Chương 2

Thế là cái gọi là hợp đồng hôn nhân đã đuợc kí kết, Thiên Kì chưa vội nói cho ba của mình biết về việc Thiên Kì sẽ lấy na, Thiên Kì đang tìm cách làm cho ba mình hỉêu rằng mình đang có chút tình cảm với Na. Quả thật cả tuần lễ đóng kịch trước mọi người Thiên Kì thật sự mệt mỏi và cả Na cũng vậy. Thiên Kì biết Na đang có người yêu nên cũng không trách gì, bởi vì Thiên Kì không hề yêu Na. Nên việc Na có hay không Thiên Kì cũng không để ý, tại vì hai bên đã hợp đồng với nhau rồi mà, không ai đuợc quỳên xen vào chuyện riêng tư của ngươì khác !

Ông Sơn cùng ở phòng khách với ông quản gia đáng tin cậy của mình, ông lìên hỏi thử ông quản gia xem vè việc lấy vợ cho Thiên Kì.

– Quản gia nè ! ông ở với tôi cung đã mấy mươi năm rồi ! ông nghĩ Thiên Kì sẽ lấy Na chứ !

– Dạ thưa ông chủ, tính Thiên Kì thì tôi biết rất rõ, tôi nghĩ Thiên Kì sẽ lấy Na để mà làm cho ông chủ vui !

– Làm cho ta vui sao ?

– Dạ ! Thiên Kì rất hiếu thảo, đôi lúc cũng hơi nóng tính và lạnh nhạt.

– Ta chỉ muốn con ta hạnh phúc, chứ ta đâu muốn nó lấy vợ làm cho ta vui!

Tiếng chuông cửa vang lên, thiên kì và Na đã trở về.

– Ba con muốn thưa chuyện với ba!

– Uhm, con cứ suy nghĩ kĩ rồi thưa, con chỉ đuợc nói một lần thôi đó!

– Bác ơi sao con thấy bác có vẻ không vui!

– Bác không sao, bác chỉ thấy hơi lo đìêu mà thiên kì sắp nói!

– Chuyện con múôn thưa là….. ba cho phép con và Na đuợc kết hôn với nhau!

– Sao? Con nói sao? Con đồng ý!

– Dạ!

– Nhưng mà con làm vậy cho ta vui sao?

– Dạ ! vì ba và vì hạnh phúc của con nữa !

– Uhm ! như thế là ta yên tâm rồi !

Truớc khi lễ cứoi diễn ra thì Hải lên thành phố để vừa học vừa làm, Hải cũng tranh thủ thời gian để tìm gặp Na cho bằng được, vô tình Hải thấy Na đang đi chung với thiên kì, lòng hải như xôi máu muốn nhào vô xé nát Thiên Kì, Hải xem Thiên Kì là tình địch nặng kí của mình. Na cũng nhìn thấy Hải đang đứng ở gần ở chỗ quán nước đang nhìn Na tha thiết với sự tức giận xùng xục, Na sợ Hải giận quá làm chuyện bậy, nên đã kéo Thiên Kì đi chỗ khác.

– ủa ? cô làm gì vậy ? sao lại kéo tôi đi thế này?

– Thiên Kì phải đi nếu không sẽ có chuyện không hay xảy ra ?

– Chuyện gì vậy ?

– Hải ? hải đang có mặt ở đây !

– Hải nào chứ ?

– Người tình của tôi !

– Àh ! cô sợ Hải ghen hả ? hog sao đâu để tôi ra nói chuyện với Hải !

– Không đuợc, Hải sẽ đánh Thiên Kì mất !

Hải thấy Thiên Kì bị na kéo đi thật nhanh, Hải nhanh chóng dí theo chặn đường cả hai người lại, chưa kịp nói gì cả, Hải đã xông đến nện cho Thiên Kì một đấm thật mạnh, khiến môi của Thiên Kì bị chảy máu. Na không kịp ngăn lại, lìên vội vàng đỡ Thiên Kì dậy.

– Mày dám dành người yêu của tao ! Tao sẽ đánh cho mày chết !

– Anh ! Anh Hải ! Anh bình tỉnh lại chuyện không phải vậy đâu ! ( na căn ngăn không cho hải động tay động chân nữa)

– Thì ra đây là người yêu của cô, cô ta bạo lực quá !

– Mày là ai ? sao biết tao là gái !

– Chả là ai cả ? biết là do Na nói thôi !

– Thiên Kì có sao hog ??? chảy máu rồi !

– Em đang làm gì vậy hả ? sao lại lo lắng chăm sóc cho hắn ta chứ !

– Anh đừng có như vậy được không ? hãy nghe em giải thich !

– Uhm, đúng đó, Hải nên nghe tôi và Na nói chuyện được chứ ? đừng gây thương tích trên mặt của tôi nữa, sức chịu đựng người khác của tôi có giới hạn đó.

– Được rồi ! chúng ta vào quán mà nói chuyện.

Thế là cả ba cùng vào quán cafe nói chuyện :

– Hai người muốn nói gì nói đi !

– Được rồi ! nghe này tôi và Na chỉ lấy nhau một năm thôi rồi li dị !

– Sao ? tôi không hiểu ?

– Chúng tôi có thỏa thuận với nhau, vì hai bên đều muốn ba mẹ yên lòng mà thôi, và không ai đυ.ng vào chuyện riêng tư cá nhân của ai cả.

– Vậy là hai người sẽ đóng kịch suốt một năm sao ?

– Uhm, đúng vậy ! Việc Na quan hệ với Hải tôi không có quỳên gì xía vào, hai người cứ tiếp tục cho tình yêu của hai người.

– Anh nghe chưa ? Thiên Kì đã nói rõ như vậy rồi đó !

– Uhm, anh biết rồi !

– Haiz…. Không biết lát về nhà phải ăn nói sao với ba với vết thương trên môi của tôi đây !

– Tôi xin lỗi chỉ vì tôi quá yêu Na nên ……….

– Uhm, thôi được rồi, tôi hỉêu mà ! Tại Hải lại lên đây làm gì ? Kiếm Na àh ?

– Tôi lên đây vừa học vừa làm, sẵn tiện kiếm Na luôn.

– Hải học gì và làm gì ?

– Tôi đang học nghề sửa xe. Chạy xe ôm để kíêm thêm tiền.

– Uhm. Chắc có lẽ đám cưới của tôi sẽ được tổ chức vào tuần tới, theo tôi quan sát tình hình gia đình phía tôi là vậy.

– Làm gì mà nhanh vậy ? ( Hải bất ngờ khi nghe câu nói từ phía Thiên Kì)

– Uhm.

Cuộc đối thoại giữa ba người cũng nhanh chóng kết thúc, Thiên Kì đi ra ngoài trước lấy xe, để hai người Na và Hải ngồi nói chuyện với nhau chút ít.

– Na nè !

– Gì vậy anh ?

– Anh lo quá !

– Sao anh lại lo ?

– Anh sợ em sẽ yêu hắn ta mất !

– Làm gì có ? anh chỉ suy nghĩ lung tung.

– Vì hắn đẹp trai, hào hoa, tài giỏi, nhà lại giàu có !

– Anh nghĩ em là con người vây sao ?

– Không ! anh chỉ cảm thấy lo mà thôi !

– Anh đừng có ngốc như vậy chứ ! em chỉ yêu anh thôi ! Anh cũng không được có ngừơi khác đó !

– Uhm anh biết rồi ! Anh chỉ có em thui !