Chương 36

Vũ các đúng như lời đồn đãi là kỹ viện lớn nhất Kinh đô, xa hoa phú quý không chỗ nào bì kịp, Thương Thấm đứng trước lan can ngạc nhiên nhìn thấy sân khấu lụa đỏ rộng lớn bên dưới, kinh ngạc đến không khép được miệng lại.

Diện tích của Vũ các quả thật rất lớn, từ lầu một đến lầu năm, càng lên cao thân phận địa vị càng tôn quý, Vũ các bình thường chỉ mở ba tầng, đến một năm hoặc ba năm một lần hội ‘Hoa’ mới đặc biệt mở cửa, tầng thứ ba cũng chỉ mở cho người có thân phận đặc biệt, Thương Thấm trên đường nghe Tiểu Như nói mới biết, bây giờ đứng ở tầng này thoáng như nằm mộng.

Vũ các xây theo kết cấu hình tròn, chính giữa là sân khấu vô cùng lớn, vũ cơ yêu diễm nhẹ nhàng nhảy múa nương theo điệu nhạc ở tầng hai, tựa như yêu tinh quyến rũ người khiến những gã đàn ông đứng cạnh sân khấu ở tầng 1 gào thét.

Thương Thấm từ trên lầu nhìn xuống, sân khấu ở lầu một cực lớn, sân khấu hai tầng, chính giữa còn có hai lầu cao, bốn phía sân khấu đứng hơn mấy trăm người, dâʍ đãиɠ bỏ tiền lên bàn, Thương Thấm nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi kéo một cái vũ cơ, nhét vào giữa khe vυ" một thỏi vàng, cứ vậy mà xoa nắn trước mặt công chúng.

Hình ảnh dâʍ đãиɠ như vậy khiến mấy người khác nuốt nước miếng, Thương Thấm vốn không muốn nhìn nữa nhưng lại bắt gặp khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, không phải ai khác, chính là Thế tử chồng của cô.

Đường đường Thế tử lại theo một đám thương gia phú hộ xem lẫn với đám lão già sờ mó cô hái kia, những người phú hộ kia còn hiểu được bỏ tiền, mà Thế tử lại không có tiền, cũng không quên dựa khuôn mặt xem như tuấn tú của mình mà lợi dụng người ta.

“Bản cung cho phép nó chọn ngày đón Tâm Liên về làm thϊếp, không ngờ đến kéo dài hơn nửa tháng chính là chờ ngày hôm nay! A!” Trưởng công chúa cười lạnh khinh thường sau lưng, mắt nhìn đứa con vô dụng của mình, chỉ cảm thấy mất mặt!

Thương Thấm cũng nhì không nổi, không lấy được tiền của Trưởng công chúa, vậy mà quậy vào với đám nhười không đàng hoàng này, giống như đang vả mặt Hoàng tộc.

Thương Thấm nhíu mày nhìn Thế tử, tiếp theo liền thấy gã sai vặt lầu hai đến bên cạnh Thế tử hình như nói gì đó, lập tức được mời lên lầu hai. Lầu hai cảu Vũ các không có lộn xộn hỗn tạp như lầu một, bàn tròn khắc từ gỗ lim bao quanh lan can lầu hai, Thương Thấm đếm thử khoảng gần trăm bàn, ngồi trên bàn đa số là người quan to cao quý, nhân vật có máu mặt.

Thế tử đi đến cái bàn có hai chàng trai đang ngồi, ngồi cùng bàn còn có một tiểu thư thế gia xinh đẹp, những người này Thương Thấm nhận biết, một người là con thứ của quan nhị phẩm Chu Liệng, một người là cháu trai của Thân vương, Lý cung và Lý Ngọc đều là hai kẻ ăn chơi có tiếng của Nam Phượng, còn cô gái kia chính là em gái mới trưởng thành của Lý Cung tên là Lý Linh.

Thế tử lên lầu không khách sáo ngồi xuống, Thương Thấm không nghe được họ đang nói gì, chỉ thấy Thế tử đột nhiên tỏ ra lúng túng.

Lầu hai khá sạch sẽ, thoải mái hơn lầu một rất nhiều, nhiều bàn rượu sắp ngồi kín thậm chí là nhân vật tai to mặt lớn khắp Nam Phượng, mỗi người mặc vàng mang ngọc, xem ra thân phận địa vị không tầm thường.

Thương Thấm không quên nhìn bảng giá từng lầu, lầu một 100 lượng một ghế, lầu hai 1000 lượng một ghế, lầu ba 1500 lượng một ghế!!!

Khái niệm 100 lượng là gì, gần bằng tiền tiêu một năm của Thương Thấm, Thương Thấm không thể nào tin được chỉ vẻn vẹn vé vào cửa đã mắc đến vậy, chẳng lẽ ngâm rồng làm rượu, thịt làm từ thịt phượng sao, Thương Thấm trước giờ không dám tưởng tượng đến.