Chương 1

Tạ Vãn – một cái tên từng vang danh trong giới thượng lưu, giờ đây đã chết.

Cô chết dưới tay Chu Kiều, người tình của mình.

Thời điểm chết cô còn đang nắm chặt trong tay bản di chúc trị giá hàng chục tỷ lừa được từ người chồng vừa qua đời - Kỳ Quốc Hậu. Vụ việc này đã gây chấn động trong giới các vị phu nhân giới thượng lưu, những người từ trước đến giờ vẫn luôn coi thường cô.

Đặc biệt, các quý bà từng nhờ vào vị trí tình nhân để lên làm vợ, giờ đây đều cảm thấy bất an.

Không ai muốn bị cho là một kẻ đầy dã tâm như Tạ Vãn, người đã lừa dối và lợi dụng chồng mình chỉ để giành lấy gia sản kếch xù. Điều này khiến những người từng gần gũi với cô nhanh chóng rút lui và tránh xa.

Một tuần sau khi cô qua đời, nắm đất vàng đã phủ kín nấm mộ.

Kỳ Hách – con riêng của Kỳ Quốc Hậu – đứng trước bia mộ, mặc bộ vest đen, đôi mắt chứa đầy sự chế giễu nhìn chằm chằm vào tấm ảnh chụp mặt tươi cười trên bia mộ.

Anh ta nhớ lại khoảnh khắc khi Tạ Vãn ngã xuống vũng máu, đôi mắt đầy sợ hãi và không cam lòng.

Mẹ kế nhỏ yêu kiều độc ác của tôi, tuổi còn nhỏ đã theo một lão già, một lòng chờ lão già đó chết rồi hòng chiếm lấy di sản, cũng không xem lại bản thân mình có năng lục nuốt hết chục tỷ tài sản đó không.

Những người con riêng của ông ta như lang sói kia đã đủ sức xé nát cô, chưa kể đến việc hắn tự ra tay...

Nhưng hắn không ngờ rằng mẹ kế này lại yếu ớt đến thế, nhìn vậy mà lại không chịu nổi một chiêu.

Đại khái là nghiệp chướng nặng nề, quả báo đã đến.

Kỳ Hách cười lạnh lùng. "Nếu có kiếp sau, tôi khuyên cô hãy sống tốt hơn."

Vừa dứt lời, bầu trời đột ngột chuyển u ám, báo hiệu cơn mưa lớn sắp đến.

...

Bóng đêm bao phủ, đèn đêm dọc bờ Phổ Giang sáng rực, như những viên ngọc nhỏ lấp lánh, phản chiếu trong đôi mắt đầy quyến rũ của Tạ Vãn. Cô đẹp mê hồn với đôi mắt long lanh, đôi môi đỏ thắm, sống mũi cao thẳng, và một nốt ruồi nhỏ xinh trên mũi. Không ít người dõi theo từng bước đi của cô, mê mẩn bởi sự quyến rũ chết người toát ra từ cô.

Không để mọi người kịp chiêm ngưỡng dung nhanh xinh đẹp, Tạ Vãn đã vác chiếc túi CHANEL mới nhất, mang giày cao gót 8cm, dáng người quyên rũ bước vào cổng chính của Đỉnh Huy – hội sở danh tiếng nhất trong giới thượng lưu.

Chờ bóng hình xinh đẹp biến mất trong tầm mắt mọi người. Không ít người lúc này mới bừng tỉnh, nhìn vào hội sở Đỉnh Huy, bóp cổ tay thở dài.

Không ngờ cô gái xinh đẹp như vậy lại làm một công việc không thể lộ ra ngoài ánh sáng

Dù Đỉnh Huy là nơi giải trí cao cấp, chỉ phục vụ cho những nhân vật danh tiếng, nhưng với Tạ Vãn, công việc của cô chỉ đơn thuần là bồi rượu, không khác gì một nhân viên phục vụ.

Khi thấy Tạ Vãn đến, giám đốc Dư Hướng Tình liền nở một nụ cười hiếm hoi: "Tạ Vãn, Chu thiếu gia đang đợi cô ở phòng VIP 623, mau đến đó đi."

Tạ Vãn gật đầu, không quá nhiệt tình, vì Chu Thiên Kỳ đã bao cô cả nửa tháng mà chẳng làm gì hơn là uống rượu. May mà anh ta hào phóng, nếu không, cô đã sớm chấm dứt mối quan hệ này.

Dù ở một nơi đầy mỹ nhân như Đỉnh Huy, Tạ Vãn vẫn là người nổi bật nhất. Nhiều người đùa rằng với sắc đẹp như cô, vào giới giải trí làm diễn viên bình hoa còn tốt hơn là làm nghề bồi rượu.

