Chương 3

Mộ Noãn Tâm cắn môi,siết chặt móng tay vào lòng bàn tay để có thể duy trì một chút tỉnh táo,Cô thở hổn hển nhìn những người đàn ông sau lưng vừa xấu xa vừa ác độc, cô đưa ra một quyết định hợp lý, xoay người đi về phía căn phòng cuối hành lang.

Tối nay bị hắn bắt được, nhất định sẽ lành ít dữ nhiều. Hiện tại cô chỉ có thể đánh một canh bạc, có lẽ vẫn còn cơ hội sống ở phía trước ...

“Sao đến trễ thế, mau vào trong nhanh lên!” ở cửa người vệ sĩ nước ngoài dùng tiếng anh nói với Mộ Noãn Tâm rồi mở cửa cho cô.

Mộ Noãn Tâm hơi ngạc nhiên,Nhưng lúc này, cô không còn tâm trí để suy nghĩ nữa, cô gật đầu chào đối phương, Sau đó cô nhanh chóng đi vào phòng ......

Anh Báo nhìn Mộ Noãn Tâm bước vào căn phòng ở cuối hành lang, hắn quyết liệt muốn xông vào để bắt người, nhưng đã bị người đứng sau giữ lại....

"Anh Báo ... Không được ..." Bọn thuộc hạ sợ hãi kéo hắn ta lại, giống như đang đối mặt với một điều vô cùng kinh hãi, rồi thấp giọng nói: "Đó là địa bàn của Long Khuynh Nguyệt ! Chúng ta không thể đi..."

Vẻ mặt của Anh Báo có chút biến đổi sau khi nghe điều này, anh ta nhìn chằm chằm vào cánh cửa một cách dữ tợn , hai tay nắm chặt thành nắm đấm,Con mồi đã dâng tới miệng lại bay đi mất như thế, hắn thật sự không cam tâm, nhưng đối thủ lại là ai ? , là Long Khuynh Nguyệt đấy...

Người đàn ông tồn tại giống như Satan, Diêm Vương mặt ngọc mà không ai dám khıêυ khí©h trong thành phố này hoặc thậm chí cả thế giới ...

"Long Khuynh Nguyệt là cái dạng gì ... Anh Báo, chúng ta hãy xông vào chặt đầu anh ta và cướp đi mỹ nhân ..." Một người em trai không sợ chết nói, thầm nghĩ đêm nay sẽ được hôn phụ nữ

“Chát!” Một tiếng giòn vang, Anh Báo quay đầu lại cho người đó một cái tát, hạ giọng tức giận nói: “Câm miệng! mày muốn hại chết tao à !

Anh Báo chưa kịp nói hết lời thì đã nghe thấy một tiếng hét, hai tay bỗng nóng bừng, kinh hãi lùi lại hai bước, mu bàn tay đã tóe máu ...

Và người nói trước đó đã ngã xuống đất với một con dao găm sắc bén trong miệng, máu không ngừng tuôn ra từ miệng, không cần nhìn cũng biết rằng lưỡi của người này đã bị cắt bỏ.



"Quý ngài..."

"Là quý ngài..."

"Quý ngài, tha mạng ..."

Thuộc hạ của Anh Báo đang run lên vì sợ hãi, như thể họ đang gặp quỷ, bọn họ nói với giọng điệu run rẩy như gió ...

Cách đó không xa, một người đàn ông đang đứng dựa vào tường, dáng người khôi ngô, đường nét khuôn mặt sâu và thanh tú, trên tay cầm ba con dao găm ánh lên tia lạnh lẽo. Nhìn chằm chằm vào anh Báo và những người khác, Môi khép rồi mở, nhẹ nhàng phun ra một chữ, "Cút !"

“ Vâng, vâng, chúng tôi cút, chúng tôi lập tức cút ngay!” Anh Báo sợ đến mức quay người bỏ chạy, như thể con dao găm trên tay người đó sẽ cắm vào cổ họng anh nếu anh chạy chậm một giây!

Cho đến giờ phút này, Anh Báo mới thực sự biết Long Khuynh Nguyệt lợi hại như thế nào, và không còn dám thắc mắc về những truyền thuyết đáng sợ về anh ta nữa!

Quý ngài đó là thủ hạ lợi hại nhất của Long Khuynh Nguyệt, vừa rồi hắn còn không nhìn thấy người này xuất hiện như thế nào, loại kỹ năng khó nắm bắt này thật sự rất đáng sợ.

Hắn không dám nghĩ nữa liền dẫn mọi người ra khỏi quán bar "Scarlet" như *chó nhà có tang, ước chừng kiếp này hắn sẽ không bao giờ dám xuất hiện ở đây nữa ...

( * Chó nhà có tang là chó mất chủ và không có nhà. Nó thường là một phép ẩn dụ cho những người không có nơi nào để đi, chạy xung quanh và trở thành người vô gia cư. Thường được sử dụng trong các thuật ngữ xúc phạm. )

Nhìn bề ngoài, quán Bar Scarlet trông giống như một quán bar có quy mô lớn, nhưng trên thực tế nó cũng vận hành sòng bạc ngầm lớn nhất cả nước, trên cơ bản đây chính là nơi kinh doanh của Long Khuynh Nguyệt, cho nên ở đây anh ta có phòng riêng, mức độ xa hoa khiến người ta không nói nên lời.