Chương 5: Có thể

Sau khi Ôn Triều nói xong, Cố Trung mới buông ngón tay Ôn Kiệt ra.

"Lẽ nào ông nghĩ Như Tâm chỉ đáng giá một triệu thôi sao? Nếu như Như Tâm muốn tôi rời khỏi cô ấy, chắc chắn tôi không nói thêm gì, một phân tiền cũng sẽ không thèm nhận!"

Cố Trung vừa nói xong, Ôn Như Tâm chợt hét lên: "Con sẽ không bỏ anh Cố đâu!"

Thấy vậy, Ôn Triều tức giận trừng mắt nhìn Ôn Như Tâm, ông ta mới nói: "Thằng nhóc, rốt cuộc mày muốn như thế nào?"

Thật ra Cố Trung cũng không hy vọng ồn ào với nhà họ Ôn quá căng thẳng, dù sao đi nữa nhà họ Ôn vẫn là nhà mẹ đẻ của Như Tâm, anh không mong Như Tâm cắt đứt với người nhà.

"Tôi chỉ muốn một cơ hội để chứng minh tôi có thể xứng với Như Tâm!"

Anh vừa nói xong, mọi người đều vô thức cười nhạo, Cố Trung chỉ là tên lính quèn, vô thân vô cố, không quyền không thế, có tư cách gì đòi cưới thiên kim của nhà họ Ôn?

Nhưng mà bất ngờ là, lần này Ôn Triều lại gật gù.

"Được, tôi có thể đồng ý, tôi sẽ cho cậu một cơ hội, nhưng mà cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện!"

"Có thể."

"Trong vòng nửa tháng, cậu phải bàn bạc xong chuyện hợp tác với tập đoàn Cổ Dược Giang Châu thay nhà họ Ôn chúng ta, ít nhất phải lấy được đơn đặt hàng 50 triệu!"

"Nếu không làm được, nửa tháng sau, cậu không chỉ phải rời khỏi Như Tâm mà còn muốn giao số Hắc Ngọc cao còn lại trong tay mình!"

"Không cần nửa tháng, ngày mai tôi sẽ đưa cho ông đơn đặt hàng!"

Cố Trung nói xong thì kéo Ôn Như Tâm rời đi.

"Hừ, nói chuyện viển vông!"

"Ông nội, không phải con đang phụ trách hợp tác với tập đoàn Cổ Dược sao? Sao ông lại giao cho thằng nhóc thúi này, nếu nó làm hỏng thì làm sao bây giờ!"

Nghe vậy, Ôn Triều nở nụ cười gian trá, ông nói: "Uyển Nguyệt à, cháu còn quá trẻ, yên tâm đi, thằng nhãi này nghèo túng như vậy, ngay cả cửa lớn của tập đoàn Cổ Dược cũng không vào được đâu!"

"Đợi khi anh ta tới đặt hàng, ông sẽ sai người chào hỏi trước, ngày mai con cứ tới tập đoàn Cổ Dược, nhất định chúng ta có thể nắm thóp được!"

"Đến lúc đó, thằng nhóc này phải ngoan ngoãn giao Hắc Ngọc cao ra đây, ngay cả vết bỏng trên mặt Như Tâm nghiêm trọng như thế mà cũng có thể chữa trị được, cao thuốc này có giá trị liên thành đấy!"

"Đúng vậy nhỉ, ông nội mưu tính sâu xa quá ạ!"

Sau khi hai người Cố Trung rời khỏi nhà họ Ôn, Ôn Như Tâm nghẹn ngào nói: "Em xin lỗi, anh Cố, em không ngờ ông nội sẽ làm như vậy!"

"Không sao đâu, ông nội em cũng là vì muốn tốt cho em thôi, hơn nữa chỉ cần anh làm được yêu cầu của ông nội, nhà họ Ôn có thể chấp nhận anh rồi."

