Chương 11 – 2: Là phát tao hay phát sốt?

Đinh Nhu cắn răng mắng một tiếng cầm thú, hung hăng trừng mắt với Chiêm An Lưu, bước xuống xe giống như chạy trốn.

Chiêm Thiên Vũ đi phía trước khựng lại một chút, ngay sau đó giống như không có việc gì hai tay đút túi, mỗi bước đi đều cố gắng thả chậm lại, hiển nhiên đang đợi Đinh Nhu đuổi kịp. Rõ ràng anh đã nói về sau phải cách xa cô, thế nhưng thân thể này hoàn toàn không chịu khống chế.

Cơ thể cô bản năng muốn lại gần cô, vì cô mà trái tim nhảy thình thịch trong l*иg ngực, đôi mắt chưa xót, thật sự là chua xót không thôi.

Đinh Nhu không tự nhiên kéo kéo tà váy, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào trường, nhưng bàn tay buông thõng lại gắt gao nắm chặt, gương mặt trắng nõn như ngọc ửng hồng không bình thường, thẳng tới khi vào trong cô mới thở phào một hơi, gót sen chậm rãi bước.

Buổi sáng Chiêm An Lưu rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài liền nhét trứng rung vào bên trong, mỹ danh để lại con cháu đời sau của hắn trong đó. Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, lúc ấy Đinh Nhu không sinh ra nổi một chút tâm tư phản kháng. Chiêm An Lưu có rất nhiều biện pháp đối phó cô, dùng trứng rung đã coi như là một trừng phạt nhẹ, chọc hắn tức lên không chừng lại phải ăn thêm khổ.

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, mà cô thì luôn luôn thức thời.

Tuy rằng từ sau khi tên cầm thú kia lên xe liền bật trứng rung, nhưng do có Chiêm Thiên Vũ ngồi phía sau nên cô phải nhịn.

Để có thể điều khiển được trứng rung cũng cần có điều kiện, nếu quá xa trứng rung sẽ không động đậy, từ khi bước vào cổng trường tiểu huyệt đã không còn phát ra chấn động, mà cô cũng chỉ chờ thời khắc này.

Đầu tiên Đinh Nhu vào trong toilet một chuyến, moi cả buổi cũng không thể khiến trứng rung rơi ra, cô bất đắc dĩ chỉnh lại quần áo, hoàn toàn hết hy vọng.

Tuy rằng trứng rung bất động, nhưng vì nó nằm trong tiểu huyệt nên vẫn sinh ra kí©h thí©ɧ nhất định. Chỉ cần cô hơi cử động, trứng rung liền đẩy vào trong một chút, kɧoáı ©ảʍ quen thuộc càng làm cô dục cầu bất mãn.

Đúng! Chính là dục cầu bất mãn! Cô hận không thể khiến cho nó động đậy một chút, như vậy cô sẽ không bị sự khıêυ khí©h như có như không này khiến tâm thần không yên.

Hơn nữa, sắc mặt cô có chút bất thường, đừng hỏi vì sao cô biết, ánh mắt của thầy Ôn liên tục rơi trên người khiến cô hận không thể tìm cái lỗ chui vào.

“Bạn học Đinh Nhu, có phải thân thể em không khỏe hay không? Gương mặt em đỏ quá, chẳng lẽ phát sốt rồi?” Thầy Ôn đứng tên bục giảng, ánh mắt ôn hòa tràn đầy quan tâm dừng trên cơ thể cô.

“Thưa thầy…em đau bụng.” Đinh Nhu cau mày, một tay ấn trên bụng nhỏ, cũng không biết là ảo giác hay là chột dạ, hai chữ “phát sốt” kia được thầy Ôn cố tình nhấn mạnh, hơn nữa trong mắt hắn lóe qua tia sáng nhàn nhạt. Chẳng lẽ thầy Ôn đã phát hiện cái gì?

Trước mắt mặc kệ có phải hắn biết gì hay không, có thể rời khỏi lớp đã tốt, tránh để bạn học xung quanh phát hiện cô khác thường.

“Thầy, để em mang Đinh Nhu tới phòng y tế.” Đột nhiên Chiêm Thiên Vũ đứng dậy, anh là người đầu tiên biết cô có chút kỳ lạ. Anh đoán lúc này cô đang động tình, bởi vì ngày hôm qua anh đã chết lặng ở góc cầu thang khi thấy cô ngồi trên người anh trai mình cầu hoan như thế nào, biểu tình trên mặt vui thích hưởng thụ tới mức nào. Còn có vừa rồi trên xe, anh nghe thấy tiếng cô thở dốc rêи ɾỉ, còn có anh đã quan sát tỉ mỉ nên mới phát hiện tư thế đi của cô hôm nay có chút quái lạ, chủ yếu là dưới gầm bàn hai đùi cô gắt gao kẹp chặt, thỉnh thoảng còn cọ xát.

Anh lớn mật suy đoán, có lẽ anh trai đã đặt thứ gì đó trong cơ thể cô.

Tuy rằng anh vẫn là xử nam, nhưng vì thường xuyên bị Đinh Nhu trêu chọc nên cũng đã xem qua một chút tài liệu. Đủ loại đồ dùng tình thú khiến anh nghẹn họng trân trối, còn ảo tưởng nếu mình dùng mấy thứ đó trên người cô thì sẽ như thế nào.

Không thể không nói, Chiêm Thiên Vũ cùng Chiêm An Lưu không hổ là anh em sinh đôi, hứng thú yêu thích cũng rất tương tự nhau.

“Tiết tiếp theo là tiết tự học, để tôi mang em tới phòng y tế.” Văn phòng làm việc của hắn cần phải đi qua phòng y tế.