Chương 33: Phòng thử đồ PLAY ⑤ Có muốn thứ càng to hơn không?

Editor: Cindy

E...

Đối với ý nghĩa biểu đạt của chữ cái này, trong lòng Hoắc Liệt không có khái niệm nhiều, thậm chí nó ở vị trí thứ mấy trong bảng chữ cái ABC, đều phải xòe ngón tay ra tính một lần.

Nhưng nghe hai người phụ nữ kia miệng đầy ghen tỵ với cặρ √υ" vừa to vừa mềm đang bị hắn nắm trong lòng bàn tay, một bàn tay cũng nắm không hết.

Nghĩ tới đây, bàn tay Hoắc Liệt lại nắn bóp mạnh hơn.

"Ngô ngô..." Khúc Tâm Nhu lập tức phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều quyến rũ, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dán sát trên ngực Hoắc Liệt.

Hoắc Liệt ôm chặt eo cô, dùng ánh mắt nóng bỏng cảnh cáo cô không được lộn xộn, bên trong đôi con ngươi tràn ngập du͙© vọиɠ, trợn trừng mắt nhìn cô gái không ý thức chút nào sự nguy hiểm.

Hai người ở phòng thử đồ bên cạnh còn chưa đi đâu, bọn họ bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị phát hiện.

Khúc Tâm Nhu đối với chuyện này không thèm quan tâm, chẳng qua theo lực đạo của Hoắc Liệt, tựa đầu dựa vào trên vai hắn, nghe hơi thở trên người hắn, cọ cọ mè nheo ở trên cổ hắn một chút.

Chỉ có thời điểm da thịt dính nhau, cái loại cảm giác khó nói rõ ở trong cơ thể cô mới có thể tiêu tan chút ít, nhưng mà như cũ...

"Khó chịu... A Liệt, em còn khó chịu..."

Khúc Tâm Nhu ủy khuất lầu bầu, thanh âm rất nhỏ rất nhỏ, nó bao hàm cảm xúc ưu tư ở bên trong.

"Nơi nào khó chịu? Có phải do vừa rồi ăn quá nhiều kem không?" Hoắc Liệt nghe vậy, cau mày, nghiêm trang truy hỏi.

"Nóng... Nóng quá... A Liệt... Em nóng quá... Anh sờ sờ em..."

Khúc Tâm Nhu dựa sát Hoắc Liệt, thân thể trắng như tuyết vặn vẹo uốn éo, da thịt cơ thể bại lộ trong không khí muốn được Hoắc Liệt vuốt ve, thậm chí ngay cả tiểu huyệt phía dưới qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁), cũng nhúc nhích ma sát thứ phồng lên ở đũng quần hắn.

Ấn đường của Hoắc Liệt nhăn càng chặt hơn.

Khúc Tâm Nhu nơi nào thì khó chịu, căn bản là động tình.

Cơ bắp toàn thân hắn cứng ngắc, lý trí vật lộn qua lại giữa việc đẩy cô gái ra xa hay tiến hành làm một cuộc chiến lớn.

Còn không đợi quyết định cuối cùng của Hoắc Liệt, Khúc Tâm Nhu bắt được bàn tay hắn, bỏ vào trên hoa huyệt của cô.

"A Liệt, sờ sờ... Anh sờ sờ nơi này của em... Giống như lúc trước vậy... Chỉ cần anh sờ sờ, em có thể thoải mái..." Thân thể Khúc Tâm Nhu vững vàng nhỡ kỹ chuyện lúc trước.

Thời điểm ở trên giường, Hoắc Liệt dùng ngón tay to thâm nhập ở trong cơ thể cô, cái loại cảm giác phong phú, cơ hồ muốn nuốt hết kɧoáı ©ảʍ, dưới đáy lòng nảy sinh ra du͙© vọиɠ, thẩm thấu vào bên trong xương tủy, ngứa ngáy khó nhịn.

Trong nháy mắt đầu ngón tay Hoắc Liệt cảm giác được một trận ướt nóng, một mảnh trấn tĩnh cuối cùng ở đáy mắt bị ngọn lửa du͙© vọиɠ thiêu đốt hầu như không còn.

Hắn hung hăng nghiến răng một cái: "Khúc Tâm Nhu, đây là em tự tìm."

Ngay sau đó, 'Rầm' một tiếng.

Vào giờ khắc này, Hoắc Liệt thậm chí không thèm để ý có khả năng bị người khác phát hiện hay không, hắn chỉ muốn lần nữa dò xét ranh giới cuối cùng của cô gái, tiến vào trong thân thể cô.

