Cô Vợ Có Thai Của Tổng Giám Đốc

5.4/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Cô Vợ Có Thai Của Tổng Giám Đốc của tác giả Thiên Thảo là truyện ngôn tình hiện đại xoay quanh một cuộc tình lãng mạn và hài hước. Kể từ ngày cô vợ có thai, cuộc sống của đôi vợ chồng …
Xem Thêm

“Chỗ đặc biệt sao?” Trong bóng tối, hắn đột nhiên nâng đầu lên, nhìn chằm chằm cô, “Tôi cũng muốn biết, cô còn có chỗ đặc biệt gì.”

“Thật ra thì tôi tuyệt không đặc biệt, thật rất bình thường. . . . . . Rất bình thường!” Nói cách khác, hắn căn bản tìm nhầm mệnh y rồi !

Trong bóng tối, cô mơ hồ đến chỉ có thể nhìn hình dáng đại khái, nhưng là tầm mắt hắn rơi vào trên mặt cô , lại làm cho cô cảm thấy , giống như hắn có thể trong bóng đêm, đem cô thấy vô cùng rõ ràng.

“Như vậy bình thường như cô, là nên suy nghĩ thật kỹ, như thế nào làm tôi yêu cô.” Hắn đột ngột tuôn ra những lời này, giống như trong bóng tối âm vang , thoáng chốc đem cô nổ không tìm Đông Nam Tây Bắc.

“Yêu. . . . . . Yêu? !” Lần này, cô là cà lăm thật, không phải giả bộ , thậm chí còn thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình.

“Làm tôi yêu cô, sau đó, tôi muốn biết. . . . . .” Cái loại hạnh phúc đó, là một loại hạnh phúc như thế nào!

Giọng nói rơi xuống, môi của hắn rơi vào trên môi của cô, xúc cảm mềm mại lẫn nhau tương liên , đầu lưỡi của hắn chậm rãi lộ ra trong miệng, liếʍ láp mềm mại của cô, môi trên, môi dưới, khóe môi, mỗi một tấc cũng nhẹ nhàng phớt qua, tựa hồ không muốn mảy may bỏ qua.

Nhiệt độ đang dần dần mà tăng lên, nụ hôn dịu dàng từ từ chuyển thành nóng rực.

Tựa hồ không thỏa mãn với chỉ ở trên môi của nàng bồi hồi, ngón tay của hắn nắm lấy cằm cô, khẽ bóp.

“A!” Cô kìm lòng không được lên tiếng kinh hô.

Đầu lưỡi của hắn nhân cơ hội trượt vào trong miệng đỏ của cô, thưởng thức cam lộ của cô. Say mê , mang theo tư vị ngọt ngào của nữ nhân. Quân Tư Khuyết chỉ cảm thấy trong ngực khí nóng càng ngày càng đậm, một loại bản năng, tựa hồ đang không ngừng khát cầu cam lộ trong miệng cô . Miệng của hắn, đầu lưỡi của hắn không ngừng cắn nuốt, dây dưa cô, giống như là muốn đem ngọt ngào trong miệng cô toàn bộ chiếm đoạt.

Một luồng nước miếng màu bạc, từ môi hai người từ từ quanh co chảy xuống.

Phương Y Nhiên bị buộc ngước đầu, mặt sung huyết đỏ bừng, thừa nhận hắn đang trong miệng cô chiếm đoạt.

Hai người, đã sớm phân không rõ người nào ở trong miệng của ai.

Thật chặt cùng mυ"ŧ đôi môi, thân thể dán chặt không có kẽ hở, thân thể ma sát, nhịp tim kích động, hẳn như thế nóng rực.

Nóng rực đến giống như có thể đem tất cả đều thiêu đốt!

Ông trời, cô sẽ không thở nổi!

Phương Y Nhiên cố gắng mở to mắt, trừng mắt người trước mặt. Chỉ tiếc, không gian quá mức tối, để chocô như cũ chỉ có thể nhìn rõ mơ hồ hình dáng.

Gặp quỷ, tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn sẽ lần nữa lau súng cướp cò. Có lẽ, cô nên…hỏi Dĩ Hạ, không phải độc dược, mà là thuốc tê mới đúng!

Cảm giác, tựa hồ có điểm quái lạ .

Sáng sớm hôm sau, Phương Y Nhiên ngồi ở trước quầy tiệm thức ăn nhanh, nâng quai hàm nghiêm túc nghĩ tới. Nụ hôn ngày hôm qua, cô cư nhiên. . . . . . không cảm thấy ghét!

Mặc dù bị hôn đếnthở nổi, mặc dù eo cơ hồ bị hắn cắt đứt, nhưng là cô không xung động nghĩ đánh người .

Thật là kỳ lạ.

Chẳng lẽ nói là cô diễn trò diễn quá nhập vai rồi sao?

Quân Tư Khuyết, kỳ quái nam nhân, rõ ràng không có yêu cô, lại hy vọng có thể yêu cô. Cô thật sự không hiểu người nam nhân kia rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Mà càng thêm nghiệt duyên chính là, cô vẫn cùng hắn có một đứa con!

Nên muốn đem điều bí mật này nói ra sao? Nhưng là sau khi nói ra kết quả sẽ là cái gì, không ai có thể dự đoán được.

Mà cô, nhưng không nghĩ đánh vỡ cuộc sống bình lặng của mình.

Có lẽ, chờ Tiểu Thiên sau khi lớn lên, nàng sẽ nói cho con, ba của nó là chủ Quân thị Quân Tư Khuyết. Chỉ là hiện tại, cô lại không có ý định nói, nàng là mẹ, nhưng cuối cùng lại chỉ là người mẹ ích kỷ a.

