Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cố Sự

Chương 123: Sở Tích Nguyệt - Tu Luyện.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Minh Hà Lão Tổ ảo não nói mấy câu, hắn sống qua mấy cái kỉ nguyên, chứng kiến rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều người nhưng chưa từng nghỉ rằng bản thân hắn sẽ trở nên thảm hại như ngày hôm nay.

Sở Tích Nguyệt cũng không nói gì thêm, những gì nàng biết nàng đã đều kể hết, thời gian nàng ở Tiên Giới rất ít, không nghe được nhiều chuyện cũng là bình thường, đa số thời gian nàng đều sống tại Ma Thiên Sơn, tiếp xúc với thế giới bên ngoài chưa tới mấy năm đã luân lạc đến Tu Di Sơn.

"Tiền bối, ta đã kể hết những điều ta biết, tiền bối có thể dạy ta thế nào để mạnh hơn hay không?" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt thành kính chắp hai tay lại hành lễ, nàng muốn nhờ Minh Hà Lão Tổ chỉ nàng cách mạnh hơn.

"Ta nghe Tiểu Ngưu nói rằng ngươi cũng lấy Sát nhập Đạo, lại tu luyện Tiên Ma Lực lượng, con đường của ngươi đi, khó lại càng thêm khó, tiến cảnh tuy thần tốc nhưng tương lai khó mà có được thành tựu lớn".

"Ngươi tu luyện công pháp như thế nào, thử thi triển cho bổn tọa xem, nếu như có thể giúp ngươi tăng lên phẩm cấp cũng là một chuyện tốt" Minh Hà Lão Tổ muốn xem Sở Tích Nguyệt tu luyện công pháp gì, hắn nhìn xem cốt linh của nàng còn rất trẻ, tu luyện chưa tới 3000 năm đã trở thành Thần Tôn Cảnh cũng không phải người bình thường có thể làm được.

"Được, tiền bối!" Sở Tích Nguyệt cũng không chần chừ một chút nào mà thi triển Bất Diệt Thiên Công.

Bất Diệt Thiên Công vừa thi triển, vô số hồn phách, tinh huyết từ Huyết Hải sôi sùng sục mà lên, đang điên cuồng chảy vào trong cơ thể Sở Tích Nguyệt, nàng cũng cảm nhận được một cỗ năng lượng vô cùng cuồng bạo tiến vào thân thẻ của nàng.

"Được rồi, dừng lại!" Minh Hà Lão Tổ mở miệng ngăn cản Sở Tích Nguyệt tiếp tục thôn phệ tinh huyết hải.

"Công pháp này của ngươi không tệ, vậy mà có thể thôn phệ U Minh Huyết Hải, thôn phệ Lục Đạo Luân Hồi, công pháp này không khác gì thần thông của Atula Tộc chúng ta, nhưng ngươi vẫn chưa thể điều khiển được năng lượng ở Huyết Hải, ngươi không nên thôn phệ Huyết Hải, hiện tại ngươi có thể thôn phệ hồn phách ở nơi này còn về Huyết Hải nếu như ngươi muốn chết thì có thể thử" Minh Hà Lão Tổ đưa ra lời khuyên căn dặn Sở Tích Nguyệt, hắn tuy không phải người tốt lành gì, nhưng dù sao cũng không thể lừa gạt tiểu bối, nàng lại có công pháp rất giống Atula Tộc làm hắn có một phần nhớ về những ngày trước kia của hắn.

"Tiểu Ngưu ngươi trở về đi, chăm sóc Thiết Phiến cho tốt, lượng kiếp sắp đến ngươi cũng nên chuẩn bị" Minh Hà Lão Tổ nhìn Ngưu Ma Vương dặn dò một chút.

"Vâng, nhạc phụ" Ngưu Ma Vương hành lễ sau đó lặng lẽ rời đi, tuy lần này hắn không nhận được thứ gì, nhưng có thể gặp Minh Hà Lão Tổ cũng không tệ, hắn lại nghe thêm được nhiều chuyện của thế giới bên ngoài Tu Di Sơn, hắn cũng rất hương phấn muốn một lần thoát khỏi Tam Giới đi ra bên ngoài kia nhìn ngắm Lục Giới.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy bóng lưng Ngưu Ma Vương ngày càng xa dần, nàng cũng không nói gì, nàng chỉ gặp Ngưu Ma Vương không bao lâu, lúc ban đầu nàng còn không quá tin tưởng hắn, nhưng hiện tại nàng lại có được cơ duyên to lớn như thế này, nàng cũng phải cảm ơn Ngưu Ma Vương một lần, đợi khi tu luyện thành công nàng liền đi tìm bảo vật báo đáp hắn.

