Cô Giáo! Lại Là Em

8.5/10 trên tổng số 32 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Lần thứ nhất giúp đỡ là so số phận, lần thứ giúp đỡ chính là duyên phận và làn thứ ba giúp đỡ là định mệnh. Tình yêu là không có khoảng cách, không giới hạn dù là cô trò đã sao? Chỉ biết quá khứ, hiện …
Xem Thêm

Giới thiệu
Cô ấy hình như đã ngà say , bước đi chập choạng chân trái phải cứ tranh nhau mà đi , thấy thế cũng để cô ấy tự về ,cũng không nên quá mềm lòng , bước đi và gọi hộ tắc xi cho cô , nhưng lúc đó cô đã ôm lấy Hàn Thần từ phía sau , đôi vai có chút ươn ướt và cảm giác có dòng nước ấm chảy qua, đúng hơn đó là nước mắt của cô ấy

” cô khóc sao ?”

giọng lạnh lùng

“….”

Hàn Thần xoay người lại cảm nhận có chút bất thường , nhưng vừa xoay người thì cô đã hôn vào môi của cậu , một chút gì đó mềm mại ấm áp , nhưng cậu đã vội rút ra .

.

.

.

.

.

.

.

.

” cô là đang nói thích học trò của mình sao.. ! cũng gan thật đấy” vẫn lạnh lùng

” tôi yêu thích thì đã sao , đến cái quyền thích em cũng không cho tôi “

cậu ta cười nhếch mép một cái , mắt dần có cảm xúc , giọng nói bỗng trầm và ấm dần

” tôi cũng yêu cô , nhưng tôi không bao giờ yêu cô giáo của mình “

****** một thời gian sau******

” từ giờ em phải chịu trách nhiệm với tôi” giọng nói có chút hớm hỉnh

” trách nhiệm gì chứ , em điên à , ăn nói với giáo viên mà dám như thế sao “

cô ngỡ ngàng nhìn Hàn Thần, chưa bao giờ cô thấy cậu với bộ dạng này, ánh mắt đa tình, miệng cười tươi tỏ đầy hào quang, trong rất đáng yêu và ấm áp lạ thường, phải chăng đó lại là giấc mơ , nhưng sao nó thể thật như thế này nó làm cô nhói hơn bao giờ hết những dòng suy nghĩ đã bị cắt ngang khi Hàn Thần lên tiếng

” Còn nhớ đêm qua chúng ta ..mây mây và vân vân ” Cố ý nói lớn để cho người khác nghe

Cô bỗng chốc đỏ mặt đưa tay bịch miệng cậu lại

” đã nói coi như không có chuyện gì xảy ra rồi mà “

” sao có thể , tôi nói cho em biết tôi chưa 18 đó “

******* dãy phân cách là ta*****

” được rồi , bạn gái đại nhân em cứ đáng yêu như thế thì tôi chết mất, còn nữa em chỉ được như thế này với tôi thôi đấy ” cười ngay ngô như đứa trẻ để người ta bắt gặp , mất hồn đi vài giây mặt tự nhiên ửng đỏ , vành tai cũng thế đáng yêu chết được. Chẳng ngại tiến đến một bước đặt môi mình lên đôi môi bé xinh đó, ban đầu chỉ định hôn cho sự đáng yêu ai ngờ lại bị nghiện bờ môi đó chứ, hôn chẳng muốn rời càng ngày càng sâu, lưỡi tham lam đi khắp ngõ ngách,lùa hết mọi thứ trong khoang miệng và cuối cùng hai chiếc lưỡi quấn chặt cảm nhận được sự ngọt ngào vô tận, sao đo khi đã kiệt hơi thì mới nuối tiếc rời đi sợi chỉ bạc bắt đầu xuất hiện cũng như là sợi chỉ đỏ kết nối tình yêu.