“Di, Y Nhiên, nữ nhân này rất giống bạn nha.” Một bên đang xem tờ báo buổi sáng mỗi ngày Dĩ Hạ đột nhiên lên tiếng nói.

“Người nào giống mình?” Phương Y Nhiên lấy lại tinh thần.

“Ừ, chính bạn nhìn.” Dư Dĩ Hạ nói xong, đem tờ báo buổi sáng đưa cho cô, trên mặt báo giải trí Bát Quái, đột nhiên có hình nữ nhân bị xử lý máy tính che mặt, mà tựa đề còn lại là ——” Tổng giám đốc Quân thị vui vẻ với người mới? Đêm khuya nhà trọ ra vào nữ tử thần bí” .

Phương Y Nhiên hít một hơi, thiếu chút nữa nghẹn ở trong cổ họng.

Hóa thành tro, cô cũng biết! Trong hình nữ nhân bị che mặt, tuyệt đối. . . . . . Chính là cô! Là mấy năm này quá an nhàn rồi sao? Cô cư nhiên khinh thường tới nỗi ký giả chụp hình cũng không biết!

Dư Dĩ Hạ vẫn còn lầm bầm: “Y Nhiên, như đã nói qua, nữ nhân này chẳng những mặt bên có điểm giống bên, quần áo mặt, cũng rất giống bộ đồ tối ngày hôm qua bạn mặt. . . . . .”

Không đợi nàng nói hết lời, nữ nhân kia đã cầm tờ báo lên, chạy như gió lốc ra tiệm thức ăn nhanh, để lại Dư Dĩ Hạ vẫn ở chỗ cũ ngây ngô, “Qua tấm hình tổng giám đốc Quân thị Quân Tư Khuyết trong báo kia, mình thế nào cảm giác có chút nhìn quen mắt đâu rồi, giống như tại nơi nào tựa như. . . . . .”

Chỉ là không ai đến trả lời nàng cái vấn đề này.

Phương Y Nhiên nhanh chóng tìm được Quân Tư Khuyết, chẳng qua là bị thư ký Quân Tư Khuyết cản lại, lý do là, giờ phút này Tổng giám đốc đại nhân bọn họ đang đi họp.

Được rồi, cô chờ!

Phương Y Nhiên vừa đang nghỉ ngơi trong phòng chờ Quân Tư Khuyết, vừa cầm trong tay tờ báo Bát Quái nữa tỉ mỉ nhìn một lần tin tức trên đó.

Ký giả viết ra bài này, không thể bảo là không có dụng tâm riêng, mặc dù không có đem thân phận cùng bối cảnh cô bày xuất, tuy nhiên nó đem Quân Tư Khuyết khắp mọi mặt “tường thuật” rất rõ ràng.

Tỷ như, hắn từnhỏ đến lớn học ở trường nào, địa vị trong gia tộc Quân thị như thế nào, hắn từng lui tới bao nhiêu bạn gái, đều nhất nhất kể ra.

Quả thật giống như là một phần báo cáo điều tra cặn kẽ.

Khoa trương nhất chính là, báo cáo viết ra Quân Tư Khuyết trước sau như một , bạn gái đều là thành thục đầy đặn, còn nữ nhân thần bí lần này , hoàn toàn ngược lại, không biết có hay không có ẩn tình.

Phương Y Nhiên nhìn báo cáo trung tên kia ký giả nêu ví dụ Quân Tư Khuyết trước kia mấy tên bạn gái, trong đó có mấy, còn là S thị có chút danh tiếng điện ảnh và truyền hình minh tinh. Nàng cũng ở trong TV xem qua những minh tinh ka, tự nhiên biết lớn lên là vô cùng hấp dẫn mê người rồi.

Không biết từ đâu tới , cô cảm thấy có chút chua.

“Bị ký giả chụp ảnh rồi hả ?” Một cái tay từ phía sau cô cầm lên tờ báo.

Phương Y Nhiên quay đầu nhìn lại, rõ ràng là Quân Tư Khuyết, “Anh họp xong rồi hả ?” Lúc hắn đi vào cái này phòng nghỉ ngơi, cô cư nhiên không biết. Xem ra, cô thật nên hảo hảo tìm thời gian huấn luyện lòng cảnh giác của mình đi.

“Ừ.” Hắn tùy ý liếc mấy lần báo cáo nội dung, sau đó lại lần nữa đem tờ báo đặt tại trên bàn, quan sát nét mặt của nàng, “Tựa hồ ngươi bây giờ nhìn qua rất ảo não?”

“Dĩ nhiên, ông trời, ký giả báo giải trí Bát Quái , tôi sợ nhất đám chó săn rồi.” Bát quái người khác, đó là giải trí, nhưng là nếu như đối tượng bát quái là mình, đó là chịu tội. Suy nghĩ một chút, Phương Y Nhiên hỏi: “Quân Tư Khuyết, anh có thể để cho những ký giả kia, chớ đưa tin chuyện chúng ta qua lại sao?” Lấy hắn là một người có quyền lực ở thành phố S, yêu cầu không khó lắm nhỉ.

Hắn nhướng nhướng mày, tựa hồ có chút kinh ngạc, “Cô không phải muốn cho người khác biết quan hệ giữa chúng ta?” Nếu như đổi thành những nữ nhân khác, đoán chừng sẽ ước gì báo chí tạp san nhiều tin tức chút.

“Tôi chỉ không thích chuyện riêng của mình bị đại chúng giải trí mà thôi.” Nhất là, lo lắng những thứ truyền thông kia sẽ đem thân thế Tiểu Thiên moi ra.

Thêm Bình Luận