Chương 14: Không muốn

Cho dù Nghiêm Thư Hàm một nghìn lần không muốn, nhưng vẫn phải đi vào. Bà nội Cao Trạch Vũ - Dương Lấy Lăng đang ngồi ở trên sô pha xem tin tức hôm nay. Nghiêm Thư Hàm liếc xem nội dung, đúng là cô cùng Cao Trạch Vũ, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.

Cao Trạch Vũ gọi một tiếng bà nội, lại thấy bà nội không phản ứng. Vì thế, liền đi tới trước mặt bà nội. Bà nội Cao Trạch Vũ thực không vui nhìn Cao Trạch Vũ nói: “Người phụ nữ trên tin tức này là ai? Cháu có phải hay không nên cho bà một lời giải thích!”

Cao Trạch Vũ đã sớm đoán được bà nội sẽ hỏi như vậy, không anh không chậm nói: “Bà nội, bà không hài lòng sao? Chính là cháu thích, làm sao bây giờ?”

Dương Lấy Lăng giận trừng mắt liếc nhìn Cao Trạch Vũ một cái “Cháu biết rõ cháu là người sắp kết hôn, hiện tại làm ra loại tin tức này, cháu có biết chuyện này làm cho Cao gia chúng ta thất tín với Nghiêm gia hay không.”

Cao Trạch Vũ được bà nội khẳng định, đi qua nắm tay Thư Hàm. Nghiêm Thư Hàm đối việc bất thình lình bị nắm tay, bản năng muốn ném ra. Chính là, ngại với bà nội trước mặt, chỉ có thể ẩn nhẫn.

Dương Lấy Lăng nhìn động tác nhỏ của bọn họ, trộm nở nụ cười. Đi qua nắm lấy đôi tay Nghiêm Thư Hàm nói: “Nếu cháu cũng là người Nghiêm gia, bà nội sẽ không phản đối hai đứa kết giao. Bà nội còn lo lắng cháu cùng Trạch Vũ là gia tộc liên hôn, không có cơ sở tình cảm, không nghĩ tới cháu cùng Trạch Vũ đã sớm ở bên nhau, bà nội này liền yên tâm.”

Nghiêm Thư Hàm không nghĩ tới thái độ bà nội Cao Trạch Vũ chuyển biến nhanh như vậy, coa lẽ vì cô là người Nghiêm gia thôi. “Bà nội, kỳ thật chúng cháu…”

Không đợi Nghiêm Thư Hàm nói xong, Cao Trạch Vũ liền giành nói trước: “Bà nội, chúng cháu sẽ nhanh chóng bồi dưỡng tình cảm, bà yên tâm.”

Nghiêm Thư Hàm bất đắc dĩ nhìn Cao Trạch Vũ, “Người này thật là nói dối không chớp mắt.”

Dương Lấy Lăng nhìn cháu trai nói như vậy liền an tâm rồi. Mà Thư Hàm đã là người Nghiêm gia cũng là người cháu trai thích, vậy trước đáp ứng hôn sự này, lâu dài rồi sẽ biết tâm tính. Cao Trạch Vũ biết bà nội sẽ không phản đối, huống hồ bà nội lúc trước đối với Nghiêm Thư Tình cũng không thực sự có ấn tượng tốt. Hiện tại là Thư Hàm không đồng ý mới là lạ.

Dương Lấy Lăng thấy đã đến thời gian ăn cơm trưa liền nói: “Cơm trưa, hai đứa ở chỗ này dùng cơm đi, vừa lúc có thể bồi chuyện bà nội. Thư Hàm, cháu xem thế nào?”

Cao Trạch Vũ tuy rằng rất muốn bồi bà nội, bất quá cô gái nhỏ cần nghiêm khắc dạy dỗ cho tốt đã, “Bà nội, ăn cơm về sau có rất nhiều thời gian, hiện tại cháu phải cùng Thư Hàm nhanh chóng đi bồi dưỡng tình cảm.”

Nói xong còn không quên ái muội liếc Thư Hàm một cái. Nghiêm Thư Hàm nhận thấy ánh mắt anh, nghiêng đầu liền né tránh, “Bà nội, cháu cảm thấy vẫn là bồi bà ăn cơm tương đối quan trọng.”

Nói xong còn không quên đỡ cánh tay bà nội.