Chương 21

“Tôi biết rồi thưa tiểu thư! Xin lỗi vì đã khiến cô lo lắng rồi... Bây giờ cô mau mang cái này đến chỗ Jack đi nhất định sẽ có lợi cho cô.”

Diệp Tâm liền nghe theo lời của bác Dương, cô nhanh chóng mang món đồ quý giá này đến chỗ của Jack, ông đang ở phòng làm việc bỗng nghe tiếng gõ cửa vang lên.

“Mời vào.”

Diệp Tâm liền đẩy cửa đi vào... Jack liền nhíu mày nhìn cô! Ông không hiểu sao cô lại đến đây.

“Thật ra tôi đến để tặng một món quà cho ông, mong ông sẽ thích nó.”

“Tặng quà sao, cô Trương thật có lòng.”

Diệp Tâm liền mang cái ổ khóa đi tới chỗ Jack, ông liền bị giật mình bởi món đồ vật này, lúc này hai tay ông run lên, ông cầm lấy ổ khóa đôi mắt rưng rưng dòng lệ như sắp tuôn trào ra ngoài.

“Sao cô lại có vật này?”

Jack liền phản ứng mạnh đứng dậy nắm lấy tay của cô, Diệp Tâm liền nói ra sự thật cho ông nghe, không ngờ sau bao nhiêu năm xa cách cuối cùng người mà ông yêu nhất đã qua đời rồi, ông liền ghi nhớ địa chỉ mà Diệp Tâm nói, ông muốn đến đó để tìm lại người xưa, dù chỉ còn nấm mồ xanh cô nhưng chỉ cần tìm được bà ông cũng mãn nguyện lắm rồi.

“Cô Trương tôi rất cảm kích cô, chuyện hợp tác tôi đồng ý ký hợp đồng với cô, do bên Dương Thị vẫn còn đang suy nghĩ nên vẫn chưa ký nên cô yên tâm.”

“Vậy tốt quá, về phương án một đã duyệt vậy tôi xin nói thêm về phương án hai mong chủ tịch sẽ duyệt.”

Diệp Tâm thành công bước tiếp theo, cô bắt đầu đề ra chính sách phương án thứ hai nhưng có vẻ phương án thứ hai này lại không cùng quan điểm với Jack.

“Tôi không thích cách làm việc của cô lắm, nếu có thể thay đổi thì chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác, hôm nay đến đây thôi cô về nghỉ ngơi đi!”

Diệp Tâm mặc dù đã nắm chắc phần thắng trong tay nhưng cô cần phải đồng điệu với Jack như vậy mới có cơ hội hợp tác được, Diệp Tâm quyết định suy nghĩ thêm phương án thứ ba chỉ mong lần này có thể sẽ thành công.

Sau một tuần, Diệp Tâm đã trở lại, Jack thấy cô đến liền niềm nỡ nghênh đón, cả hai bắt đầu cùng nhau bàn bạc tiếp phương án hợp tác thứ ba, lần này có vẻ Jack thấy cũng ổn nên đã quyết định ký hợp đồng với cô.

“Không ngờ cô lại là một người có nghị lực đến như vậy, thật đáng khâm phục, ở tôi rất thích những người như cô thay vì những người có năng lực nhưng không có nghị lực như vậy.”

“Tôi thật sự rất thích, mong sẽ hợp tác lâu dài.”

Diệp Tâm đứng lên bắt tay với Jack, cả hai cùng thành công ký hợp đồng Diệp Tâm lúc này vui mừng đến suýt khóc luôn rồi.

“Cám ơn Jack chủ tịch, xin chỉ giáo thêm.”

Trong mấy ngày qua đột nhiên đang yên đang lành Jack lại gửi tin nhắn cho Dương Thiên Hàn, cứ ngỡ là tin vui nào ngờ lại là một tin chấn động, Dương Thiên Hàn đọc dòng tin nhắn của Jack trong lòng lúc này nổi lên một cơn lửa giận.

“Ông già đó sao lại bỏ hợp tác với mình?”

Dương Thiên Hàn tức giận quăng quyển sách trên tay xuống, anh liền lấy điện thoại ra gọi cho người của anh.