Nhưng Tạ Vãn biết rõ mình không có bối cảnh, cũng chẳng có đại gia đứng sau lưng. Nếu bước chân vào giới giải trí, có lẽ cô sẽ bị "ăn tươi nuốt sống". Cô đã từng là vợ nhỏ của một ông lão giàu có suốt hơn hai mươi năm, dù ông ta có chục tỷ nhưng lại vô cùng keo kiệt với cô. Bởi vậy, cô rất tự biết mình.

Cô ngộ ra một điều trước khi chết: đàn ông giàu có, dù đã sắp chết, cũng không dễ dàng để cô giành được tài sản. Thay vì cố gắng chiếm đoạt số tiền đó, cô quyết định thông đồng với những người con trai ngốc nghếch của họ. Với thủ đoạn của mình, dù không kết hôn, cô cũng có thể dễ dàng kiếm được vài căn nhà.

Lần này sống lại, mục tiêu của Tạ Vãn là kiếm tiền, rửa sạch danh tiếng và di cư ra nước ngoài.

Vừa bước vào phòng VIP 623, ánh mắt của Chu Thiên Kỳ đã dán chặt lên cô: "Vãn Vãn, em đến rồi à."

Giọng nói của Tạ Vãn nhẹ nhàng, quyến rũ: "Chu thiếu."

Chu Thiên Kỳ lập tức buông ly rượu, tiến lại gần cô. Sự mềm mại từ tay cô làm anh ta cảm thấy tâm trí chộn rộn, như thể anh ta đang chiếm hữu được một thứ gì đó vô cùng quý giá.

Dù đã quen với những hành động thân mật của khách hàng, nhưng Tạ Vãn luôn giữ mình ở mức độ nhất định. Nếu ai đó quá đáng, cô sẵn sàng đá một cú khiến họ phải trả giá.

"Xin lỗi đã để Chu thiếu đợi lâu."

Cô nhẹ nhàng ngồi xuống sofa, Chu Thiên Kỳ lập tức tỏ ra rất ân cần, làm mọi thứ để làm hài lòng cô. Dù đã quen với nhiều mỹ nhân, nhưng Chu Thiên Kỳ vẫn không thể không bị hấp dẫn bởi Tạ Vãn. Cô vừa quyến rũ, vừa mang nét ngây thơ, khiến anh ta không thể rời mắt.

Chu Thiên Kỳ biết rõ rằng sự hứng thú của anh với Tạ Vãn chỉ là tạm thời. Nhưng càng tiếp xúc với cô, anh càng nhận ra cô không giống với những gì bên ngoài cho thấy. Sự tươi sáng và hiền dịu của cô khiến anh không ngần ngại nâng giá trị của cô lên gấp nhiều lần.

Với Tạ Vãn, Chu Thiên Kỳ chỉ là một đại thiếu gia ngốc nghếch nhưng giàu có, và cô biết cách lợi dụng điều đó.

Sau khi uống xong ly rượu vang đỏ, Chu Thiên Kỳ bất ngờ lấy ra một hộp quà, đặt trước mặt Tạ Vãn. Anh ta nhìn cô với ánh mắt mong chờ, hy vọng cô sẽ thể hiện sự ngưỡng mộ.

Quà tặng? Hôm trước Chu Thiên Kỳ đã tặng cô rượu của GUCCI, hôm qua là bộ mỹ phẩm giới hạn của Armani. Mỗi ngày một thứ khác nhau, không bao giờ lặp lại. Hôm nay lại là gì đây?

Tạ Vãn khẽ mỉm cười, làm bộ ngạc nhiên và nói với giọng nhẹ nhàng: "Chu thiếu, ngài đã tốn quá nhiều cho Tạ Vãn rồi, thật không cần thiết."

Cô lấy ra một chiếc hộp nhỏ từ túi xách, đưa đến trước mặt Chu Thiên Kỳ. Giọng nói của cô đầy ngọt ngào và chút ngượng ngùng: "Đây là chút tấm lòng của Tạ Vãn, mong Chu thiếu nhận lấy."

Chu Thiên Kỳ nhìn chiếc hộp tinh xảo, không khỏi kinh ngạc và xúc động. Trong hộp là đôi khuy măng sét được làm thủ công cực kỳ tinh tế.

Tạ Vãn mỉm cười, má hơi hồng lên, giọng nói trộn lẫn chút xấu hổ: "Đây là tôi tự tay làm, hy vọng Chu thiếu không chê."

...