Khúc Tâm Nhu bị Hoắc Liệt mạnh mẽ ấn ở trên vách tường, xúc cảm lạnh như băng từ phía sau lưng truyền tới, cả người cô run rẩy, càng muốn chui vào trong ngực Hoắc Liệt, muốn ôm cổ hắn quấn quýt.

Nhưng Hoắc Liệt không chỉ áp chế thân thể của cô, còn dùng gan bàn tay nắm giữ cổ tay cô, đè ở sau lưng cô.

Hắn giống như không hề dùng lực đạo, vẫn có thể khiến cho Khúc Tâm Nhu không thể động đậy.

Hoắc Liệt có kỹ thuật chế ngự xuất sắc, thường ngày đều dùng trên người những kẻ gây rối hoặc nghi phạm, không nghĩ tới thế nhưng hôm nay dùng ở trên người một cô gái tay trói gà không chặt như Khúc Tâm Nhu, thật có thể nói là dùng không đúng chỗ.

Nhưng hiệu quả rất tốt, đặc biệt Hoắc Liệt còn dùng hai chân kẹp chặt hai bên sườn ngoài bắp đùi cô, cái gì vặn vẹo eo mông, tất cả đều bị ngăn chặn.

Hoắc Liệt cứ như vậy giam giữ cô, lại hung hăng hôn xuống, hôn rất sâu cũng rất ngắn ngủi.

Hắn cắn một ngụm ở trên cánh môi mềm mại trơn bóng, thở hổn hển rời đi, thanh âm khàn khàn hỏi: "Em thật sự muốn ngón tay anh? Muốn anh đi vào?"

"Ân... Thích... Thích anh ở bên trong... Anh tiến vào..."

Tay chân Khúc Tâm Nhu bị trói, động tác toàn thân bị hạn chế, nhưng trong ánh mắt cô nhìn Hoắc Liệt như cũ không có một tia sợ hãi.

"Có muốn thứ càng to hơn không?" Hoắc Liệt nhếch môi, giương lên một độ cong nhàn nhạt.

Người đàn ông khắp người quanh minh chính đại lần đầu tiên lộ ra biểu tình tà tứ, nhưng một chút cũng không dung lý bất luân, ngược lại có thêm mùi vị phong lưu không kiềm chế được, cũng không trách được những người phụ nữ phóng đãng ở quán bar, thấy hắn thì chạy theo như vịt.

Thứ gì càng to hơn?

Đáy mắt Khúc Tâm Nhu hiện lên nghi hoặc.

Hoắc Liệt dùng hàng động thực tế trả lời cô, hắn một tay giữ chặt cô, một tay cởi khóa quần, kéo quần jean xuống một chút, lộ ra qυầи ɭóŧ màu đen và lôиɠ ʍυ nam tính, cùng với thứ to lớn phồng lên ở giữa.

Là côn ŧᏂịŧ.

Khúc Tâm Nhu bừng tỉnh hiểu ra, cô thậm chí nhớ rõ trong video AV lần trước, người đàn ông cũng dùng thứ đồ này cắm vào trong cơ thể người phụ nữ, hơn nữa người phụ nữ sẽ kêu càng vang dội càng dâʍ đãиɠ.

Cô muốn... Muốn đồ vật thô to lớn này.

Hô hấp Khúc Tâm Nhu trở nên càng thêm dồn dập, áσ ɭóŧ ở trên ngực lỏng lẻo không hề có tác dụng che đậy, hai ngọn núi trắng như tuyết theo hô hấp lúc lên lúc xuống, trong đáy mắt tất cả đều là khao khát trần trụi đối với côn ŧᏂịŧ của Hoắc Liệt.

Dưới ánh nhìn chăm chú như vậy, Hoắc Liệt dứt khoát kéo qυầи ɭóŧ xuống một chút. ——

Thật lớn, so với người đàn ông trong AV còn lớn hơn.

Khúc Tâm Nhu theo bản năng, nuốt nước miếng một cái, cô không biết tại sao bản thân cảm thấy miệng lưỡi đắng khô như thế, mà giữa môi cô đã bật ra tiếng năn nỉ: "A Liệt, em muốn anh."

Hoắc Liệt túm qυầи ɭóŧ nhỏ hẹp trên người cô kéo sang một bên, côn ŧᏂịŧ thô to thẳng tắp đâm đầu về phía trước.

~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~