Cô Giáo! Lại Là Em

8.5/10 trên tổng số 32 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Lần thứ nhất giúp đỡ là so số phận, lần thứ giúp đỡ chính là duyên phận và làn thứ ba giúp đỡ là định mệnh. Tình yêu là không có khoảng cách, không giới hạn dù là cô trò đã sao? Chỉ biết quá khứ, hiện …
Xem Thêm

Chương 4
CHAP 4 : HÀN THẦN ….CHÚNG TỚ CHỜ CẬU TRỞ LẠI

6:30 tại trường quốc tế Hàn Nguyên , nhìn tên cũng biết trường do ai mở

Có 3 chiếc siêu xe đỗ lại tại trường , làm mọi người không khỏi bàn tán , và cũng như bu quanh vì những chiếc siêu xe hạng sang . mặc dù học sinh của trường toàn là Thiếu Gia , Tiểu Thư , nhưng họ lại không khỏi hâm mộ vì những chiếc xe với số lượng có hạn trước mắt .

Sự náo loạn hình như vẫn chưa kết thúc . Khi các con người đó bước xuống xe . Hàng loạt các thần bước xuống xe , với sự ngưỡng mộ , yêu mến của hàng trăm người đứng trước mặt , họ điều mở to mắt nhìn về 6 người , một số người khác còn há to mồm để nước vãi vô thức tuông rơi

” wow …đẹp quá ” nam sinh 1

” ngầu quá , anh trai đi giữa nam thần lòng em ” nữ sinh đứng gần đó lên tiếng , mũi đã có chút ươn ướt bởi một màu đỏ cam

Tiếp đó những tiếng ồ , sự rung động sao xuyến của các nữ sinh , những ánh mắt không rời của các nam sinh , cùng những tiếng hò hét nào là đẹp quá , xinh quá , dễ thương quá … ôi ngàn lời diễn tả nhan sắc nhưng hình như đã quen với điều này họ không hề quan tâm , chỉ cứ thế mà bước đi vẻ mặt cao ngạo lành lùng , đặc biệt là Hàn Thần sự lạnh lùng đó làm người khác đến mức sợ hải , không ai dám tiếp xúc quá gần , đâu đó thì vẫn thốt lên tiếng vì nhận ra những người quen

” Lục thần sao lục thần trở về rồi ” một nam sinh la lớn

” Đâu đâu …”một nữ sinh khác chạy đến xem xét tình hình , mặt cô gái bông ngạc nhiên , chết đứng tại chỗ và rớt luôn chay nước đang cầm trên tay

Nam Sinh kia thấy thế , nhặt chay nước đang còn lạnh lên , áp vào mặt nữ sinh kia để người đó hoàn hồn

Nàng ta vẫn còn ấp úng hình như đang bị sốc rất nặng

” Hàn Thần , cậu ấy,…. về rồi , cậu …ấy …không sao “

—————- ———————

Vì đã quen với ngôi trường và nhận được thông báo học chung với lớp cũ , họ vui mừng khôn siết lập tức trở về lớp để gặp lại những người đã cùng họ hai năm , quậy phá chơi đùa đến lúc thanh xuân trở về rồi , nhưng sự phần khởi đó vẫn không được biểu lộ trên khuôn mặt của hắn . Tuy băng vẫn chưa chịu tan nhưng trong lòng cũng có tí yên ổn , tạm thời cũng đã có tiến triển khi đã biết tạo cảm xúc trong lòng , nụ cười của Tiểu băng quả là có quyền lực ma mị mà

” Xin chào mọi người , chúng tôi trở về rồi ”

tiếng đó là của Dương Thần cậu ấy phấn khởi la to trong sự ngạc nhiên của mọi người , nhưng hình như hơi quê không ai lên tiếng cả , nhưng sao rồi bọn họ lại ồ lên , chuẩn bị chút pháo giấy bắn và ăn mừng sự trở về , Ai Ai cũng là những nụ cười tươi hân hoan nhất , cùng nhau hô to

” Mừng lục thần trở về “

Mặc kệ mọi người làm gì , hắn ghét sự ồn ào , bỏ ngay về bàn cuối gốc gần cửa sổ và ngồi đó . Không khí ăn mừng bỗng tự nhiên trầm lặng , lớp bỗng nhiên bị hàn khí bao quanh nhưng chẳng ai dám lên tiếng ai về chỗ nấy , vì họ biết chuyện gì đã xảy ra với Hàn Thần của họ .

