Chương 20: Cục cưng, tự đến đây...

Lục Huy Phong ngồi xổm xuống nâng mặt cô lên, dùng ngón tay lạnh lẽo vuốt ve đôi môi nóng bỏng của cô: “Sao vậy, khó chịu à?”

Hạ Tinh Thiên biết anh chỉ giả bộ hỏi thăm cô thôi, nhưng cơ thể và các giác quan của cô nói với cô rằng cô nhất định phải gật đầu.

Thấy cô gật đầu, môi Lục Huy Phong cong lên đầy vẻ hài lòng. Anh đứng dậy, nhặt quần áo trên đất mặc vào rồi nói với người phụ nữ vẫn đang nằm dưới đất nhìn anh đầy khao khát.

“Đi theo tôi.”

Lúc này, do tác dụng của thuốc mà Hạ Tinh Thiên đã mất hết lý trí. Cô miễn cưỡng đứng dậy, loạng choạng đi theo người đàn ông.

Lục Huy Phong đưa cô trở lại cái l*иg được chế tạo dành riêng cho cô. Anh nằm trên giường, đôi mắt như chim ưng khép hờ nhìn người phụ nữ đang quỳ trên mặt đất.

“Lên đây, lấy lòng tôi.”

Lời nói của Lục Huy Phong giống như một câu thần chú, nó lập tức giải phóng ngọn lửa du͙© vọиɠ trong cơ thể Hạ Tinh Thiên.

Cô nhanh chóng leo lên giường, tay chân luống cuống bò lên cơ thể của người đàn ông. Bàn tay cô chạm vào làn da của người đàn ông, thật là mát mẻ và thoải mái. Cô không tự chủ được mà lại muốn thêm nữa, bàn tay nhỏ bé của cô cứ lần mò xuống cổ anh, run rẩy cởi nút áo ra. Nhưng toàn thân đã không còn chút sức lực nào, phải cố hết sức mới giật được hai nút cổ áo ra.

Lục Huy Phong hơi mất kiên nhẫn, anh hất bàn tay nhỏ bé đang run rẩy của cô ra rồi tiện tay giật phăng chiếc áo sơ mi của mình, tiếng cúc áo rơi trên tấm thảm nặng nề vang lên. Cơ thể cường tráng của anh lộ ra ngoài không khí, những cơ bắp bóng loáng như đá cẩm thạch kèm theo làn da màu lúa mạch khiến anh không quá nổi bật nhưng đã thể hiện nét nam tính quyến rũ của đàn ông.

“Cục cưng...” Anh cúi xuống, hơi thở lạnh như băng phun vào tai cô: “Muốn thoải mái thì cứ tự mình đến...”

Hạ Tinh Thiên ngoan ngoãn tiến sát lại, đôi môi đỏ hồng của cô hôn lên môi anh. Kỹ thuật hôn ngây ngô cùng chiếc lưỡi vụng về nhưng ngọt ngào khiến cho hai mắt Lục Huy Phong trở nên hỗn loạn mãnh liệt.

Ngay sau đó, anh dùng đôi bàn tay to ấn chặt cái đầu nhỏ của cô. Đôi môi mỏng hôn lại cô một cách cuồng nhiệt! Hạ Tinh Thiên kêu lên một tiếng, để mặc cho anh cưỡng đoạt. Đầu lưỡi ngọt ngào dần dần thích ứng với sự bá đạo của anh, nhảy múa theo giai điệu của anh. Cuối cùng cô để mặc sự bùng nổ trong cơ thể mà rụt rè chủ động thăm dò.

“Đê tiện…” Lục Huy Phong khẽ gầm một tiếng, xoay người đè cô xuống.

Thân hình cường tráng chắc nịch của người đàn ông khiến Hạ Tinh Thiên thỏa mãn rêи ɾỉ. Cánh tay mảnh khảnh bám vào vai anh, thân thể mềm mại vặn vẹo không kiểm soát càng muốn nhiều hơn nữa.

Động tác của cô khiến thân thể Lục Huy Phong càng thêm căng thẳng. Anh nở nụ cười lạnh lùng độc ác, dùng bàn tay to giật phăng những mảnh vải ra khỏi người cô.