Chương 1

Trong ánh sáng lờ mờ trên những con hẻm nhỏ nằm sâu trong bóng tối, một cô gái nhỏ đang cố gắng bước nhanh nhất có thể để về nhà và ước mình có thể bay về nhà ngay. Cô bước đi rồi chạy như một con thỏ sợ bóng tối, dường như nó có thể nuốt chửng cô chỉ bằng một ngụm. Cuối cùng cô cũng về đến nhà với khuôn mặt đầy mồ hôi và lo lắng. Sau khi gõ cửa theo mật mã mà mọi đứa trẻ trong dãy phố đều biết, chính xác là dài 3 lần và ngắn 3 lần, cánh cửa sẽ mở ra. Đón cô bé là một bà cụ. Bà ấy trông như đã sống một cuộc sống vất vả với khuôn mặt nhỏ nhắn và đầy nếp nhăn. Mắt bà ấy nhìn cô gái, nhanh chóng nắm lấy cổ áo và kéo cô ấy vào trong. Cô bé có vẻ đã quen nên khá bình tĩnh. Sau khi vào trong, cô bé nhìn thấy các bạn của mình và muốn xuống. Ai cũng biết trẻ em cũng có lòng kiêu hãnh, đặc biệt là trước mặt bạn bè. Bà cụ thả lỏng cổ áo và cho cô bé chơi đùa với những đứa trẻ khác. Kỳ lạ thay, có 7 đứa trẻ chơi đùa nhưng không phát ra âm thanh. Tất cả những gì chúng ta có thể nhìn và nghe thấy là hơi thở và nụ cười trên khuôn mặt họ cho thấy họ đang hạnh phúc khi gặp nhau.

10 phút sau, bà cụ bước ra khỏi bếp với một cái nồi lớn đang bốc khói trên tay. Mùi thơm khá dễ chịu đánh thức mọi giác quan và dạ dày của những đ́ứa trẻ. Chúng ta có thể nghe thấy âm thanh của chúng khá lớn để chứng tỏ rằng chủ nhân của chúng đã không ăn gì cả ngày. Bà nội đặt chiếc nồi xuống chiếc bàn gỗ tròn to, trẻ em ngượng ngùng cầm lấy chiếc thìa và chiếc chén của mình. Bà nội đổ lên bát nước dùng màu vàng nhạt có mùi thơm của nấm. Họ ngồi quanh bàn và đợi các bà cụ. Bà lặng lẽ ngước lên cầu mong bình yên và những linh hồn được yên nghỉ. Bà ấy nói với giọng thì thầm nhưng kỳ lạ là cô ấy có thể nghe rõ trong bóng tối. Sau buổi nói chuyện, mọi người ăn phần của mình và có phần thứ hai nếu có mang thức ăn về nhà.

Sau bữa tối, bà cụ có vẻ kiệt sức, một cô bé khác khoảng 8, 9 tuổi đến đỡ bà cụ vào phòng. Mấy đứa trẻ ở bên ngoài phân chia nhiệm vụ dọn dẹp bàn ăn và rửa bát. Tất nhiên, chúng ta chỉ nghe thấy những âm thanh nhỏ trong bóng tối cho biết ai đó vẫn đang hoạt động.

Làm xong việc, bọn trẻ đều háo hức ngồi quanh chiếc ghế của bà cụ. Trên đùi bà ấy là một cuốn sách cũ rách. Có vẻ như chủ nhân của nó đã sử dụng nó rất thường xuyên. Giọng nói thì thầm ấm áp của bà chậm rãi kể một câu chuyện về mọi thứ trên mặt đất. Bọn trẻ mở to đôi mắt tò mò và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của bà như muốn dán lên người để nghe câu tiếp theo phát ra từ miệng bà cụ.

Chương tiếp theo sẽ có sớm nhất có thể. Nếu truyện không phải gu của bạn mời ra cửa rẽ trái. Mong các bạn sẽ tìm đươực một quyển truyện hợp ý. Happy reading!

The author: Little quill.