Chương 140: Sở Tích Nguyệt - Tiên Giới Đế Đô.

Phi hành mấy giờ sau cuối cùng cũng đã đến Tiên Giới, vừa đáp xuống Sở Tích Nguyệt liền kinh ngạc với nồng độ Tiên Khí ở nơi này, không ngờ Tiên Khí ở nơi này dày đặc đến như vậy, nàng cũng rất tò mò không biết nơi này là nơi nào, nàng cũng không dám mở miệng hỏi lung tung, hiện tại nàng vẫn còn đi cùng ba người của Diệt Ma Điện.

"Sở cô nương, đã đến Tiên Giới, ba huynh đệ chúng ta còn có việc, phải trở Diệt Ma Điện một chuyến, không thể đi cùng cô nương được nữa" Tam Trưởng Lão mở miệng nói chuyện, sau nửa tháng phi hành cùng nàng trở lại Tiên Giới, hắn chứng kiến sức mạnh của nàng rất kinh khủng, Tinh Không Đạo Tặc đối với nàng mà nói giống như con kiến, muốn bóp chết bất cứ lúc nào đều được.

Nửa tháng trước, khi trở về Tiên Giới có mấy lần bốn người bọn họ bị Tinh Không Đạo Tắc bao vây, nàng chỉ phất tay một cái mấy trăm tên Tiên Đế, Tiên Tôn đều chết một cách bất đắc kỳ tử, thực lực của nàng đúng là không phải dạng tầm thường. Ba người bọn họ cũng có tự tin để làm việc đó, nhưng bọn họ tu vi là Chung Cực Tiên Đế, còn nàng chỉ mới Bất Hủ Tiên Đế mà thôi.

"Đa tạ, tiểu nữ nửa tháng nay đã làm phiền rồi!" Sở Tích Nguyệt cười nói, thật ra đối với ba người này nàng cũng không có ác ý, bọn họ dù sao cũng đã giúp nàng đến Tiên Giới.

Ba người Diệt Ma Điện cùng nàng tạm biệt, sau đó phi hành rời đi, hiện tại nàng ở đây một mình cũng không ai làm phiền nàng tìm hiểu tin tức.

"Các ngươi thấy gì không? Nữ nhân này quen biết với ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện" Một vị Tiên Đế từ xa nhìn thấy nàng cùng ba vị Trưởng Lão của Diệt Ma Điện nói.

"Ừm, người này chắc chắn thân phận không tầm thường, tu vi cũng rất cao, chúng ta lại không nhìn ra nàng tu vi là gì" Một vị Tiên Đế khác tiếp lời.

"Chúng ta có nên lại chào hỏi một chút hay không?"

"Vậy, ngươi lại chào hỏi đi, đừng lỗ mãng hiểu chưa!"

Tô Minh cũng không ngại ngùng phi hành mà chạy tới nơi Sở Tích Nguyệt đang đứng, hắn nhìn liền biết nàng lần đầu tiên đến Đế Đô, liền không biết thông tin gì của nơi này.

"Xin chào, cô nương là người từ nơi khác đến?" Tô Minh nhìn nàng, khuôn mặt tươi cười liền hỏi.

"Đúng vậy, có chuyện gì sao?" Sở Tích Nguyệt cũng rất là hiếu kì, không biết người này là ai, từ đâu đến.

"Tại hạ Tô Minh, là ngươi của Đế Đô ở Tiên Giới , tất cả mọi chuyện ở nơi này tại hạ đều nắm rõ như lòng bàn tay, không biết cô nương có muốn cùng tại hạ kết bạn hay không?"

"Là người mua bán tin tức?" Sở Tích Nguyệt nhìn một cái liền biết.

"Haha, để cô nương nhìn ra rồi!" Tô Minh gãi đầu cười nói.

"Bao nhiêu?"

"100 viên Tiên Thạch Hạ Phẩm là được"

"Ta không có Tiên Thạch Hạ Phẩm ngược lại Tiên Thạch Cực Phẩm lại có một vài viên"

Tô Minh nghe đến Tiên Thạch Cực Phẩm hai mắt liền sáng lên, không ngờ lần này hắn lại gặp một con dê cực kỳ béo.

"Vậy 10 viên Tiên Thạch Cực Phẩm là được" Tô Minh nhìn Sở Tích Nguyệt có lẽ không biết giá trị của Tiên Thạch Cực Phẩm lớn như thế nào, liền hét giá trên trời.