Sở Tích Nguyệt ngồi xuống tĩnh tọa tu luyện, Bất Diệt Thiên Công bắt đầu vận chuyển điên cuồng, nó dường như muốn thôn phệ Huyết Hải nhưng nàng cố gắng ngăn cản, nàng hiện tại chỉ có thể thôn phệ những hồn phách ở gần U Minh Huyết Hải mà thôi.



Minh Hà Lão Tổ nhìn thấy Sở Tích Nguyệt làm theo ý mình hắn cũng hài lòng, sau đó thân ảnh cũng từ từ mờ ảo rồi biến mất vào sâu trong lòng U Minh Huyết Hải, cứ như thế trên bờ U Minh chỉ còn lại một mình Sở Tích Nguyệt.

Mà bên ngoài, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã cảm nhận được có người lạ xuất hiện ở U Minh Huyết Hải, hắn muốn tiến đến kiểm tra nhưng lại bị một tầng kết giới ngăn cản không cho tiến vào, trước khi đi Minh Hà Lão Tổ đã để lại tầng này kết giới để không ai có thể làm phiền Sở Tích Nguyệt tu luyện, ngay cả Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng không thể dễ dàng xuyên qua.

Địa Tạng Vương Bồ Táng vốn định xuyên qua kết giới đi vào kiểm tra, nhưng hắn không nghỉ là kết giới này lại cường đại đến như vậy, hắn thế mà vô lực tiến vào, hắn không thể tiến vào cũng không ở lại quá lâu, hắn không muốn hao tổn pháp lực vào chuyện vô ích, hắn đành quay lại vị trí của mình không tiến vào U Minh Huyết Hải.

Mà bên bờ U Minh, Sở Tích Nguyệt cũng không hay biết điều gì xảy ra bên ngoài, nàng cứ như thế vận chuyển Bất Diệt Thiên Công thôn phệ những hồn phách cường đại lượn lờ khắp nơi ở bờ U Minh, lúc ban đầu cảm giác rất là nhẹ nhàng nhưng càng ngày các tàn hồn này ngày càng lay động đạo tâm của nàng, làm nàng sinh ra vô số ý nghĩ điên cuồng, tiêu cực.

May mắn Sở Tích Nguyệt từng sống tại Ma Thiên Sơn, được sư phụ dạy rất nhiều điều nàng mới có thể chóng lại sự tha hóa của những hồn phách này, chỉ vọn vẻ mấy năm nàng đã làm chủ được sức mạnh của những tàn hồn này, tu vi vì thế cũng bước vào Thần Tôn Cực Cảnh chỉ kém một bước tiến vào Thần Đế Cảnh.

Sở Tích Nguyệt cũng không quá quan tâm những chuyện khác, hiện tại nàng tu vi đã là Thần Tôn Cực Cảnh nhưng nàng vẫn không dám tiến vào thôn phệ Huyết Hải, nàng muốn bước vào Thần Đế Cảnh mới tiến vào thôn phệ Huyết Hải.

Nhưng Sở Tích Nguyệt đã ngồi bên bờ U Minh ba trăm năm từ khi bước vào Thần Tôn Cực Cảnh nhưng ngay cả một chút tu vi, thần hồn đều không tăng lên, nàng cũng không biết lí dó là gì, nhưng nàng vẫn cố chấp ngồi đó mà tiếp tục thôn phệ những tàn hồn lượn lờ xung quanh.

Đến một ngày cuối cùng nàng cũng nhận ra, những hồn phách này khi còn sống tu vi cao nhất cũng chỉ là Tiên Tôn Cảnh, mà nàng hiện tại đã là Thần Tôn Cực Cảnh, những hồn phách này đã vô tác dụng đối với nàng, tuy có thể tăng thêm Tiên Ma Lực bên trong Tiên Ma Thai, nhưng mà tu vi hay thần hồn, nhục thân lại không tăng lên thì đối với nàng cũng vô dụng.

