Chương 15: Chú mèo đen NPC

Nhan Ký Vân vừa mở mắt đã thấy đây là ngõ hẻm cậu đăng xuất, bỗng nhiên lại nghĩ đến một câu hát: Lại quay về nơi bắt đầu.

Đăng xuất game ở vị trí nào thì khi đăng nhập sẽ ở đó, mà lại không phải là trực tiếp đi vào không gian cá nhân của mình.

Cũng không biết quy tắc đăng xuất nơi nào thì đăng nhập nơi đó này có lỗ hổng gì không, nếu như cũng giống mấy game online khác, khi xảy ra xung đột trong trò chơi với những người chơi khác, khi vị trí đăng xuất của cậu bị đối phương biết được, không biết đối phương có ngồi trực cậu ở vị trí đăng xuất không, nếu như vậy không phải cậu chỉ có con đường chết sao?

Giọng nói của thanh niên bỗng nhảy ra: "Để đảm bảo số lượng người chơi, trong trung tâm thành phố cấm ẩu đả và gϊếŧ nhau."

Thanh niên lại tiếp tục nói: "Mặt khác, thấy bạn không chủ động lựa chọn phó bản, hệ thống đã ngẫu nhiên chọn phó bản cho bạn, ba giây sau sẽ đi vào khu chuẩn bị của phó bản."

Nhan Ký Vân dưỡng bệnh vài ngày, cơ bản là không có được cơ hội đυ.ng vào thẻ tên của con sen, không hổ là người chơi lâu năm trong game, lần nào đấu với anh cũng thua, tốc độ phản ứng ngang bằng cậu, bây giờ cậu đã cảm nhận sâu sắc được sự đáng sợ của câu nói ‘vì muốn tốt cho con’ của cha mẹ, nhìn như là có ý tốt, thực ra lại là cản trở cậu tìm kế sinh nhai.

Tại sao lại không âm thầm gửi tin nhắn cho Kỳ Phong?

Hay là vì quan hệ giữa họ vẫn chưa đủ để có thể thẳng thắn nói với Kỳ Phong chuyện cậu đã từng là người này, quá khó giải thích, sẽ không ai tin, nghe cứ như là tin nhắn lừa đảo vậy.

Lúc làm người cần phải xử lý những mối quan hệ phức tạp giữa người với người, lúc làm mèo cũng cần xử lý quan hệ phức tạp với con sen.

Mà Nhan Ký Vân đứng tại vị trí đăng xuất chưa đến ba giây đã bị kéo vào một không gian mở có thể chứa được nhiều người.

Đây chính là khu chuẩn bị của phó bản.

Tuy là Nhan Ký Vân không có cơ hội lựa chọn phó bản, nhưng mà trò chơi cũng không trực tiếp kéo cậu vào phó bản mà để cho cậu có thời gian chuẩn bị.

Thật ra ít nhất cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý.

[Quán ăn đêm (mức độ khó), đủ mười người chơi sẽ mở.]

[Số người chơi đã đủ, khóa phó bản.]

[Sau ba phút, tất cả người chơi sẽ đi vào phó bản.]

Đây vẫn là một phó bản khó, nên số người chơi cũng giống với lần đầu Nhan Ký Vân tham gia, cũng là mười người.

Không biết độ khó của phó bản dành cho người chơi mới có liên quan đến quan đến số người chơi hay không.

Nhan Ký Vân không nói gì nhìn ba chữ "mức độ khó" to đùng, cậu cũng đủ may mắn, hai lần chọn ngẫu nhiên đều là phó bản khó, trò chơi này có vẻ như không hề thân thiện với người chơi mới.

Không đợi Nhan Ký Vân suy nghĩ nhiều, cơ thể cậu đã đi vào khu chờ của phó bản.

Giọng nói của thanh niên hệ thống lại xuất hiện: "Mời người chơi đến trung tâm thương mại mua đạo cụ mang theo vào phó bản, có thể mang theo sáu đạo cụ vào phó bản này. Sau ba phút, tất cả người chơi đi vào phó bản, bạn có hai phút bốn mươi giây chọn đạo cụ."