Họ trước giờ luôn dành một sự tôn trọng đặc biệt cho hàn thần ,và cũng như bọn thần họ mong hàn thần ngày xưa trở lại , suy vô cùng vẫn cần thời gian .Sau đó Băng Thần cùng về chỗ ngồi bàn trên của Hàn Thần . Dương Thần ngồi bàn kế bên , kế bên nữa là Lôi Thần , và bên nữa là Hoa Thần cùng Long Thần . Bàn cuối là nơi chiếm trụ của lục thần , biết họ sẽ có ngày trở về nên bọn lớp luôn dành vị trí cho đó họ . Sự chờ đợi đó giờ đã được đáp trả , tuy lòng họ không nói nhưng lòng cũng có một niềm vui không tả . Biết được tâm tư của cả lơp , một fan cứng của Hàn Thần ra mặt lên tiếng , nhìn về phía Hàn Thần , dù ánh mắt mong chờ và chân thành

” Hàn Thần , quá khứ rồi nó cũng trôi qua , chúng tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu….Hàn Thần … chúng tôi chờ cậu trở lại ” người vừa đứng lên dâng cao hào khí là Trương Tiểu Hưng

” Hàn Thần …. Chúng tôi đợi cậu trở lại ” Cả lớp cùng hô hào một tiếng điều râm rấp

Tình trạng này cậu ta vẫn im lặng, nhưng trong lòng hình như đã cảm nhận được điều gì đó , tự hỏi sao họ lại thế kia , thật sự tình đoàn kết lúc này là do chính mình năm xưa tạo ra sao . Họ đang chờ mình , chờ mình trở lại .Họ thích con người nhu nhược năm xưa thế sao , yếu đuối chẳng kiên định ….

Thấy được điều gì đó , sự mong mỏi của mọi người quả là khá lớn , Dương Thần nhìn sang hàn thần ” bọn tớ cũng chờ cậu trở lại” sau đó đứng lên ” Này , các huynh đệ yên tâm , cứ để Hàn Thần chúng ta có thời gian nghĩ ngơi , Dương Thần tôi sẽ cùng các cậu chinh chiến , có nhất trí không nào”

” Nhất Trí , Nhất Trí ” Cả lớp đồng thanh lên tiếng , hình như điều đó cũng đã áp bớt hàn khí

Hoa Thần cũng chẳng ngại đứng lên , thêm phần sinh lực nào đó vì trong lòng cô cũng đang phấn khởi

” Hảo , huynh đệ tốt , để dâng cao hào khí chúng ta tối này đến bar của Dương Thần , một buổi tiệc tái ngộ ”

cô gái diệu dàng ngày nào lại thế này sao , thật là mất hình tượng

” Được , được ” cả lớp lại đồng thanh , quả bọn chúng có sự thống nhất tư tưởng

” này Hoa Thần , cậu muốn làm tiệc tái ngộ , tại sao lại bất tớ chi trả ” Dương Thần uất ức , ai cũng phải có phần chứ

Chưa để phu nhân ra tay , tướng công lên tiếng thay mặt ” Dương Thần , là cậu hô hào cùng nhau chiến đấu , chỉ là một buổi tiệc trước khi xung trận , cũng chẳng được sao ”

Long Thần đắc ý nhấn mạnh chữ chiến đấu của ai kia

Dương Thần đứng họng , nhưng cũng cố tìm chi viện

” Phu Thê các người , cùng nhau ức hϊếp ta “

biết là nhìn hàn thần hắn cũng chẳng giúp gì , còn nhìn sang Băng Thần thì nhận được cặp mắt lạnh cùng lời băng ngọc

” Không cần nhìn tớ , tớ vốn thích sài tiền của cậu “

Cả lớp một phen cười nhí nhố, Dương Thần tuy bị tấn công kịch liệt ,nhưng vẫn còn vũ khí lợi hại cuối cùng , Lôi Thần từ nảy giờ chỉ im lặng ngồi cười khút khít , Dương Thần nhìn Lôi Thần bằng ánh mắt triều mến , khẻ giả bộ đáng thương , trưng hết oai vệ tỏ vẻ đáng yêu vô đối , mà hình như nữ nhân trong lớp điều chết lặng vì điều đó cả rồi

” Lồi Thần , ca ca ” giọng nói ẻo lả

” Này , tớ không giống những nữ nhân kia , đừng sở giọng điệu đó , tớ vô cùng , vô cùng đồng tình với ý kiến của các chư vị ” một nụ cười tinh quái đáp trả

Dương Thần chỉ biết ôm hận trong lòng ” Hảo , quân tử trả thù , mười năm chưa muộn , cái người đợi ta “

Cả lớp lại đồng thành

“xinnnnnnn……đợi “

Câu nói làm Dương Thần tức chết , ủy khuất mà ngồi xuống , khuôn mặt tối sầm đỏ mặt vì tức giận , ngày đầu đã bị bọn họ hùa nhau ăn hϊếp sau này chẳng biết thế nào

Nhìn thấy khuôn mặt đó thì Hàn Thần dù thế nào , lạnh lùng đến thế nào , cảm xúc thầm kín cũng được lôi ra , chỉ là cái nhếch môi cũng làm người khác không khỏi giật mình , thấy nụ cười đó bỗng Dương Thần chợt hoảng hốt, đứng thoát người lên ép sát người vào tường , vẻ mặt kinh ngạc có phải là đang làm quá chăng

” Không phải chứ , đến Thần gió , cậu cũng cười tớ “….mắt chử A mồm chữ Ô , nhưng trông lòng có chút phấn khởi ” nụ cười suốt 7 năm đợi, hazzz coi như cũng mãn nguyện ” đúng là nói quá thật mà