So với những món đồ xa xỉ mà Chu Thiên Kỳ tặng, đôi khuy măng sét này chỉ là một món đồ mà Tạ Vãn bỏ ra vài trăm đồng để mua về, xem như một vật quý hiếm mà thôi, căn bản nó không hề đáng giá chút nào, nói rằng đây là quà tự làm chỉ là những lời đường mật để lấy lòng kim chủ mà thôi.

Dưới ánh sáng mờ ảo của phòng VIP, ánh sáng ấy dường như cũng làm tăng thêm vẻ đẹp quyến rũ của Tạ Vãn. Đôi mắt long lanh cùng nụ cười mê hoặc như kéo hồn Chu Thiên Kỳ lại gần hơn, chiếm lấy nửa phần linh hồn của anh.

Tạ Vãn tự nhiên biết rằng ở góc độ này, cô đẹp đến mức nào. Điều này không hề uổng phí công sức cô đã dành ra hơn nửa năm để luyện tập trước gương, chỉ để tìm ra góc đẹp nhất của mình.

Cô không có gì ngoài vẻ đẹp, nhưng với điều đó, cô chưa từng thất bại trước bất kỳ ai. Nhìn thấy biểu cảm của Chu Thiên Kỳ, Tạ Vãn rất hài lòng, ánh mắt trở nên sâu thẳm tràn đầy tình tứ hơn, mỗi cái nhìn đều chất chứa hình bóng của Chu Thiên Kỳ.

Phảng phất như trong thế gian này chỉ còn lại hai người họ.

Chu Thiên Kỳ cẩn thận đặt món quà mà cô tặng vào túi áo trong, vị trí ngay sát trái tim.

Chà, chẳng phải điều đó có nghĩa là anh ta đang đặt cô ở trong tim hay sao?

Thấy vậy, Tạ Vãn làm bộ như lo lắng, chuyển ánh mắt đi, không dám nhìn vào ánh mắt đầy nóng bỏng của Chu Thiên Kỳ.

Còn về món quà của Chu Thiên Kỳ, dù Tạ Vãn có khước từ mãi cũng không chống lại được sự nài nỉ của đại thiếu gia Chu. Cuối cùng, cô chỉ đành với vẻ mặt thẹn thùng mà nhận lấy.

Tạ Vãn không phải là kẻ rảnh rỗi, cô biết rõ Chu Thiên Kỳ thích nhất là dáng vẻ yếu đuối này của cô. Chẳng phải cô đã mở quà và dành cho anh ta một ánh mắt đầy ngưỡng mộ đó sao?

Cô không chút do dự, đưa tay nhẹ nhàng mở chiếc hộp quà ra. Khi lớp giấy bọc quà được tháo ra, Tạ Vãn không khỏi kinh ngạc.

Bên trong là chiếc túi LV phiên bản giới hạn mới ra mắt, cô nhớ rằng giá trên trang web chính thức là hơn ba trăm ngàn.

Ba trăm ngàn! Món quà này so với những món trước mà Chu thiếu gia tặng cô còn đắt hơn gấp mười lần, thật đúng là một sự đầu tư lớn.

Mặc dù Tạ Vãn là kẻ thực dụng, nhưng cô không phải chưa từng thấy những món đồ tốt. Trên khuôn mặt vui mừng hiện rõ vẻ thẹn thùng và cảm kích, cô nhập vai hoàn hảo với hình ảnh cô gái nhỏ bé kiều diễm.

Cả hai nhìn nhau đầy tình tứ, ánh mắt trao nhau như ngọn lửa cháy bỏng, khiến Chu Thiên Kỳ không cưỡng lại được mà ôm lấy eo nhỏ của Tạ Vãn, hai người gắn bó không rời.

Đáng tiếc, niềm vui ngắn chẳng tày gang, chưa để Tạ Vãn kịp tận hưởng niềm vui trọn vẹn.

Bên ngoài phòng VIP bỗng nhiên có tiếng ồn ào, cửa bị ai đó đẩy mạnh ra, lập tức không khí ái muội trong phòng bị phá tan thành mây khói...

...

Lời tác giả: Truyện mới bắt đầu, mong các độc giả yêu thương và ủng hộ nhiều hơn.

Tôi quên chưa nói, tôi chính là người viết với bút danh Tự Âm Quân trước đây, giờ đổi tên thành Tứ Tô Năm Cân. Mong các thiên sứ trẻ tuổi hãy tiếp tục ủng hộ.

Lời nhắc cũ cho độc giả:

1. Nữ chính là một kỹ nữ tâm cơ, yêu diễm và quỷ quyệt.

2. Nam chính không phải một người, chỉ có nhiều nam phụ.

3. Đảng sạch sẽ, đảng chung thủy nên cẩn trọng, vì tất cả nam nhân đều là những gã tệ hại.