"Nhưng mà, đó là tập đoàn Cổ Dược đó, có thể nói họ là công ty dược lớn nhất ở Giang Châu, đứng sau họ là một trong năm thế gia lớn ở Giang Châu đấy!"

Cố Trung lại có vẻ như không quan tâm một chút nào, cười nói: "Yên tâm đi, anh sẽ có cách!"

"Vâng!"

Ôn Như Tâm chỉ có thể gật đầu, bán tín bán nghi.

Bởi vì hiện tại nhà họ Ôn vẫn chưa thừa nhận thân phận của Cố Trung, sau khi anh đưa Như Tâm về nhà thì một mình quay lại biệt thự Ngọc Long.

Cố Trung ngồi trên ghế sa lon, gọi điện thoại cho Tɧẩʍ ɖυ Nhu: "Cô có biết tập đoàn Cổ Dược không?"

"Biết ạ, là công ty dược hàng đầu ở Giang Châu ạ."

"Ừm, vợ tôi phải đại diện nhà họ Ôn tới tập đoàn Cổ Dược đàm phán một đơn đặt hàng 50 triệu, tôi hy vọng có thể bảo đảm lấy được đơn hàng này!"

Nói xong, đầu bên kia điện thoại không vang lên tiếng động.

Cố Trung hơi nhíu mày, nghi ngờ nói: "Sao thế? Không được sao?"

"A, không phải."

"Vốn tập đoàn Cổ Dược này là của Thẩm gia chúng ta, đừng nói là đơn hàng 50 triệu, cho dù năm trăm triệu cũng là điều chắc chắn!"

"Đại nhân cứ yên tâm, ngày mai nhất định tôi sẽ sắp xếp thỏa đáng ạ!"

"Vậy thì tốt!"

Ngày hôm sau, Ôn Như Tâm mặc trang phục công sở, đi cùng Cố Trung tới tập đoàn Cổ Dược.

Không hổ là xí nghiệp hàng đầu ở Giang Châu, kiến trúc ở đây rất huy hoàng, trang trí hào nhoáng, tập đoàn nhỏ của nhà họ Ôn không thể so sánh được!

Nhưng mà ngay khi hai người vừa tới cửa, trước mắt họ bỗng xuất hiện một chiếc xe con màu đen dừng trước mặt hai người.

Cửa xe mở ra, là Ôn Uyển Nguyệt và Ôn Hải.

"Xem ra có người không biết điều thật đấy, tập đoàn Cổ Dược không tiếp đón lung tung, đứng đây chướng mắt thật!"

Ôn Uyển Nguyệt trang điểm lòe loẹt, cô ta quay lại trợn mắt nhìn hai người!

"Không tự biết mình ghê, tập đoàn Cổ Dược là xí nghiệp hàng đầu ở Giang, để lấy được đơn đặt hàng mười triệu của bọn họ, tôi đã bàn bạc với tập đoàn Cổ Dược hơn nửa năm qua vẫn còn chưa thành công."

"Nếu như hôm nay anh có thể lấy được đơn đặt hàng 50 triệu của tập đoàn Cổ Dược thật, tôi sẽ rời khỏi nhà họ Ôn!"

Nghe vậy, khóe miệng Cố Trung hơi giương lên.

"Cô chắc chứ?"

"Đồ rác rưởi, anh có tư cách gì mà nói chuyện với tôi, tôi nói cho anh biết, lần tôi sẽ dành được đơn đặt hàng của tập đoàn Cổ Dược, hai người không được làm ảnh hưởng tới tôi!"

"Ồ? Tôi cũng tò mò không biết cô lấy đâu ra tự tin như vậy?"

"Hừ, vì lần hợp tác này, chúng tôi đã chuẩn bị hơn nửa năm, người phụ trách dự án của tập đoàn Cổ Dược đã bị chúng tôi mua chuộc, anh nghĩ tôi sẽ không lấy được đơn đặt hàng sao?"

