Chương 2: Dùng thuốc

Chương 2: Dùng thuốc giúp nam nhân hôn mê "cứng" được



Lưu Tư Kỳ hiện giờ xuyên đến chính là cách thời điểm đó là 1 năm nữa. Đây là lần đầu tiên cô xuyên vào thế giới mà nam chính làm lớn như thể, có thể xoay vần thiên hạ làm cô thật sự căng thẳng.

Cách thời gian xảy ra biến cố còn rất dài, Lưu Tư Kỳ không thế cứ ngồi chờ.

Nhìn lại căn nhà cô đang sống, mặc dù không lớn trông cũng khá vững chãi, thế nhưng những đồ vật cần thiết lại khá thiếu thốn. Nghĩ vậy dù sao mình cũng sống ở nơi này lâu dài, chí ít phải cải thiện không gian sống này của mình.

Lưu Tư Kỳ vì thế liền dùng sức khỏe của thân thể này, trong 5 tháng liên tục cải tạo lại căn nhà cũ và xây dựng thành một căn nhà của riêng mình. Cô dùng những thân gỗ lớn, còn là loại gỗ chống mối mọt để làm rường cột, mà trong rừng này thì gỗ là thứ không thiếu nhất.

Căn nhà được phân ra phòng khách, hai phòng ngủ, liền ngay phía sau còn có nhà bếp, nhà kho, tiếp đó là là tắm, nhà vệ sinh, vườn rau và khu nuôi nhốt thú. Phía trước nhà là sân vườn, không xa là một con suối nhỏ. Lưu Tư Kỳ dùng ống tre dẫn nước ở con suối gần đó về nhà bếp, nhà tắm và nhà vệ sinh.

Lưu Tư Kỳ đã làm ra thêm đồ dùng như chậu gỗ, bồn tắm… Ngay cả quần áo cũng được cô tự làm ra từ lông thú hay cây đay và một số loại vở cây dệt thành sợi. Từ những thứ lớn nhất đến nhỏ nhất Lưu Tư Kỳ đều có thể tự làm được.

Tất nhiên cô đã phải đánh đổi 100 điểm tích phân lấy cuối sổ tay sinh tồn nơi hoang dã và dùng sức khỏe và sự khéo léo của nguyên chủ để làm ra. Mặc dù có tốn kém một chút điểm, thế nhưng có được những thứ cần thiết kia thì vô cùng tiện lợi, cuộc sống của cô cũng bớt khó khăn và nhàm chán hơn, Lưu Tư Kỳ cũng dần cảm nhận được sự tiện nghi quen thuộc.

Nhà cô được dựng trên một khu đất trống trải, xung quanh nguyên chủ có đào bẫy rập phòng trừ thú dữ, Lưu Tư Kỳ chỉ cần cải tiến thêm một chút đã không phải lo lắng gì mà yên tâm sống lâu dài ở đây. Thỉnh thoảng cũng có những con thú sa bẫy như lợn rừng, gà, chim rừng… cũng trở thành thứ trong bữa ăn của Lưu Tư Kỳ.

Cũng nhờ có sổ tay kia, cô còn có thể phân biệt thực vật hoặc nấm, thật sự rất có ích khi sống trong rừng sâu.

Trong thời gian này Tiêu Vệ luôn nằm im trên giường giống như hôn mê không biết gì, Lưu Tư Kỳ coi hắn như một người bạn tâm sự chuyện hằng ngày cho đỡ buồn chán.

Lại qua thêm 3 tháng nữa, lúc này cách thời gian nam chính tỉnh dậy còn 4 tháng nữa. Hiện tại nơi này đã được cô cải tạo vô cùng tiện lợi. Căn nhà xinh đẹp vững chãi, phía sau có vườn rau, phía trước có vườn hoa, lại có một cái ao cá nhỏ cô mới đào xong không lâu. Dưới gốc cây cổ thụ ngoài sân, Lưu Tư Kỳ ngồi uống trà, ăn sáng, ngắm vườn hoa và cây cối buổi sáng, bên cạnh là Tiêu Vệ bất tỉnh nằm phơi nắng ở phía đối diện.

Thời tiết ở đây cũng không quá khắc nghiệt, bởi vì là ở trong rừng nên mùa hè rất mát mẻ, mùa đông cũng không quá lạnh, cũng không có tuyết rơi. Hiện tại đã bước vào đầu đông, không khí đã có chút lạnh, nắng cũng ấm áp hơn không còn gay gắt như ngày hè.

Nhìn nam nhân đối diện Lưu Tư Kỳ liền cảm thán một câu, đúng là nhàn cư vi bất thiện, ăn no mặc ấm thì cô bắt đầu nghĩ đến chuyện da^ʍ dục rồi. Tại sao giờ cô mới nghĩ ra là sẽ mua vật phẩm trong hệ thống để Tiêu Vệ dù cho có hôn mê vẫn có thể “cứng” để cô có thể làm nhiệm vụ thu thập dương tinh nhỉ.

Bởi vì trước đó cô từng nhiều lần tắm cho hắn, cũng đã thử vuốt ve, thậm chí hút cho hắn vậy mà tên này không cứng lên chút nào. Thiếu niên ở thời này 16 tuổi đã có vài thông phòng, có người còn có con rồi, hơn nữa dáng người và ngoại hình của hắn lại cao to như nam nhân 18 tuổi, thế nên loại trừ khả năng Tiêu Vệ còn nhỏ không “cứng” được.

Nghĩ là làm, Lưu Tư Kỳ liền dùng tích phân của mình tìm mua trong gian hàng của Hệ thống loại thuốc để Tiêu Vệ có thể có ý thức ngay cả khi hôn mê, mà vẫn không làm hắn tỉnh dậy.

Sau khi cho hắn uống viên thuốc kia, Lưu Tư Kỳ liền được Hệ thống thông báo khởi động thanh đo hảo cảm. Trên đầu hắn, thanh đo hảo cảm hiện đang là màu đỏ, con số cũng là số 0. Thanh đo khởi động như vậy tức là từ giờ nam chính đã bắt đầu có ý thức về cô.

Lưu Tư Kỳ bắt đầu từ những việc nhỏ nhất, bởi vì ngoại trừ ăn cơm bởi vì sau khi hấp thụ được thứ võ công kia trong núi thì Tiêu Vệ đã có thể không cần ăn mà vẫn khỏe mạnh, cô chỉ cần cho hắn cảm nhận được mình chăm sóc, tắm rửa, trò chuyện với hắn để ý thức của hắn dần dần quen sự tồn tại của mình.

Không chỉ chăm lo cho hắn, cô còn muốn sớm cùng hắn làm chuyện thân mật nhất để bắt đầu nhiệm vụ lấy dương tinh của nam nhân vật chính kìa.