Sở Tích Nguyệt cũng hết cách nàng trước nay tu luyện đều là thôn phệ tinh hoa của người khác mà lấy cho bản thân mình, nàng chưa từng nhận lôi kiếp hay bất kì khảo nghiệm nào của Thiên Địa, nàng cũng không biết có khi nào sau này tu vi của nàng đột nhiên mất hết hay không, nàng rất lo lắng, nhưng nàng cũng không còn cách nào, ngày xưa nàng không thể tu luyện, nếu như không sáng tạo ra Thôn Thiên Ma Công sau đó tiến giai thành Bất Diệt Thiên Công thì hiện tại nàng ngay cả Nhân Tiên Cảnh nàng còn chưa chắc có thể bước vào chứ đừng nói Thần Tôn Cảnh như hiện tại.

Sở Tích Nguyệt cũng không thể ngồi im không làm gì, nàng đi lại gần U Minh Huyết Hải ngồi xuống, Bất Diệt Thiên Công vận chuyển, vô số tinh huyết từ Huyết Hải truyền vào cơ thể của nàng, tinh huyết nóng như lửa tiếng vào bên trong cơ thể của Sở Tích Nguyệt, Tinh Huyết mang theo một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt cháy Lục Phủ Ngũ Tạng của nàng, Tiên Ma Thai cũng từ từ vỡ nát.

Tinh Huyết cũng từ từ tiến vào bên trong Tiên Ma Thai giúp Tiên Ma Thai chữa trị, bên ngoài cơ thể Sở Tích Nguyệt khắp nơi rĩ ra toàn là máu, mỗi một giọt tinh huyết của nàng đều đốt cháy tất cả mọi thứ xung quanh. Bất Diệt Thiên Công không những thôn phệ tinh hoa của Huyết Hải còn thôn phệ luôn một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa quá là cường đại, nó liên tục thiêu đốt thần thồn, nhục thân của Sở Tích Nguyệt, hiện tại Sở Tích Nguyệt quá yếu không thể nào khống chế hoàn toàn Hồng Liên Nghiệp Hỏa cứ thế mà để mặc cho nó hành hạ.



Thời gian cứ như thế trôi qua hơn một ngàn năm, Hồng Liên Nghiệp Hỏa cứ như thế lặp đi lặp lại, thiêu đốt Sở Tích Nguyệt suốt ngàn năm, nàng cũng đã quen với ngọn lửa này, nàng đã có thể tùy ý điều khiển Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy uy lực không cao bằng của Minh Hà Lão Tổ nhưng cũng là một loại Hỏa Diễm cực kì cường đại trong Thiên Địa.

Sở Tích Nguyệt ngồi dậy cảm nhận trong thân thể của mình thay đổi, Hồng Liên Nghiệp Hỏa có thể nung chảy hết thế gian vạn vật, nàng tuy chỉ có một tia Hỏa Diễm nhưng như vậy cũng là quá đủ rồi, Hồng Huyền Táng cùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa phối hợp đúng là trời sinh một cặp, cả hai phối hợp làm một, thế gian này không có thứ gì Sở Tích Nguyệt không thể chém đứt.

Sở Tích Nguyệt tu vi cũng đã bước vào Thần Đế Tuyệt Đỉnh nàng hôm nay muốn rời đi rồi, ngàn năm tuy chưa thấy qua Minh Hà Lão Tổ lần nào nữa, nhưng nàng cũng đã nhận được ân đức của Minh Hà Lão Tổ, nếu tương lai nàng trở thành Chí Tôn sẽ có ngày trở lại trả lại ân đức hôm nay.

"Tiền bối, hôm nay vãn bối rời đi, nếu sau này có thể trở thành Chí Tôn, ngày sau ắt sẽ trả lại toàn bộ ân đức hôm nay" Sở Tích Nguyệt khom người hành lễ, nàng cứ như thế bước ra khỏi U Minh Huyết Hải, bước qua Bỉ Ngạn Hoa, trở lại Hỏa Diệm Sơn trở về Tiên Giới.

.........................................

Nghiệp hỏa sinh ra từ oán niệm.

Oán niệm chưa tan, nghiệp hỏa làm sao có thể lụi tàn?

Hồng Liên, Nghiệp Hỏa lan khắp tam giới rồi, sao ta không tìm thấy ngươi?

Nghiệp Hỏa lan đến Dao trì.

Lửa nóng rực, bỏng rát như tương tư ghi xương khắc cốt, như nỗi nhớ quay cuồng suốt bảy ngàn năm.

Nghiệp Hỏa, là ngươi sao?

Nghiệp Hỏa, ngươi đến vì ta sao?

Nghiệp Hỏa....
« Chương TrướcChương Tiếp »