Chương 4

Gin hoàn toàn không phải là một người có tính trẻ con, nhưng hiện giờ hắn lại đang xem đi xem lại những hình ảnh đã được camera ghi lại, đối với cái thứ có cánh kia, ngoài tinh linh hắn không còn nghĩ ra được thứ gì khác nữa.

Công nghệ ngày nay vẫn chưa đủ tiên tiến để tạo ra loại robot linh hoạt như vậy được.

Nhưng tại sao một sinh vật như tinh linh lại xuất hiện trong nhà hắn chứ?

Với lại... Nghĩ đến vết thương nhanh chóng lành lại của mình, Gin khẽ nhướng mày.

Đó coi như là tiền thuê nhà sao?

Mặc dù tính vào ngoại của Gin khiến hắn rất khó chịu về việc có thêm người cùng ăn cùng ở với mình, nhưng Gin lúc này không có ý định muốn rút dây động rừng, mà là quyết định án binh bất động sau khi suy nghĩ cặn kẽ.

Bây giờ địch đang ở ngoài sáng, hắn đang ở trong tối, đây là thời điểm rất tốt để quan sát.

Người đàn ông tóc trắng trở về nhà như không có chuyện gì xảy ra, nhưng đôi mắt hắn lại vô tình liếc nhìn về những nơi trong nhà mà bình thường không để ý đến.

Cái bồn cây chết có rất nhiều rác bị chôn vùi trong đó, bể cá dùng làm chậu rửa tay, chiếc đồng hồ dùng làm xích đu đong đưa khi tinh linh cảm thấy buồn chán...

Đây đều là những thứ sẽ không để lại dấu vết rõ ràng… Nếu hắn không lắp camera hoặc là cố ý điều tra thì chắc chắn sẽ không nhìn ra điều gì khác thường cả.

Xem ra con tinh linh này vẫn là có chút cẩn thận, chỉ là vẫn chưa đủ mà thôi.

Dù đã quyết định để đó quan sát, nhưng Gin sẽ không ngồi yên không làm gì cả.

Trước khi xác nhận được tinh linh này có nguy hiểm không, hắn cần phải chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa còn phải thử ra tính cách cũng như mục đích tinh linh vào nhà hắn là gì.

Người đàn ông tóc trắng giả vờ như vô tình đánh rơi một gói bánh quy khi lấy đồ vật ra khỏi túi, rồi lại quay trở về phòng như không có chuyện gì xảy ra cả.

Hai ngày qua hắn đã tìm ra nguồn thức ăn mà tinh linh này tích trữ, hơn nữa còn biết rất rõ, bởi vì hai ngày qua hắn vẫn luôn đang làm nhiệm vụ không có ở nhà, nên thức ăn dự trữ của tinh linh này đã sắp cạn kiệt rồi.

Vậy nên, khi thấy đồ ăn rơi ở trong phòng khách, cô sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào đây.

Gin vừa lật xem thông tin Becherovka gửi cho hắn, vừa liếc nhìn hình ảnh trên màn hình theo dõi.

Becherovka vốn là cấp dưới của Rum, nhưng hai năm trước lại bị tổ chức xác định là nằm vùng của FBI.

Mà Rum vì để thoát thân đã dứt khoát từ bỏ cô ta. Cũng may khi đó Gin đúng lúc có nhiệm vụ ở Mỹ, đã rửa sạch hiềm nghi cho cô ta.

Sau đó, mặc dù Becherovka làm như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tiếp tục làm việc trong tổ tình báo của Rum, nhưng chỉ cần là thông tin mà Gin muốn thì bất kể lúc nào cô ta cũng sẽ gửi cho hắn trong thời gian sớm nhất.

Nhưng sau khi Becherovka được thăng chức lên vị trí cao hơn, Gin đã không còn liên lạc với cô ta nữa… Chính là vì để che giấu tốt hơn, mãi cho đến dạo gần đây hắn và Sake cạnh tranh thì mới liên lạc lại.

Sake còn có rất nhiều người ẩn náu trong chính phủ Nhật Bản, nắm bắt thông tin cũng nhanh hơn hắn rất nhiều.

Nếu không tính Becherovka.

Becherovka chính là người có thể ở dưới sự áp bách của Rum, dựa vào năng lực của chính mình lọt vào mắt xanh của Boss, được Boss chỉ đích danh thăng chức, cho nên năng lực khỏi phải bàn.

Cô ta thông thạo sáu thứ tiếng, còn là một trong những nhân viên tình báo dữ liệu hàng đầu của tổ chức. Cho dù là xâm nhập hệ thống ngân khố, cũng có thể kéo dài thời gian được ít nhất là ba phút.

….Hơn nữa còn có kỹ năng gặp qua là không quên được.