Ngay cả chuyện chọn đạo cụ này Nhan Ký Vân cũng không biết, trước đó quá mệt nên đã lập tức đăng xuất, bây giờ thì hay rồi, luống cuống chân tay bắt đầu lựa chọn đạo cụ.

Nhưng mà lúc này ít nhất cậu cũng đã biết ở khu chuẩn bị sẽ cho người chơi ba phút mua đạo cụ, ít nhất không giống như lần trước, cậu bị ném vào trò chơi là trực tiếp bị nhốt trong l*иg sắt, sau đó bị xem như thú cưng tặng cho người khác.

Cậu bị trò chơi chọn ngẫu nhiên vào phó bản ‘Quán ăn đêm’, cũng không rõ cái phó bản này có thông tin cụ thể gì, cũng không biết cần mua đạo cụ gì.

Đạo cụ trong trung tâm thương mại có đủ cả, cậu vốn không có thời gian nghiên cứu, không hiểu ra sao. Dựa theo tên của phó bản, cậu suy đoán hẳn là có liên quan đến thức ăn nhỉ? Không phải có một bộ phim tên là ‘Quán ăn đêm’ sao? Nhưng mà cậu chỉ mới nghe tên chứ chưa xem, dường như kể về một câu chuyện ấm áp.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Nhan Ký Vân dùng điểm tích lũy của mình chọn sáu đạo cụ nhìn có vẻ khá có tác dụng trong phó bản.

Nhan Ký Vân: Sau khi vào phó bản có thể sử dụng điểm để mua thời gian làm người sao?

Thanh niên: Không thể, nhưng người chơi có thể mua trước đó.

Nhan Ký Vân khẽ cắn môi, dùng tất cả điểm tích lũy có trong tay chưa được mấy ngày mua thời gian biến thành người.

Công tác chuẩn bị kết thúc, điểm tích lũy của cậu còn 0, trừ đạo cụ ra, toàn bộ điểm đã đổi thành thời gian hình người, hiện giờ cậu như một tín đồ mua sắm vào ngày hội 11/11, trạng thái tinh thần vô cùng yếu ớt, bần cùng là nguồn gốc tai họa.

Ba phút nháy mắt đã qua, Nhan Ký Vân còn chưa kịp cảm thán mình tiêu điểm tích lũy như nước, hệ thống đã nhắc nhở thời gian chuẩn bị đã hết.

[Năm, bốn, ba, hai, một, tiến vào phó bản...]

[Trò chơi sắp bắt đầu, tự chịu trách nhiệm sống còn, chúc người chơi chơi game vui vẻ]

Một giây sau, cơ thể cậu lại một lần nữa mất trọng lượng, lại tạm thời mất đi ý thức.

Lúc mở mắt ra, đầu tiên là nghe giọng nói máy móc thông báo nhiệm vụ và thông tin phó bản.

[Tên phó bản: Quán ăn đêm.]

[Thời gian phó bản: 72 giờ.]

[Độ khó phó bản: Khó]

[Nhiệm vụ chính: Tìm ra nguyên nhân khiến cho ‘Quán ăn đêm’ nổi tiếng trên mạng.]

[Số lượng người chơi: 10/10]

[Hệ thống xác nhận bạn đã là streamer, tự động mở phòng phát sóng trực tiếp, thời gian phát sóng trực tiếp là thời gian người chơi tử vong hoặc là sau khi phó bản kết thúc.]

Nhan Ký Vân cũng không có ý kiến gì về những khán giả xem phát sóng trực tiếp, vì sao những khán giả này lại thích xem phát sóng trực tiếp trong trò chơi như vậy, khán giả đến từ đâu, đều tạm thời không biết. Nếu có cơ hội ra khỏi phó bản này, cậu nhất định sẽ ghi chép lại tất cả những vấn đề muốn biết lại, giải quyết từng cái một. Không thể cứ lơ mơ qua quýt đi vào phó bản, lần này tính nhầm, lại một lần nữa cảm nhận được ác ý của hệ thống với người chơi.

[Phòng phát sóng trực tiếp] của người chơi vẫn nhiệt tình và kỳ dị như trước.

"Ôi ôi ôi, cục cưng, chúng tôi đã trông mòn cả mắt rồi, cuối cùng cũng phát sóng."

