Chương 13: Thưa đại nhân

"Không cần.

"Vâng ạ."

Tɧẩʍ ɖυ Nhu do dự một lúc rồi nói tiếp: "Đây là dược liệu tôi chuẩn bị cho cô Ôn, có thể giúp cô ấy bồi bổ máu"

"Ừ."

"Đại nhân, việc hôm qua tôi đã điều tra xong, là do nhà họ Cố đứng sau vụ này. Nhà họ Thẩm chúng tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Từ lúc nào đến phiên cô tự quyết thế?"

Cố Trung vừa nói ra, Tɧẩʍ ɖυ Nhu sững sờ.

"Thưa đại nhân, tôi không dám!"

"Tôi hỏi cô, ngày ấy vì sao cô lại tự tiện ép nhà họ Long vào chỗ chết!"

"Nếu nhà họ Long không đứt gánh, liệu nhà họ Cố có ra mặt không, việc ngày hôm qua vốn không nên xảy ra!"

Đối mặt với tiếng quát của Cố Trung, Tɧẩʍ ɖυ Nhu cúi đầu sâu hơn, đỉnh đầu toát mồ hôi lạnh. Chiếc áo sơ mi trên người cô đã ướt đẫm, cô không dám thở mạnh.

"Đại nhân, tất cả là lỗi của tôi!"

Một lúc lâu sau, Cổ Trung mới từ từ lên tiếng: "Lui ra đi, tạm thời bảo vệ nhà họ Ôn, sau này không có lệnh của tôi thì đừng tự quyết.

"Vâng.

Giải quyết xong hết mọi việc, Cổ Trung lại quay về bên cạnh Ôn Như Tâm.

Đến hoàng hôn, Như Tâm dần tỉnh lại, nhưng lúc này hai mắt cô dại ra, nhìn trần nhà rồi im lặng.

Thấy vậy, Cố Trung vô cùng đau lòng, khẽ gọi cô: "Vợ ơi.

Lúc này Ôn Như Tâm mới phản ứng lại, nói với Cố Trung: "Em đắc tội với nhà họ Cổ rồi, em không muốn liên lụy đến anh. Anh Cố, anh chạy đi."

Cố Trung lên tiếng an ủi cô: "Không sao đâu em, nhà họ Thẩm đã bảo vệ nhà họ Ôn rồi, đừng lo."

"Hơn nữa, tên Diệp Quân ra tay với em tối qua cũng đã chết!"

"Gì cơ?"

Ôn Như Tâm sửng sốt, trong mắt lóe lên chút kinh ngạc.

Thân thủ của Diệp Quân rất khá, lại còn là thân tín của nhà họ Cổ, sao nói chết là chết rồi?

"Đây là sự thật, báo chí đưa tin rồi, nhưng không biết ai gϊếŧ anh ta."

"Vậy còn nhà họ Cố thì sao?"

"Nhà họ Cố tạm thời chưa có phản ứng, việc lần này do nhà họ Thẩm ra mặt. Có lẽ bọn họ không dám đối đầu với nhà họ Thẩm chỉ vì một nhà họ Long đã xuống dốc đâu!"

Nghe vậy, Ôn Như Tâm trầm tư.

Cổ Trung xoay người bưng bát cháo đã nấu lên cho cô.

"Vợ ơi, ăn chút cháo đi, trong này có đông trùng hạ thảo giúp vết thương mau lành"

Π

Ôn Như Tâm há miệng, ăn một ít cháo do Cố Trung đút, tinh thần cô vẫn trong trạng thái hoảng hốt.

Cố Trung biết, tinh thần của cô đã bị tổn thương, cần khôi phục từ từ.

Mấy ngày nay lúc thì Ôn Như Tâm tỉnh, lúc thì hôn mê, còn thường xuyên gặp ác mộng.

Qua mấy ngày sau, dưới sự bầu bạn của Cố Trung, rõ ràng tinh thần cô đã khá hơn rất nhiều.

"Em muốn về, nhiều ngày như thế, chắc bố mẹ lo lắm."

"Ừ, em nghỉ đi, chiều chúng ta về nhà."

"Dạ!"Chương 9: Hồi phục

Nếu Diệp Quân biết người đứng sau lưng Ôn Như Tâm là người như vậy, chỉ sợ dù có mười nhà họ Cố, anh ta cũng không dám làm gì!

Tiếc rằng người chết không có cơ hội hối hận!

Khi Diệp Quân đứng đó, Ôn Như Tâm cũng ngất đi.

Trong cơn hoảng hốt, cô mơ hồ nhìn thấy bóng hình quen thuộc. Trước khi mất đi ý thức, cô nhận thấy có một bàn tay dày rộng ôm lấy mình.

"Gϊếŧ hết nanh vuốt của nhà họ Cố, người nhà họ Long thì bắt lại. Tôi muốn cho bọn họ biết thế nào là tuyệt vọng.

Cổ Trung ôm Ôn Như Tâm lên, ra lệnh cho Tiểu Đào bên cạnh, sau đó rời đi.

Trong lúc mọi người còn kinh ngạc, Tiểu Đao đã lao vọt về phía trước.

Vut!

Mấy cây phi châm bắn ra, nhanh chóng lấy đi tính mạng thị vệ nhà họ Cố.

Tiểu Đao được xưng là sát thần trong quân cũng có

nguyên nhân cả, mấy phút sau khi Cổ Trung rời đi, tất cả người nhà họ Cố ở đây đều nằm trong vũng máu.

Cả hội trường im thin thít.

"Chuyện hôm nay, nếu ai dám hé răng, kết cục sẽ giống như bọn họ."

Đám tai to mặt lớn ở Giang Châu giờ phút này ngồi trong góc im thin thít, gật đầu liên tục, không dám thở mạnh.

Đợi khoảng mấy chục phút sau, thấy không còn động tĩnh gì nữa, bọn họ mới phát hiện ra Tiểu Đao đã bỏ đi từ bao giờ.

Còn những người nhà họ Long khác, nhìn thấy cảnh này thì tuyệt vọng.

Bọn họ đều nghe thấy câu Cố Trung nói, người nhà họ Long không được gϊếŧ bất kì ai. Cái đáng sợ nhất không phải là chết, mà chính là chờ chết.

Chuyện này nhanh chóng gây chấn động Hàng Thành.

Cổ Trung đưa Ôn Như Tâm về biệt thự Vân Long, nhanh chóng sắp xếp bác sĩ tốt nhất đến chữa trị cho cô, bản thân thì đứng bên cạnh trông cả đêm.

Hôm sau, ở nhà họ Thẩm.

"Chị ơi, hôm qua có việc lớn xảy ra rồi."

"Nhà họ Cố báo thù thay nhà họ Long, tra tấn Ôn Như Tâm trong buổi đấu giá. Đích thân chiến thần đã tới xử lý."

Nghe vậy, Tɧẩʍ ɖυ Nhu sửng sốt.

"Em nói gì cơ? Diệp Quân bắt cô Ôn đi ư?"

"Vâng, cuối cùng anh ta chết thảm lắm.