Dù đó là loại thông tin gì, chỉ cần nhìn lướt qua là có thể nhớ kỹ ở trong đầu rồi. Cuối cùng chỉ phụ thuộc vào việc cô ta có muốn nói ra hay không mà thôi.

Nếu không phải bởi vì thân thể của cô ta quá mức suy nhược, không thể làm việc trong nhiều giờ liên tiếp, hơn nữa không thể dễ dàng ra ngoài, thì có lẽ địa vị của Rum cũng sẽ không ổn định như giờ được đâu.

Ngay khi Gin đang nghĩ về Becherovka thì trên màn hình theo dõi cuối cùng cũng có chút động tĩnh.

Người đàn ông tóc trắng bình tĩnh đóng tài liệu trong tay lại, quan sát chuyển động của tinh linh hoa bé nhỏ này.

*

Ariel lén lút thò cái đầu ra ngoài, sau khi thấy trong phòng khách không có ai mà phòng ngủ bên cạnh đã yên tĩnh hơn nửa giờ rồi, lúc này mới vỗ cánh bay ra ngoài.

Gin đã đoán đúng rồi, cô đã không còn thức ăn.

Túi bánh quy rất nổi bật trên tấm thảm đen, khiến Ariel vừa bay ra khỏi kho để đồ là có thể lập tức nhìn thấy được.

Cô hào hứng bay tới bên cạnh túi bánh quy, ngay khi cô muốn lấy ngay một cái bánh quy ra để tích trữ thì lại phát hiện ra, túi bánh quy còn chưa bóc ra!

Tinh linh tóc đỏ rõ ràng là rất do dự.

Mất một cái bánh quy và mất một túi bánh quy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, cũng càng dễ bị phát hiện hơn.

Nhưng có vẻ như hôm nay người đàn ông này không có ý định ăn cái gì ở nhà hết, nếu bây giờ cô không nhanh chóng ăn cái gì đó thì chắc chắn sẽ phải chịu đói.

Ariel rầu rĩ ngồi xuống bên cạnh túi bánh quy, nắm lấy góc thảm, phân vân giữa việc lấy hay là không lấy.

Nên lấy hay là không lấy đây.

Gin thích thú nhìn biểu cảm thay đổi liên tục trên mặt cô… Phải thừa nhận là, khi sắp phải ra ngoài nhìn thấy bộ mặt kinh tởm của Sake, thì cái loại thể hiện hết mọi cảm xúc lên trên gương mặt như thế này khiến hắn cảm thấy rất hài lòng.

Hắn không thích kẻ ngu dốt, nhưng lại càng ghét những kẻ tự cho là mình thông minh hơn.

Cuối cùng, Ariel vẫn là chọn từ bỏ.

Giữa nhịn đói một bữa và bị phát hiện, cô lựa chọn nhịn đói một bữa.

Chỉ từ đoạn video ngắn này, Gin đã đại khái hiểu được tinh linh sống trong nhà mình này có tính cách như thế nào rồi.

Hoạt bát… Khi ở một mình trong phòng cũng có thể tự tìm cách giải trí được.

Bình thản… Hiện tại xem ra là không có nguy hiểm gì cả, cũng không có ý định gϊếŧ hắn để độc chiếm căn nhà này.

Cẩn thận… Ít nhất là cẩn thận hơn Vodka rồi.

Mức độ nguy hiểm, nửa sao.

Nếu đã đạt được kết quả vừa lòng, Gin liền lười lại tiếp tục ngồi ở đây xem tiếp.

Hắn vừa trang bị vũ khí lên người vừa mở cửa đi ra ngoài.

Khi bước tới cửa, hắn có vẻ như không hài lòng với hoàn cảnh trong nhà: “Đã đến lúc phải tìm người tới tổng vệ sinh rồi.”

Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông tóc bạc nhìn về phía ghế sofa: “Thời gian… Ngay tối nay đi.”

Nói xong, hắn mở cửa chống trộm ra, bước ra ngoài.

Sau khi nghe thấy tiếng khóa cửa "lạch cạch" một cái, Ariel mới từ dưới gầm ghế sofa thò đầu ra, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sau đó lại vui vẻ bay tới chỗ túi bánh quy, ôm lấy nó cọ tới cọ lui: "Cái này là của Ariel!"

Nếu tổng vệ sinh thì việc mất một túi bánh quy rơi trên sàn nhà là điều hết sức bình thường.

Một túi bánh quy to nha, Ariel có thể ăn nó trong vài ngày liền.

Nhưng Gin thử sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy đâu, trong vài ngày tới, hắn lại yên lặng quan sát con tinh linh tự xưng là Ariel này từ nhiều góc độ khác nhau.

Biết sử dụng ma pháp, có thể biến ra cánh hoa. Nếu bột phấn rơi quá nhiều thì sẽ tìm thứ gì đó để đựng.

Rất thích nhặt rác rưởi.