"Sợ là Mèo cưng không biết lại phải vào phó bản, nó là người vào phó bản cuối cùng trong đám người mới đấy."

"Meo Meo cố lên, không nói gì nhiều, tặng quà trước đã."

"Nào, muốn xem streamer Mèo sẽ qua ải như thế nào."

"Ôi? Sao tôi lại nghe thấy có giọng đàn ông? Ánh mắt của Mèo cưng không đúng lắm."

"Quán ăn đêm, rất thích hợp."

Nhan Ký Vân cũng cảm giác ánh mắt mình không đúng, cậu vừa mới liếc nhìn xong thông tin phó bản, cơ thể cậu lại nhảy vọt lên, sau đó nghe thấy giọng nói của một người đàn ông xa lạ.

"Vẻ mặt này của tôi có phải là rất giống với con mèo đen nhỏ này không, tôi cool hơn hay là mèo đen nhỏ cool hơn?"

"Tôi đoán chắc nó là mèo mà tài xế taxi nuôi, hoặc cũng có thể là do nó không cẩn thận chạy đến."

"Tôi cũng cảm giác mình rất có lòng thương, mèo đen nhỏ dậy rồi, nhìn nó có vẻ như không hiểu gì, mọi người đoán xem có phải bây giờ nó muốn nhân cơ hội bỏ chạy không?"

"Sao mèo con nhỏ đáng yêu như thế lại chạy chứ, tôi cũng rất đáng yêu, từ nhỏ tôi đã rất được chó mèo yêu thích."

"Chúng ta đặt tên cho nó đi?"

Nhan Ký Vân vừa nghe người đàn ông lải nhải, vừa nhìn ra bên cạnh quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Nhất định là bây giờ cậu đã đi vào phó bản rồi, mà người đàn ông ôm cậu cũng là một người chơi, cậu không thích bị người ta ôm lắm.

Bây giờ bon họ đang ngồi trên một chiếc xe tải, trên xe là mùi sofa bằng da kém chất lượng và cả mùi thuốc lá mà tài xế đang hút thuốc để lại.

Tài xế đằng trước cũng không quan tâm người đàn ông đằng sau nói chuyện với ai, ông ta vốn không thèm để ý.

Mà lúc này Nhan Ký Vân nghe thấy được người chơi ôm cậu đang đặt tên cho mình.

"Mắt nó màu xanh biếc, thật sự rất đẹp, hay là gọi nó là Cục Than đi!"

"Cục Than, từ giờ trở đi tao sẽ là chủ của mày, ba ngày sau tao sẽ tìm cho mày một ngôi nhà tốt, bây giờ chúng ta chào khán giả nào."

Nhan Ký Vân: "..." Cục Than cái đầu anh, cả nhà anh đều là cục than, cậu thầm liếc xéo đối phương trong lòng.

Phòng phát sóng trực tiếp của [ Muốn làm người]:

"Tôi biết rồi, đây cũng là công cụ hình người số một của Meo Meo ở phó bản đầu tiên."

"Cười chết tôi rồi, người chơi cũng không biết anh ta cũng đang ôm một người chơi, tôi thích xem kiểu tình tiết vả mặt này, ha ha ha ha ha! Mong có thêm vài công cụ hình người nữa."

"Tạm thời gọi anh ta là số 4 đi, trên phó bản có 3 người, anh ta là người thứ 4, tôi đếm giúp Meo Meo."

"Bây giờ người chơi không biết gì cả, có thể tưởng tượng được số phận bi thảm bị Meo Meo điều khiển của anh ta trong tương lai."

"Tôi thích phó bản này, chắc chắn nó là một trong ba phó bản khó nhất dành cho người chơi mới."

Nhan Ký Vân nhìn thoáng qua cơn mưa bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp...

Một trong ba phó bản khó nhất dành cho người chơi mới, đây là may mắn gì của cậu thế? Vì lông của cậu đủ đen sao?

Biểu hiện của Nhan Ký Vân khá bình tĩnh, hoàn toàn không có vẻ bất an với hoàn cảnh xa lạ.