“Điều tra nguyên nhân chuyện hợp đồng của AB cho tôi.”

Dương Thiên Hàn bắt đầu nghi ngờ mọi chuyện đều do Trương Tiểu Mỹ gây ra, xem ra anh đã đánh giá thấp cô rồi, lúc này người kia gọi lại cho Dương Thiên Hàn.

“Dương thiếu, do Trương thị đã ký kết hợp tác với AB rồi ạ.”

“Được rồi.”

Dương Thiên Hàn tức giận đập mạnh xuống bàn, quả như anh dự đoán không ngờ cô lại phỏng tay trên của anh. Dương Thiên Hàn lần này muốn tự điều tra về thân phận của cô, anh lên mạng tìm kiếm thông tin của Trương thị nhưng hoàn toàn không ó thông tin gì về người tên Trương Tiểu Mỹ cả.

“Chỉ có một người tên Trương Diệu Ái, thân phận của cô ta quá bí ẩn.”

Dương Thiên Hàn cũng bó tay, anh liền cho người điều tra thân phận của Dương Tiểu Mỹ, nhưng nhận lại vẫn là một ẩn số, có một người tên Trương Tiểu Mỹ là em gái của Trương Diệu Ái nhưng đã chết từ lâu.

“Chết tiệt, cô là rốt cuộc là ai sao thông tin lại bí ẩn như vậy?”

Dương Thiên Hàn bực tức đi tìm Trịnh Thanh Phong, có vẻ sẽ tìm được một chút thông tin gì đó, Trịnh Thanh Phong vẫn như thường lệ an hay lượn lờ ở những hộp đêm, Dương Thiên Hàn cũng khá chán ghét cái nơi này, thường những lúc buồn bực anh mới tìm đến đây thôi nhưng anh càng thấy nó quá vô nghĩa, chỉ có thể làm bạn với rượu và tiếng nhạc xập xình.

“Dương thiếu, tôi ở đây.”

Trịnh Thanh Phong nhìn thấy Dương Thiên Hàn liền đưa tay vẫy vẫy, Dương Thiên Hàn nhíu mày đi tới, lần này bên cạnh anh có tận hai cô gái, người thì bồi rượu người thì đấm bóp cho anh.

“Có thể lần nào gặp cậu cũng ngồi một mình được không?”

“Xin lỗi tôi không thể nhạt nhẽo như cậu được.”

Lúc này Trịnh Thanh Phong buông hai cô gái đó ra, để hai cô gái đi vào bên trong, Dương Thiên Hàn liền lấy tấm ảnh của Trương Tiểu Mỹ đưa cho Trịnh Thanh Phong, vừa nhìn thấy Trương Tiểu Mỹ anh đã sáng cả mắt lên.

“Đúng là tuyệt sắc mỹ nhân, nhìn kìa vòng nào ra vòng nấy, ôi cái đôi môi này..”

“Ngưng ngay!”

Dương Thiên Hàn không để Trịnh Thanh Phong không ngớt lời khen ngợi về Trương Tiểu Mỹ, anh liền cắt ngang lời của Trịnh Thanh Phong và dùng ánh mắt sắc bén như dao lườm Trịnh Thanh Phong.

“Cậu biết cô ta không?”

Trịnh Thanh Phong lúc này cũng bắt đầu trở lại nghiêm túc.

“Không biết nhìn lạ lắm, mà xinh quá làm mai cho tôi à?”

Dương Thiên Hàn liếc xéo anh, làm Trịnh Thanh Phong lạnh sống lưng và im lặng không dám nói gì thêm.

“Cô ta là người đứng đầu Dương Thị nhưng có thân phận quá bí ẩn, cô ta đang tranh đấu với tôi giành hợp tác với AB.”

“Ra là vậy, cậu vậy mà lại cũng có ngày thua một cô gái à, không chừng là định mệnh của cậu cũng nên à quên cậu có vợ rồi.”

Dương Thiên Hàn không mấy để ý đến chuyện mà Trịnh Thanh Phong nói cho lắm, chuyện bây giờ là anh muốn tìm rõ thân phận và điểm yếu của Trương Tiểu Mỹ, nhưng tất cả vẫn chỉ là một ẩn số.