Chai nhỏ rỗng, dây chun không biết cất vào trong ngăn kéo từ khi nào, ống hút dùng một lần, hai tờ khăn giấy, một đoạn dây thép nhỏ, v.v.

Gin không nhìn thấy phòng của Ariel, cũng không có hứng thú đi xem, cứ như vậy coi Ariel như là một con hamster nhỏ có thể tự chăm sóc bản thân mà nuôi thôi.

Mãi cho đến hôm nay.

Đúng lúc bị thương, Gin quyết định giả vờ thành bản thân đang trong tình trạng tồi tệ, lộ diện trước mặt Ariel.

Người đàn ông tóc trắng giả vờ như bị đánh thuốc gây mê, vừa về đến nhà đã hôn mê bất tỉnh ở trên ghế sofa, không có sức để quay về phòng của mình nữa.

Hơi thở của hắn nặng nề, có thể thấy được sự đau đớn ẩn chứa trong đó.

Nhưng trên thực tế, hắn nhìn như đã bất tỉnh nhân sự nhưng lại có thể bắn chết Ariel ngay lập tức.

Khi tinh linh hoa bé nhỏ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đau đớn của chủ nhà, lần đầu tiên ngập ngừng mở cửa ra khi người đàn ông vẫn còn ở trong phòng khách.

Mới đầu cô chỉ để lộ một mắt ra để kiểm tra tình hình, nhưng sau khi ngửi thấy mùi máu tươi, cô liền không nhịn được chui ra ngoài.

Ariel luôn biết rằng con người rất yếu ớt… Không có khả năng chữa lành mạnh mẽ như tinh linh hoa bọn họ, cho nên con người cũng có thể chết chỉ vì một cơn sốt nhỏ.

Chứ đừng nói là mùi máu tươi nồng nặc như vậy.

Đi săn thú... Không đúng, không đúng, là bị thương khi đi công tác sao?

Ariel đã biết trên người người đàn ông này thường mang theo rất nhiều thứ bất hợp pháp, cũng đã đại khái biết được nghề nghiệp của hắn là gì, chỉ là người đàn ông luôn tỏ ra vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh, như thể không có gì có thể làm khó được hắn vậy.

Ariel không hiểu rõ nghề này nguy hiểm đến mức nào, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ nhìn thấy người đàn ông sắc mặt tái nhợt, đau đớn nằm trên ghế sofa không thể cử động như vậy.

Cô muốn bay tới xem xét tình hình thế nào, nhưng lại sợ người đàn ông đó sẽ mở mắt ra.

Gin đang chờ đợi quyết định của Ariel.

Sẽ là nhân lúc này gϊếŧ chết hắn? Hay là lo lắng bị lộ mà làm lơ? Hay là mặc kệ việc có bị lộ hay không cũng muốn cứu hắn?

Gin một tay đặt trên bụng, một tay khác đặt trên súng, thời khắc cảnh giác với mọi động tĩnh xung quanh.

Mãi cho đến khi thính giác tuyệt vời của hắn nghe thấy một tiếng lẩm bẩm nhỏ.

“Ariel mãi mới tích góp được một chút năng lượng… Thôi được rồi, trả cho ngươi đi.”

Cứ coi như là trả tiền ăn uống cho mấy ngày nay đi.

Ariel không phải là người vô ơn!

Đột nhiên trên bụng bốc lên cảm giác hơi nóng khiến Gin cứng đờ cả người.

Hắn kiềm chế động tác muốn mở mắt né tránh theo bản năng của mình lại, chờ đợi tiếp theo.

Ở nơi hắn không thể nhìn thấy được, Ariel ủ rũ vẽ một cái ma pháp trận, sau đó những cánh hoa lộng lẫy từ trong đó bay ra, bao vây lấy người đàn ông, cuối cùng đột nhiên tản ra, biến thành những đốm sáng lấp lánh.

Tinh linh hoa bé nhỏ lưu luyến nhìn năng lượng đang dần tan biến, sau đó khóc thút thít bay về phòng của mình.

Sau này cô sẽ không bao giờ cảm thấy xấu hổ khi lấy thức ăn của con người này nữa!

Số năng lượng này đủ để đổi lấy cả một nhà đầy ắp thức ăn ấy chứ!

Có biết dao động ma pháp trong thế giới này thấp đến mức nào không? Công chúa tinh linh hoa như cô đã tu luyện lâu như vậy! Tu luyện mãi mà cũng mới chỉ khôi phục được số năng lượng dự trữ mà mình có khi mới 5 tuổi mà thôi!

Giờ thì đã hết sạch rồi, hu hu hu.

Còn con người đằng sau kia thì sao á?

Cái gì chứ, cô đã trả giá hết năng lượng của mình rồi, giờ lại còn bắt cô trả giá quan tâm nữa sao?

Mơ đi, tuyệt đối không có chuyện đó đâu!