Không biết bây giờ tài xế muốn đưa năm người họ đến đâu, Nhan Ký Vân nhảy khỏi đùi người chơi, nằm sấp xuống ghế bên cạnh tài xế, thanh niên trẻ đang định cầm lấy móng vuốt màu đen của mèo con nhưng lại chụp hụt.

Sau khi Nhan Ký Vân kéo giãn khoảng cách, có thể nhìn thấy rõ đối phương. Anh ta còn rất trẻ, vẻ ngoài còn rất đẹp trai, dựa theo tiêu chuẩn chấm điểm của cậu thì có thể được năm điểm, ăn mặc khá tinh tế, mỗi nếp uốn trên tóc đều dùng keo định hình, ngay cả khi thăm dò phó bản mà hình tượng cũng không bị lộn xộn, trên cổ áo thun mở rộng còn treo một cái kính đen, ăn mặc hết sức bóng bẩy.

Người trẻ tuổi này tên là Văn Nam Tinh, anh ta đã vượt qua bốn phó bản dành cho người chơi mới, đây là phó bản thứ năm của anh ta. Qua được lần này anh ta có thể có nhiều phó bản để lựa chọn hơn, cũng có thể vượt qua cấp bậc người chơi mới, thường thì độ khó của phó bản thứ năm dành cho người chơi mới đều có độ khó không nhỏ.

Anh ta là một người nổi tiếng đang hot, am hiểu sâu sắc về cách thức để nổi tiếng, mặc dù không hiểu trò chơi này, nhưng mà con đường phát sóng trực tiếp cũng là một cách để debut, xem như anh ta cũng thích nghi khá nhanh.

Trước đó đã qua bốn phó bản, trong đó có ba phó bản dễ, một phó bản khó nên phó bản thứ năm phải chọn mức độ khó. Người chơi mới phải qua hai phó bản khó mới được đến cấp phó bản cao hơn, vậy nên anh ta bèn chọn ‘Quán ăn đêm khuya’.

Anh ta hơi nâng cằm lên: "Cục Than, có phải tao rất đẹp trai không?"

Nhan Ký Vân cảm thấy vẻ ngoài của anh ta cũng tạm được, nhưng mà vẫn kém xa với cậu lúc trước, khi đàn ông và đàn ông cạnh tranh nhan sắc thì mình luôn phải hơn.

Nhan Ký Vân quả quyết dùng tay lau mặt một cái, hoàn toàn phớt lờ idol đang nổi.

Văn Nam Tinh: "..." Anh ta không đáng để mèo con yêu thích sao?

Văn Nam Tinh lại đầy tự tin tiếp tục trò chuyện với những khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, Nhan Ký Vân đổi tư thế, ghé vào bệ cửa sổ quan sát tình hình bên ngoài.

Trên đường tối đen, đèn đường chẳng soi sáng được bất cứ thứ gì.

Mười phút sau, tài xế xe tải dừng xe ở một cửa tiệm treo hai cái đèn l*иg đỏ, xung quanh nhìn có vẻ u ám.

Nhan Ký Vân nhảy xuống xe đầu tiên, Văn Nam Tinh theo sát đằng sau, thầm nghĩ con mèo này cũng quá bình tĩnh rồi, không hổ là NPC của trò chơi.

Tài xế xe tải trên mặt có sẹo đang ngậm một điếu thuốc ngắn đi đến mở khóa thùng xe.

Lúc này cửa tiệm không có bảng hiệu đằng trước mở cửa ra, hai người đàn ông cao to vạm vỡ mặc đồng phục làm việc đi về phía bọn họ.

Nhan Ký Vân vừa xuống xe đã ngửi được mùi cá thơm ngát, trong lúc hai người đàn ông không chú ý, cậu nhanh chóng lách sang bên cạnh đi vào, chỉ để lại một cái bóng mèo lóe lên.

Văn Nam Tinh cũng muốn đi vào cùng Nhan Ký Vân, nhưng anh ta vừa mới nhấc chân lên đã bị tài xế gọi lại.

"Chàng trai trẻ, mau lại đây bốc hàng, có cần tiền công hôm nay nữa không?"

Văn Nam Tinh: "..."

Đáng ghét, vì sao anh ta không phải là một chú mèo đen NPC có thể tự do đi lại?