Chương 33.1 chén canh thứ hai (3)

Nhưng chút tiếc nuối này so với đứa con trai mập mạp béo tốt thì chẳng là gì cả.

Trong lòng Phương di nương ghen ghét không thôi, nàng ta vốn là tì nữ, sau khi bị đưa cho Hướng Hòa An, dĩ nhiên nàng ta rất vui vẻ, không ngờ rằng hậu trạch của Hướng Hòa An lại gió êm sóng lặng như vậy, nhưng mà đây không phải là điều nàng ta muốn, nàng ta không muốn cả đời đều chỉ là một di nương!

Nếu Hướng Hòa An thông minh hơn một chút, lúc tiếp nhận Phương di nương phải đã tìm hiểu xem vì sao nàng ta lại bị đưa cho mình.

Đương nhiên hắn không biết, vốn dĩ Phương di nương cùng bạn tốt của hắn có tư tình, lại bị chính thất phu nhân phát hiện, bạn tốt vì giải nỗi tức giận trong lòng thê tử, đành phải đưa Phương di nương cho người khác—tiểu giai nhân thanh tú vừa mới ôm được vào lòng còn chưa chơi chán cứ như vậy dược đưa cho Hướng Hòa An.

Trắng ra mà nói, Phương di là loại người có tính cách chỉ sợ thiên hạ không loạn. Nàng ta muốn làm chính thê, không muốn làm di nương! Không thấy những danh kỹ thanh lâu trong hát kịch, cuối cùng ai cũng có thể gả vào nhà quan to quyền quý, thậm chí có người còn trở thành Hoàng phi, lung lạc trái tim thiên tử hay sao! Vẻ ngoài của nàng ta đâu có kém hơn người khác, tâm tư cũng cùng kín đáo không ai bằng, vì sao không thể có phúc phận như vậy chứ?!

Nghĩ đến đây, nàng oán hận nghiến răng, tiểu tiện nhân Hồng Loan kia!

Mắt thấy sự sủng ái của lão gia suýt chút nữa đều dành cho mình, vậy mà ngay thời khắc mấu chốt lại bị ả ta đoạt trở về! Tiểu tiện nhân sớm không mang thai, muộn không mang thai, cố tình lại mang thai vào lúc này!

Hướng Hòa An có một chính thê ba di nương, Phương di nương ghét nhất chính là Hồng Loan. Nguyên nhân ư, Hồng Loan đẹp nhất, được Hướng Hòa An sủng ái nhất. Nếu Hồng Loan bình an sinh được đứa con này, một khi lão phu nhân vui vẻ, lão gia lại là người hiếu thuận, vạn nhất bọn họ tâm huyết dâng trào, muốn nâng Hồng Loan thành bình thê thì làm sao bây giờ?

Khác với thân phận tỳ nữ của mình, nhà Hồng Loan tuy không phải là đại phú đại quý, cha cũng là tiên sinh dạy học, trong trong sạch sạch, cũng miễn cưỡng xem như dòng dõi thư hương, nếu không được làm bình thê, cũng rất có khả năng trở thành quý thϊếp. Nếu đã là như vậy, Phương di nương nghĩ, mình vẫn là nên nhanh chóng tìm cách làm đứa trẻ kia chết đi thì tốt hơn!

Quyết không thể để Hồng Loan sinh hạ con trai trước mình một bước! Tuy rằng rất khó nói đứa bé trong bụng tiện nhân kia là nam hay là nữ, nhưng Phương di nương tính toán đến trường hợp xấu nhất.

Thôi, đêm nay lão gia không tới sân của nàng ta cũng tốt, vừa lúc cho nàng ta thời gian cân nhắc đối sách. Nói đi cũng phải nói lại, tiểu tiện nhân kia vừa mới mang thai, lại không thể hầu hạ lão gia, cuối cùng thì hắn vẫn phải về bên cạnh mình thôi.

Nếu là Hồng Loan trước đây, tất nhiên sẽ bị tính kế, nhưng hôm nay, linh hồn bên trong đã đổi thành Thanh Hoan, vậy thì còn hơi khó nói.

Hướng Hòa An vừa đến sân của Thanh Hoan đã thấy Thúy nhi canh giữ ở cửa nói là di nương đang tắm gội, không muốn quấy rầy, cũng không cho người hầu hạ. Hướng Hòa An vừa nghe trong lòng liền nóng nảy, khối thịt trong bụng Thanh Hoan vô cùng quan trọng, nàng tắm rửa một mình, sàn lại trơn, lỡ như trượt chân té ngã hoặc là đυ.ng vào thì biết làm sao bây giờ. Nghĩ đến đây, hắn vội vàng phân phó gã sai vặt cùng Thúy nhi chờ ở ngoài, tự mình mở cửa đi vào.

Thanh Hoan cố ý chọn ở ngay lúc này tắm gội. Buổi tối Hướng Hòa An sẽ đến bên này, tất nhiên sẽ không cùng nàng hoan hảo, nhưng nếu bỏ qua cơ hội này, đợi ngày hôm sau Hướng Hòa An lại bị Phương di nương câu đi, nàng muốn đem hắn câu trở về có thể đã muộn! Cho nên nàng mới nghĩ ra cách này. Đêm nay, nàng cần phải làm cho Hướng Hòa An cảm thấy thèm khát nàng, muốn ăn mà ăn không được, ngày tiếp theo mới có thể một lần nữa bắt lấy hắn.

Cho nên, dù nghe được tiếng cửa bị đẩy ra, Thanh Hoan cũng vờ như không biết. Mái tóc đen nhánh của nàng búi cao, vài sợi tóc rũ xuống bị nước ấm làm ướt nhẹp, bên ngoài thau tắm lộ ra làn da non mềm trắng tinh, nhìn qua bình phong nửa trong suốt, lại có vẻ loáng thoáng mơ hồ, vô cùng động lòng người.

Hướng Hòa An cũng chưa động tà niệm, trước khi hắn mở miệng nói chuyện, Thanh Hoan giương giọng hỏi: "Là Thúy nhi sao?"

Nghe vậy, bước chân Hướng Hòa An dừng lại. Hắn có chút do dự, không biết nên làm sao cho phải. Trả lời hay không trả lời dường như đều không ổn… Chỉ là, trong lòng Hướng Hòa An đột nhiên có cảm giác xúc động muốn giả trang, trong tai nghe tiếng nước ào ào, tưởng tượng thấy dáng vẻ mỹ nhân đang tắm, bụng dưới hắn tức khắc căng lên. Hắn đang ở thời điểm sung sức nhất đời người, tuổi trẻ lực tráng, đúng là lúc du͙© vọиɠ mãnh liệt, mỗi lần đều có thể làm nhóm thê thϊếp lăn lộn đến kiệt sức. Chẳng qua bởi vì có Khiên Phương, hắn lại cảm thấy Hồng Loan quá mức tùy hứng, cho nên, đã hơn một tháng hắn vẫn chưa từng chạm vào nàng...

Ma xui quỷ khiến, Hướng Hòa An nhón mũi chân, nhìn lướt qua cảnh tượng phía trong bình phong.