Ôn Uyển Nguyệt dương dương đắc ý nói, trong ánh mắt vô cùng kiêu ngạo.

"Uyển Nguyệt à, con nói với bọn họ những điều này làm gì?"

Ngay lúc này, sắc mặt Ôn Như Tâm vô cùng tái nhợt, tuy cô đã chuẩn bị tâm lý trước, thế nhưng cô biết một khi tập đoàn Cổ Dược ký hợp đồng đặt hàng với Ôn Uyển Nguyệt, cô sẽ không còn bất cứ cơ hội nào!

Nhưng mà Cố Trung lại nhún vai, bất đắc dĩ nói: "Vậy người đó sắp bị tập đoàn Cổ Dược khai trừ rồi!"

"Đồ rác rưởi, chuyện đến nước này rồi, anh còn dám nói khoác không biết ngượng nữa sao, ngay cả người phụ trách anh cũng không thể gặp được đâu." Ôn Uyển Nguyệt hung hăng nói xong thì đi thẳng vào tòa cao ốc.

"Anh Cố à, hay là chúng ta trở về đi thôi, em sẽ nghĩ cách khác."

Cố Trung nhìn thấy Ôn Như Tâm ủ rũ như vậy, ánh mắt anh đầy kiên định, nói: "Đừng lo, anh tin chỉ cần em tỏ rõ thành ý và tài năng của mình, nhất định tập đoàn Cổ Dược sẽ bị thuyết phục thôi!"

Hai người cũng tiến vào cao ốc, đi tới văn phòng.

Lúc này, có một người đàn ông trung niên mặc tây trang màu đen xuất hiện, đối phương vừa xuất hiện thì Ôn Uyển Nguyệt đã vội vàng nghênh đón, cô ta cung kính nói: "Quản lý Triệu, xin chào ông."

"Ha ha, cô Ôn à, đã lâu không gặp."

Ánh mắt thô bỉ của người kia liếc nhìn Ôn Uyển Nguyệt không chút kiêng kỵ, ông ta cười khanh khách, không cần phải nghi ngờ, đây chính là người phụ trách dự án mà nhà họ Ôn đã thu mua.

"Quản lý Triệu à, đây là chi tiết dự án lần này của tập đoàn Ôn thị chúng ta, tất cả đều làm theo yêu cầu của ngài cả, lần này có thể nhận được đơn đặt hàng rồi chứ!"

Nghe vậy, quản lý Triệu cầm lấy hồ sơ, còn không quên tiện tay sờ soạng bàn tay của Ôn Uyển Nguyệt một chứ.

"Cái này hả, đương nhiên, nếu như không có vấn đề gì thì chúng ta có thể ký hợp đồng bây giờ luôn!"

Lời này vừa nói ra, Ôn Uyển Nguyệt và Ôn Hải đều liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng, họ quay đầu khinh bỉ nhìn hai người Ôn Như Tâm.

Cố Trung vẫn thoải mái lắc đầu một cái: "Không vội."

Vừa dứt lời, bên ngoài phòng làm việc bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập, một cô gái mặc đồ công sở màu đen xuất hiện, ánh mắt hơi nghiêm nghị.

"Quản lý Thẩm à, sao cô lại đến đây?"

Nhưng cô ấy lại đi thẳng tới trước mặt Ôn Như Tâm, đưa hai tay ra, cung kính nói: "Xin chào cô Ôn, tôi không tiếp đón từ xa được."

Nhìn cảnh tượng trước mắt này, mọi người đều ngỡ ngàng kinh ngạc, nhưng mà câu nói tiếp theo mới như sấm vang trời!

"Cô Ôn à, tôi đại diện cho tập đoàn Cổ Dược đồng ý hợp tác cùng với nhà họ Ôn, đồng thời đồng ý ký kết đơn đặt hàng đầu tiên."

"Nhưng mà mức giá trị không phải là 10 triệu như trước mà là 50 triệu!"