"Ngươi tưởng ta không biết rõ giá trị của Tiên Thạch" Sở Tích Nguyệt dứt lời liền bỏ đi.

Nàng cũng không quá quan tâm đám người này, nếu như không hỏi được gì nàng liền tìm đến Vân Bảo Lâu, tin tức của Vân Bảo Lâu chính xác hơn đám người này nhiều.

Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt không thèm để ý đến hắn nữa, hắn liền vội vã đuổi theo, hắn đúng là ngu ngốc, tu luyện đến cảnh giới Tiên Đế như hắn lý nào không hiểu rõ Tiên Thạch Cực Phẩm giá trị như thế nào.

"Cô nương, dừng bước, dừng bước" Tô Minh vội vã đuổi theo hét lớn.

"Chuyện gì nữa?"

"5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm cô nương muốn biết thứ gì, tại hạ liền nói cho cô nương biết tất cả" Tô Minh liền ra giá cuối cùng, hắn biết Tiên Thạch Cực Phẩm khó tìm thế nào, lần này không thể bỏ lỡ.

"Được!" Sở Tích Nguyệt mỉm cười, nàng biết trước sau gì người này cũng sẽ chạy lại trả giả, dù sao người cần Tiên Thạch cũng là hắn không phải nàng.

Sở Tích Nguyệt từ trong trữ vật lấy ra 5 viên Tiên Thạch Cực Phẩm giao cho Tô Minh, sau đó hỏi hắn một chút về nơi này.

"Nơi này là nơi nào?"

"Nơi này là Đế Đô, là nơi giao nhau giữa ba vực lớn nhất Tiên Giới là Đạo Vực, Võ Vực, Thương Vực" Tô Minh liền không hiểu, tại sao Sở Tích Nguyệt tu luyện đến trình độ này, nhưng lại không biết Đế Đô của Tiên Giới.

"Vậy ở đây có những gia tộc nào lớn mạnh hay không?" Sở Tích Nguyệt muốn tìm hiểu một chút thông tin vể nơi này, sau đó mới hỏi về chuyện của Thiên Đình.

"Ở Đế Đô này có Ngũ Đại Thế Gia, các thế gia cường giả nhiều như mây, mỗi thế gia càng là có Chung Cực Tiên Đế tọa trấn"

"Vậy kể một chút về Ngũ Đại Thế Gia đi!"

"Ngũ Đại Thế Gia gồm Diệp Gia, Trần Gia, Phạm Gia, Bạch Y Môn, Đế Vương Môn "

"Diệp Gia nằm ở hướng Bắc Đế Đô, nhân thủ vượt qua vạn người, tu vi gia chủ càng là một vị Thiên Đế"

"Trần Gia nằm ở hướng Đông Đế Đô, nhân thủ không kém Diệp Gia, Trần Gia lại là thiên tài lớp lớp, nghe nói trong mấy ngàn năm nay có không ít đệ tử tiếng vào Thiên Đình học tập, gia chủ của Trần Gia là càng bí ẩn khó dò".

"Phạm Gia nằm ở hướng Nam Đế Dô, nhân thủ cũng là rất đông, Phạm Gia thiên kiêu cũng không kém Trần Gia, mấy năm nay cũng tiếng vào Thiên Đình không ít người, gia chủ của Phạm Gia là một vị Thiên Đế".

"Bạch Y Môn nằm ở hướng Tây Đế Đô, Bạch Y Môn chỉ có nữ tử, không có một nam nhân nào, nữ chủ nhân của Bạch Y Môn còn là một vị Bất Hủ Tiên Đế càng là một vị đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành".

"Đế Vương Môn nằm ở trung tâm của Đế Đô, là một trong những thế lực bậc nhất ở Tiên Giới, cho dù các Tông Môn khác cũng không thể sánh bằng, nghe nói Đế Vương Môn là gia tộc của Thiên Đế trước khi thành lập Thiên Đình, với thực lực đó Đế Vương Môn chính là người đứng đầu trong Ngũ Đại Thế Gia".



"Tin tức của người đúng là không tệ, còn có tin tức gì đáng giá hay không?" Sở Tích Nguyệt nhìn Tô Minh cười.

"Tin tức cũng không phải không có, nhưng chúng ta chỉ có thể trả lời câu hỏi cô nương hỏi ra thôi!" Tô Minh cũng liếc sang Sở Tích Nguyệt cười, đây cũng là thứ mà bọn họ làm nên tên tuổi của mình ở Đế Đô, không có tin tức gì bọn hô không biết, chỉ là các ngươi có thể hỏi ra hay không mà thôi.

