Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cổ Đại Nông Gia Hằng Ngày

Chương 8: Viết Truyện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Suy tư kĩ càng một lúc. Đỗ Cẩm Ninh quyết định chọn câu chuyện có tên là "A Bảo".

Đoạn văn này viết về một thư sinh do một lần hồn dời khỏi cơ thể mà nên duyên với một mỹ nhân. Khi hai người cưới nhau nàng ấy còn mang theo của hồi môn phong phú, lại là người giỏi về quản lí nhà cửa, đối với thư sinh nọ thâm tình đến nỗi tuẫn táng cùng người thư sinh đó khi hắn chết. Đoạn tiểu thuyết nảy rất phù hợp với sự ảo tưởng của nam nhân.

Nghĩ là làm, Đỗ Cẩm Ninh bắt tay ngay vào làm việc. Chữ phồn thể viết rất phức tạp, nàng còn phải viết thật cẩn thận không bị sai để tiết kiệm giấy và mực. Viết từ sáng cho đến tối nàng mới viết được có hai nghìn từ, đếm đếm số chữ nàng lại thở dài, nếu như có máy tính thì tốt rồi. Đỗ Cẩm Ninh đem giấy hong khô xong thì vừa lúc Đỗ Dần Thành đến thăm nàng.

Đỗ Dần Sinh ngồi xuống ghế, ôn hòa hỏi Đỗ Cẩm Ninh:

"Sao hôm nay cháu không đi học đường?"

Đỗ Cẩm Ninh kinh ngạc một chút mới cúi đầu nói:

"Mẫu thân bảo thân thể của cháu còn chưa khỏi hẳn, không nên đi ra ngoài"

Đỗ Dần Sinh xấu hổ ho nhẹ một tiếng bảo: "Thì ra là vậy. Vậy cháu cứ dưỡng bệnh cho thật tốt. Khi nào khỏe lại hoàn toàn thì đi học lại sau cũng được". Vừa nói Đỗ Dần Sinh vừa lấy một bọc lá sen từ trong túi ra đưa cho Đỗ Cẩm Ninh:

"Đây là thịt dê ta nhờ người sang thôn kế bên mua về, rất là bổ dưỡng. Cháu bảo Trần thị cắt ra cho vào hầm cháo để điều dưỡng cơ thể cho cháu"

"Này..". Đỗ Cẩm Ninh đứng lên, nàng biết Đỗ Dần Sinh chỉ là một thầy giáo dạy học mà thôi điều kiện không khá giả lắm, mà còn phải cung cấp tiền cho Đỗ Vân Xương đọc sách, tiêu tốn rất nhiều, nàng đâu dám nhận chứ?

"Cầm đi". Đỗ Thần Sinh cười nói: "Nếu cháu không muốn thiếu nợ ta thì hãy mau khỏe lại. Khi nào trưởng thành thì lại mua một khối thịt đến hiếu kính ta là được".

Đỗ Cẩm Ninh do dự một chút cuối cùng vẫn nhận lấy thịt, nàng quay người qua hành lễ với Đỗ Dần Sinh: "Đa tạ ông bác".

Thấy trời sắp tối, chắc Trần thị cũng sắp trở về nên Đỗ Dần Sinh cũng không định ở lại lâu, hắn đứng dậy nói: "Vậy ngươi hãy chăm sóc bản thân cho tốt, bao giờ khỏe rồi hãy đi học".



"Ông bác, Ngài có thể cho ta mượn vài cuốn sách để xem sao?"

Đỗ Dần Sinh gật gật đầu: "Được thôi".

"Cháu nghe trong thôn các ca ca nói họ đọc gồm có" Tam Tự Kinh" "Bách Gia Tính" "Thiên Tự Văn", người có thể cho cháu mượn những quyển sách đó được không. Cháu sẽ giữ gìn thật cẩn thận trả lại nguyên vẹn cho người ".

" Không cần ngươi trả lại cho ta, mấy cuốn sách đó coi như ta tặng cho ngươi "

" Người nói thật sao? "Đôi mắt Đỗ Cẩm Ninh sáng lấp lánh, ánh nhìn đầy trông mong.

Nhìn ánh mắt khát cầu của Đỗ Cẩm Ninh, Đỗ Dần Sinh gật đầu. Hắn lại nghĩ một lúc, móc từ trong l*иg ngực của mình ra một túi tiền rồi đưa cho Nàng:" Tiền này ngươi hãy cầm lấy, khi nào cần gấp thì dùng. Về sau, nếu lúc nào cần dùng tiền gấp thì hãy nói với ta ". Đỗ Cẩm Ninh nhìn chuỗi đồng tiền rồi quay lại nhìn Đỗ Dần Sinh, vái hắn một cái thật sâu" Cảm ơn ông bác, Đỗ Cẩm Ninh về sau nếu có công danh sự nghiệp sẽ hoàn chả lại Ngài gấp mười lần ". Nghe được lời này, Đỗ Dần sinh thở dài, hắn đem tiền nhét vào tay Nàng rồi dặn dò" Sau khi ăn cơm chiều xong thì ngươi qua nhà ta lấy sách ", rồi quay người trở về nhà. Đỗ Cẩm Ninh đem đến được tổng cộng một trăm văn tiền vàng, Nàng nhìn xung quanh một lượt rồi quyết định dấu chỗ tiền này ở dưới một lát gạch ở giữa nhà.

Chỉ chốc lát sau, Trần thị đi làm đồng về, các nàng về đem gánh buông xuống, Đỗ Phương Linh đã chạy vào nhà xụ mặt hỏi" Ngươi vừa đi đâu vậy ". Đỗ Cẩm Ninh rụt cổ" Không đi đâu cả "

" Ngươi còn dám nói dối ", Đỗ Phương Linh đi xuống cuối giường nhấc cái gối lên hỏi" Đây là cái gì ".

Đỗ Cẩm Linh phòng bị nhìn ra ngoài cửa sổ rồi dùng gối che lại bao quyển sách nói nhỏ" Đây là ông bác đưa cho ta, dặn ta không được cho người khác thấy ". Đỗ Phương Linh im lặng rồi quay người ra ngoài, còn thuận tay đóng cửa lại. Nhưng ngay sau đó, nàng ta lại mở tung cửa ra, biểu tình vui sướиɠ" Ninh nhi, tổ mẫu vừa nói sẽ đồng ý để đại tỷ từ hôn "

" Thật sao ", Đỗ Cẩm Ninh vội lấy sách giấu vào chăn nghe vậy vui mừng ngẩng mặt lên hỏi.

Đỗ Phương Linh gật đầu" Đúng vậy, lúc chúng ta chở về thì gặp tổ mẫu cùng nhị bá và nhị bá mẫu đang khiên đồ từ trong kho ra, lúc đấy còn cảm thấy nghi hoặc, hiện tại thì chắc chắn đấy là sính lễ". Tảng đá ở trong lòng Đỗ Cẩm Ninh cũng được đặt xuống, hôn sự của Đỗ Phương Phỉ được giải quyết, ai cũng vui mừng, buổi tối cũng ăn phong phú hơn mọi hôm.

Ngu thị lại bị Diêu thị xúi dục chạy tới Tam phòng mắng một trận cho hả giận, mọi người đều bị mắng quen rồi nên cũng không ai thèm quan tâm nàng ta.
« Chương TrướcChương Tiếp »