Chương 2

Oa ——

Vương Tầm không tập thể hình, cơ thể cậu không có chút cơ bắp nào, và Vương Tầm cũng không biết các thuật ngữ chuyên môn về cơ bắp.

Chỉ có thể tiếc nuối mà nói “ ngực thì nỡ nang, đùi lại săn chắc , vòng eo sáu múi mlem mlem~, còn có cập mông cong mẩy này~”

[nói một chút ở khúc này, tui có viết thêm vào đây là bản chưa Edit nè ‘Chỉ có thể tiếc nuối mà nói “Cái này ngực, cái này đùi, cái này eo, còn có cái này mông!!!’ đọc xong cái này cảm thấy 3 chấm thật nha nên tui cường điệu một chút cho đúng kiểu nhìn trộm hehe]

Vương Tầm trốn ở mặt sau của cái cột, lặng lẽ nuốt nước miếng, dùng tay quạt nhẹ để xua đi cái nóng , kẽ than “Không phải tháng 12 sao? Như thế nào lại nóng thế ”

Vương Tầm đưa lưỡi ra liếʍ môi dưới. Tối qua, trước khi ngủ, anh đã xem GV , thế nên bây giờ lại vô tình tưởng tượng hai nhân vật nam trong đó lại bị thay thế bởi Tạ Xuyên và chính mình.

Cậu bị bàn tay mạnh mẽ của Tạ Xuyên ấn đầu xuống đâm hướng bụng, khoang miệng mềm nhũn, gần như không thể chịu đựng được nổi. Nước bọt chảy từ cằm cậu rơi xuống đất, hòa lẫn với chất lỏng ám muội tạo thành một vệt nước trắng đυ.c. Cơ thể cậu đần trở nên mệt mỏi , gần như không thể đứng vững nữa, chỉ có thể bám chặt vào đùi Tạ Xuyên để tự giữ mình. Trong không gian chỉ còn lại mùi hương thoang thoảng và âm thanh đầy sắc tình.

Vương Tầm khẽ cắn môi, chìm vào suy nghĩ. Cơ đùi của Tạ Xuyên nhìn thật săn chắc, khi chạm vào chắc chắn sẽ cảm thấy rất thoải mái nha.

04

Vương Tầm cầm tấm thẻ thành viên vừa làm, có lẽ sẽ chẳng bao giờ dùng lại, rồi vào phòng thay đồ VIP. Thám tử tư đã chu đáo đến mức ghi rõ trong báo cáo phòng thay đồ nào Tạ Xuyên thường dùng. Quả thật là một thám tử rất tận tâm, Vương Tầm nghĩ rằng mình nên duy trì mối quan hệ hợp tác lâu dài với văn phòng này.

Vương Tầm mở cửa phòng thay đồ ngay bên cạnh phòng của Tạ Xuyên. Phòng khá rộng rãi, có một chiếc ghế đệm mềm mại. Cậu khẽ cắn môi, từ từ cởϊ qυầи ra. Tay trái tựa vào ghế, quỳ xuống, trong khi tay phải từ tốn tìm đến một vị trí phía sau. Chỉ cần tưởng tượng một chút thôi, cơ thể cậu đã bắt đầu có phản ứng.

05

Ánh đèn trên đỉnh đầu trắng xóa, khiến Vương Tầm phải nhắm mắt lại. Phần eo cậu hạ xuống, hai chân mở rộng. Một âm thanh khe khẽ vang lên, khiến Vương Tầm theo phản xạ co rút nhẹ hai lần,cảm giác như sẽ bị phát hiện bất cứ lúc nào điều này vô tình kí©h thí©ɧ khiến cơ thể cậu càng trở nên nhạy cảm. Cánh cửa bên cạnh bị đẩy ra... Người bước vào chính là Tạ Xuyên.

‘Ưm…’ Vương Tầm gục xuống, tay chống lên chiếc ghế, cố gắng che giấu tiếng rên khẽ của mình. Trong đầu, những hình ảnh từ đoạn video anh vừa xem vẫn tiếp tục hiện ra.

Vương Tầm tưởng tượng đến việc người chồng tương lai của mình – chỉ cách một bức tường mỏng – dường như… khiến cậu càng thêm phấn khích. Tay cậu cũng không ngừng tăng tốc.

Cuối cùng, Vương Tầm cắn chặt môi, vô lực mà ngã xuống, cơ thể mất đi điểm tựa làm cậu hoảng hốt khẽ thốt lên một tiếng đầy đau đớn.

‘A…’ khi ngã vai cậu va vào ghế, tạo nên âm thanh có đôi ba phần đáng thương.

Ở phòng thay đồ bên cạnh, Tạ Xuyên đang cởϊ qυầи áo thì động tác của anh bất chợt dừng lại.

06

Vương Tầm vừa đau đớn, hốc mắt đỏ hoe, vừa lo lắng lại vô cùng căng thẳng.

“Đừng lại gần đây mà!” “Ngàn vạn lần đừng lại gần đây!”

Tiếng gõ cửa vang lên.

Vì phòng tập thể thao đòi hỏi cường độ luyện tập khá lớn, Tạ Xuyên lo lắng có chuyện xảy ra với người trong phòng thay đồ, nên nhanh chóng mặc lại quần áo, gõ cửa hỏi, “Tiên sinh, cậu có ổn không?”

Vương Tầm nghe thấy giọng nói trầm ấm, quyến rũ của anh, cảm giác như say mê, như tê dại. Cậu lại là một người siêu cấp u mê giọng nói, là điểm yếu không thể nào dứt ra được nha.

Cái ông chú này thật sự mê hoặc chết cậu mất!!!

Nhưng… nhưng mà qυầи ɭóŧ của cậu vẫn đang treo lơ lửng ở chân, ngó xuống dưới thân thì vẫn còn một mớ hỗn độn.

“Khụ khụ…” Vương Tầm ho khan hai tiếng, cố gắng che giấu giọng nói đầy t·ình d·ục của mình, “không có việc gì đâu.”

Tạ Xuyên đứng ngoài cửa thêm hai giây rồi đáp “Vậy là tốt rồi.”

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Vương Tầm lập tức chỉnh lại trang phục, tự quấn chính mình thành ninja lead, đeo khẩu trang, kéo thấp mũ rồi rời khỏi phòng thay đồ.

Tại một quán cà phê ngoài phòng thay đồ,có người đang nhìn lén [hehe quan tâm nhau ghê]

Tạ Xuyên nhìn bóng dáng từ phòng thay đồ đi xa dần mới yên tâm cầm ly cà phê rời đi