"Ồ vậy sao? Vậy ngươi nói cho ta một chút về tình hình của Thiên Đình, nếu như không trả lời đượcc đừng trách ta hạ thủ" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén, trên người khí cơ cũng lộ ra một ít.

"Chuyện này......." Tô Mình nhìn thấy sắc mặt của Sở Tích Nguyệt thay đổi, nếu như hắn không trả lời câu hỏi của nàng, hắn liền không xong, hắn nhìn liền biết nàng tu vi cực kỳ cao cường, không phải chỉ là mấy tên Địa Đế như hắn có thể đối phó, hai vị huynh đệ của hắn có xuất hiện cũng không thay đổi gì.

"Thế nào, không trả lời được?" Sở Tích Nguyệt trên tay lấy ra Hồng Huyền Táng, khóe miệng cười cười, càng ngày càng đi lại gần.

"Nói, nói, cô nương bớt giận" Tô Minh liền cắn răng nói ra tin tức.

"Thiên Đình có 33 vị Thiên Tướng tu vi tại hạ đều không rõ, có lẽ nằm ở Chung Cực Tiên Đế".

"Trên 33 vị Thiên Tướng, còn có 12 vị Thần Tướng tu vi nghe nói đã siêu việt Chung Cực Tiên Đế".

"Trên 12 vị Thần Tướng, còn có 4 vị Thiên Vương, nghe nói những vị cường giả này đều đã siêu thoát thế gian".

"Người đừng đầu thiên đình là Thiên Đế cùng Thiên Hậu, nghe nói tu vi cực kỳ kinh người, cho dù 4 vị Thiên Vương cũng không có tư cách cùng Thiên Đế cùng Thiên Hậu giao thủ".

"Thiên Đế nắm giữ pháp bảo nhiều vô kể, nghe nói Thiên Đế còn nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết"

"Vị kia Thiên Hậu cũng là không phải tầm thường, trong tay nắm giữ Bàn Đào Thụ, Bàn Đào Thụ nằm trong Thập Đại Thần Thụ hiếm có bậc nhất Tiên Giới".

"Bàn Đào Thụ, 9 vạn năm mới kết 36 trái, 9000 năm mới chín một lần, chính là Tiên Gia kỳ vật của Tiên Giới".

"Nghe nói ăn một quả Bàn Đào tu vi liền bước vào Tiên Cảnh, tuổi thọ tăng vạn năm, lại tăng lên tư chất của người sử dụng, Bàn Đào đúng là báu vật khó mà có thể mua được" Tô Minh lời nói vô cùng hâm mộ, Bàn Đào tất cả các Tu Tiên Giả đều mong muốn có được.

"Bàn Đào Thụ lợi hại như vậy, có cơ hội phải thử một phen mới được" Ánh mắt Sở Tích Nguyệt lộ ra ham muốn, nàng đã biết kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào, vừa có thể tăng lên tu vi, vừa có thể đủ sức chống lại Thiên Đình, tin tức này đúng là đáng giá.

"Cô nương, tin tức ta cũng đã nói hết cho cô nương, hiện tại tại hạ có thể rời đi hay không?" Tô Minh lo lắng sợ rằng Sở Tích Nguyệt không cho mình rời đi.

"Được rồi, coi như ngươi thức thời, có thể rời đi" Sở Tích Nguyệt thu lại Hồng Huyền Táng, sau đó thả Tô Minh rời đi.

Tô Minh nhìn thấy Sở Tích Nguyệt cất đi Hồng Huyền Táng, hắn liền ba chân bốn cẳng chạy khỏi Sở Tích Nguyệt, nàng đúng là đáng sợ, nếu như không nói ra tin tức của Thiên Đình hắn liền có thể mất mạng dưới tay của nàng.

Sở Tích Nguyệt mỉm cười, sau đó đi dạo một vòng ở Đế Đô, nàng cũng muốn xác nhận một chút tin tức của Tô Minh nói cho nàng có đúng hay không, sau một ngày tìm hiểu cảm thấy tin tức đáng tin nàng liền yên tâm.

Sở Tích Nguyệt bước vào Linh Văn Khách Sạn, nơi này đúng là lớn, so với những nơi nàng từng ở thì đúng là lớn hơn ngàn lần, nàng cũng muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi sau nửa tháng phi hành vất vả đến Tiên Giới.