———————————————————————-

Tôi Hàn Thiếu Phong ( cậu , Thần gió , tiểu phong , nhóc, hàn thần, phong thần ), theo cách nghĩ của mọi người tôi là một kẻ máu lạnh , vô cảm với tất cả mọi thứ , nếu muốn nhìn thấy nụ cười của tôi có thể phải trãi qua 10 kiếp . Vì sao tôi lại trở thành như vậy à? , từ nhỏ tôi đã mất mẹ cuộc sống trở nên lãnh đạm hơn bao giờ hết khi cha tôi ông ấy cứ đâm vào công việc ,vâng và như điều ông ấy muốn Hàn Thiếu Kiệt cha tôi ông ấy đã trở thành một tỷ phú , sở hữu một tập đoàn có quy mô lớn nhất châu á . Rồi thì được gì ông ấy cưới vợ mới, người mà tôi khồn hề quen biết , tuy họ yêu thương nhưng có phải là quá muộn , tôi giờ chẳng khác gì một tảng băng lớn vô tri vô giác , nhưng đã có điều kì diệu đến tôi khi tôi gặp được em , đúng em là cô giáo của tôi , một người phụ nữ thấp hơn tôi một cái đầu với một khuôn mặt rạng ngời quyến rủ cùng một nụ cười tỏ hào quang , tôi từ khi nhìn thấy nụ cười đó chưa bao giờ có thể thoát ra được , đúng thế tôi đang dần tan chảy vì em Trương Tiểu Băng !!!Nhưng tôi lại có một lời nguyền tôi không bao giờ yêu cô giáo của mình . Vì sao à , bởi vì tôi đã trãi qua hai mối tình , nhưng chưa hẳn đó là tình yêu, bởi đơn thuần chỉ là quan tâm chăm sóc nhau , đúng họ điều là giáo viên của tôi , cái sóng gió từ dư luận , sự đè ép lí trí và trái tim vì thế họ rời xa tôi , để lại cho tôi thêm một vết hằng trong tim và phủ lên đó thêm vài lớp băng tuyết.

———————————————————————-

Còn tôi Trương Tiểu Băng( cô , em ) : theo cách nghĩ của người khác tôi là cô gái không quá lạnh lùng cũng không đến nỗi ấm áp , tôi trưởng thành rất nhiều so với độ tuổi của tôi 21t . Nhưng sự trưởng thành đó đã bị phá vỡ ,khi tôi gặp được người đó, Hàn Thiếu Phong, đúng thế tôi cứ như một đứa trẻ cần che chở , và cần quan tâm khi đứng trước mặt Phong . Tôi đã lỗi nhịp vì người khi lần đầu tiên gặp gỡ , bị Phong ta cướp mất lí trí chỉ bằng một nụ cười . Có phải là tôi quá ngốc và mê muội người ta hay không khi lúc nào tôi cũng quan tâm , chăm sóc người ta nhưng biết rõ người ta không cần , lúc nào cũng cười cười nói nói với người ta dù người ta vẫn mãi lạnh lùng , ngay cả lúc người ta chẳng bao giờ nhìn thẳng mặt tôi . Nhưng vẫn không thể rời ra vì sao? người ta có một thân hình chuẩn , một khuôn mặt vạn người mê , một sóng mũi cao dài thẳng cùng với đôi mắt xanh thu hút lòng người . Mà không chỉ vì những điều đó mà vì

người ta luôn xuất hiện đúng lúc bảo vệ tôi , một sự quan tâm lạnh lùng nhưng làm cho tôi cảm thấy ấm áp . Tất cả điều đó làm tôi yêu Phong, Hàn Thiếu Phong ! Học trò của tôi!

————————————————————————

Yêu là một thứ tình cảm khó nói , và có rất nhiều điều bắt nguồn từ tình yêu ,chẳng hạn bạn bè , người thân kết nghĩa , hay là cô trò . Nhưng mọi con đường điều có khó khăn trắc trở riêng , đặc biệt là tình cảm cô trò , từ xưa đến nay ở mối quan hệ khác giới đã có một rào cản không hề nhỏ huống chi giờ là nữ sinh và nữ giáo viên . Định mệnh rào cản có ngăn được họ , và Hàn Thiếu Phong sẽ gỡ bỏ lời nguyền mình đã tự đặt ra như thế nào , trắc trở phong ba sóng gió gì sẽ đến . Mong được sự ủng hộ từ các bạn . Cảm ơn vì đã kiên nhẫn đến đây

Thêm Bình Luận