Vừa nghe đến chữ cười , mà còn là Hàn Thần ai nấy cũng quay xuống , trong lòng có một tia hy vọng .Ngay cả Bang Thần rất ư không quan tâm những chuyện nảy giờ xảy ra nhưng chuyện này không thể không để ý . Nhưng khi quay xuống tiệc vui đã kết thúc . Ai kia băng bao quanh năm , âm độ lên đến đỉnh điểm của nam cực , sau đó mọi người tiếc núi quay lên nhưng hú hồn thêm tí nữa khi Băng Thần cười với Hàn Thần , nụ cười trong sáng tỏ khắp hào quang , ánh nắng chối chăng xua diệu băng tuyết . Nam nhân , cùng nữ nhân điều chết lặng , tự nhiên hai má đỏ ửng vì nữ nhi xinh đẹp đang cười , kể cả bọn thần thánh , cũng đã rất lâu mới thấy nằng cười còn tươi đến vậy . Hoa Thần lên tiếng khen ngợi

” Băng Thần , cậu cười rất đẹp đấy , nếu lúc nào cũng thế thì tốt rồi”

” hì , nếu cậu ấy cứ cười mãi , cậu nghĩ nam nhân trong lớp còn bao nhiêu còn sống ” ra sức trả thù

Bọn nam nhân ” Dương Thần ” giọng nói quát lớn

Lôi Thần cũng thêm câu trêu chọc nữ nhân băng giá ” Cũng đâu đến mức khó khăn , cái cậu cứ suốt ngày bám theo Hàn Thần thì sẽ nhìn được Băng Thần cười thôi , người ta là chỉ cười với Hàn Thần “

Băng Thần có chút e ngại nhưng chỉ là thoáng qua , quả thật cậu ta nói không sai nhưng sao đó đã dùng ánh mắt đao kiếm nhìn về phía Lôi Thần , khiến một anh hùng đang khí phách ngang trời , cười tít ánh dương phải rụt rè tắt hẳn nụ cười , bắt được cơ hội phản công nhanh gọn

” Khụ Khụ , Lôi Thần ơi là Lôi Thần , nếu là rùa cũng không rụt cổ được như cậu lúc bấy giờ ….hahahaah”

Sau đó cả lớp cùng nhau cười tóe lên , chưa bao giờ vui như thế , hân hoan như thế đúng là tuổi học trò là tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất .Chìa khóa mở của Hàn Thần truyền thuyết cũng đã hé lộ rồi , Quyết định trở về không hề sai mà . Nhận được cảm giác đó , người từ nảy giờ im lặng , không nói một câu vẫn cũng phải lên tiếng rồi , nhưng cũng không quá 5 chữ

” Tối nay , tôi mời ” vẻ mặt lạnh lùng , sắc thái không thay đổi nhưng giọng nói cũng đã giảm độ âm

Ai nấy có chút hoang mang nhưng sau đó lại tươi cười , ai ai cũng vui mừng , vì đã nghe được giọng âm kia , người mừng nhất vẫn là Dương Thần , ra sức cảm tạ cầu xin

” Ân nhân , cậu qủa là người tốt mà , thật mai tối nay bar của tớ không phải phá sản rồi ,Hàn Thần tớ yêu cậu nhất “

nắm lấy tay người ta hôn đấy hôn để

Dù người ta không cảm xúc nhưng cũng cảm thấy kinh dị vì điều đó chứ , vội rút tay mạnh về đẩy đầu cậu ra một bên , nhưng vì điều đó làm động vết thương , theo quán tính mà đưa tay nắm láy bắp tay bên kia , giữ chặt vị trí bị thương , dù người khác không nhìn ra , nhưng Băng Thần thì nhìn rất rõ

” cậu không sao chứ ….cần nghĩ ngơi không “

ánh mắt lộ rõ vẻ quan tâm , hắn chỉ lắc nhẹ đầu với sự quan tâm đó cũng ra hiệu ta không sao , đừng quá lo lắng , thật người có thể nói lại toàn sử dụng ngôn ngữ hình thể , còn người không thể thì khao khát được nói, đời quả là trái ngang .

” umk , buổi tiệc tối … cậu không thích nơi đông người … có ổn không ” nàng hình như là lo thái quá rồi

” Không sao ”

đưa tay vén một sợi tóc trước mắt nàng , đó phải chăng là sự quan tâm lạnh lùng trong truyền thuyết , nhận được như mọi tín hiệu của sự an tâm , nàng cảm thấy yên tâm và trở lại thành nữ hoàng băng tuyết lòng cũng có chút vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ .

Sự kết thức êm xui cho một khởi đầu mới mẻ , đâu phải sự đau thương lúc nào cũng tồn tại ở một nơi . Phải chăng nơi này đã từng khiến Hàn Thần sống dở chết dở . Nhưng đây cũng là nơi đầu tiên cậu muốn trở về , ý muốn cũng không nên mang cái vẻ mặt này như thế với mọi người , Dù lí trí lớn đến đâu , nhận được sự yêu thương sẽ có thể kích động trái tim mà lấn áp nó

Thêm Bình Luận