Chương 10: Chế độ người phụ nữ si tình, hoàn thành!

Y tá thật đúng là tùy hứng nha, bởi vì đối phương mà không quay đầu lại rời đi, đây là lần đầu tiên Thôi Kiều gặp được y tá đối xử với cô giống như vậy.

Thật sự là hoàn toàn khác với những y tá kiếp trước đâm kim cho cô, bọn họ đều không kìm lòng được mà gọi cô là chồng.

Cho nên, Thôi Kiều vẫn đi ra ngoài tìm y tá, ăn nói khép nép bắt đầu xin lỗi.

Dưới lời xin lỗi liên tục của Thôi Kiều, y tá lại mắng Thôi Kiều vài câu, cuối cùng vẫn nguyện ý trở về đâm kim cho Diệp Nguyên Trạch.

Lúc vào phòng bệnh, Thôi Kiều hung hăng vặn một cái ở đùi, sau đó vành mắt lập tức đỏ lên.

Trong lòng nghĩ đến kiếp trước, mình bị người đại diện yêu cầu không được ăn thịt, không thể ăn cơm, chỉ có thể uống nước luộc bông cải xanh, trong ánh mắt chậm rãi toát ra vẻ ủy khuất, khổ sở...

Vào cửa liền đối diện với Diệp Nguyên Trạch đang đọc sách: "Cậu sao vậy?"

Thôi Kiều giống như lúc này mới phản ứng lại, lập tức nở nụ cười, nói: "A? Mình không sao, mình vừa đi khiếu nại với y tá trưởng về y tá vô trách nhiệm kia, đợi thêm một lát nữa, cô ta sẽ đến truyền dịch cho cậu."

Tuy rằng hệ thống không có nhắc nhở, nhưng Thôi Kiều cũng biết hành vi như vậy của y tá này, khẳng định là có người ủy quyền, hệ thống không nhắc nhở, có thể là bởi vì tên cặn bã này âm thầm ám chỉ.

Cho nên, Thôi Kiều mới có hành động như vậy.

Quả nhiên, khi Diệp Nguyên Trạch nghe được lời này, ánh mắt có chút phức tạp, thậm chí không dám đối diện với đôi mắt Thôi Kiều.

Thôi Kiều nhìn thấy, tình yêu lại tăng lên một chút, nhưng mà, giá trị ngược tâm không thay đổi.

Đúng lúc này, linh quang chợt lóe, cô đột nhiên hiểu được tâm lý cặn bã nam, bởi vì hận nữ, cho nên không tin bất kỳ người phụ nữ nào, hiện tại đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ khác thường như vậy, cho nên nhịn không được thăm dò, dùng phương thức gần như là nhục nhã nhân cách mà thăm dò.

Thôi Kiều chậm rãi nở nụ cười, chỉ là không biết cặn bã nam có nghĩ tới hay không, kết quả thăm dò, không biết là anh ta có thể thừa nhận được hay không.

Y tá rất nhanh liền tiến vào, châm kim cho Diệp Nguyên Trạch, lần này rất thuận lợi.

Thực ra Thôi Kiều cũng phát hiện, giọng nói của y tá lúc ở trước mặt Diệp Nguyên Trạch không giống nhau, cô ta đang diễn trò, điểm này tự nhiên có thể nhìn ra được, y tá dường như đang muốn câu Diệp Nguyên Trạch.

Xem ra mình cũng không có suy đoán sai, y tá này chắc chắn là biết thân phận của Diệp Nguyên Trạch, quang minh chính đại nhằm vào như vậy là do có ủy quyền, cũng không kỳ quái, vì sao lúc đối phương nhằm vào mình, đều nhìn không ra dấu vết diễn xuất. Xem ra mình đã bị y tá kia coi là kẻ gây trở ngại trong việc gả vào hào môn.

Lúc y tá rời đi, còn đứng ở bên cạnh Thôi Kiều nói: "Chân bạn trai cô nhất định là không giữ được. Sau này chỉ có thể ngồi im ở trên xe lăn."

Lời này đương nhiên là nói cho một mình Thôi Kiều nghe. Thôi Kiều cảm thấy lời này của đối phương nhất định là không có ủy quyền, bởi vì đối phương sợ bị Diệp Nguyên Trạch nghe được.

Thôi Kiều nghe nói như vậy, đột nhiên có chủ ý mới. Về cách có được ngược tâm.

Lúc rời khỏi bệnh viện, Thôi Kiều tìm một chỗ không có người gọi điện thoại cho Viên Dã Tắc.

Phải mất một thời gian dài trước khi có người nhận.

Thôi Kiều mang theo nức nở nói: "Anh có thể cho tôi mượn một chút tiền không?"

Người đàn ông bên đầu kia nghe nói như vậy, cười lạnh, quả nhiên, phụ nữ đều là như vậy, vì tiền, cái gì cũng là vì tiền, nhưng mà lúc có được kết luận như vậy, trong lòng đột nhiên rất khó chịu.

Thôi Kiều cũng sửng sốt, cô thật không ngờ, còn chưa vào chủ đề chính, liền nhìn thấy trước mặt xuất hiện hàng chữ màu xanh lá cây, giá trị ngược tâm cộng hai, trước mắt giá trị ngược tâm: 0

Xảy ra chuyện gì? Thôi Kiều có chút kỳ quái, cái này cũng quá không theo lẽ thường đi?

Quên đi, không để ý tới vấn đề này, tiếp theo Thôi Kiều liền nghe được người đàn ông bên kia nói: "Mượn tiền thì có thể, tôi có một người anh em, nói là coi trọng cô đã lâu..."

Thật muốn vọt vào bệnh viện, băm cái tên này thành tám mảnh!!

"Không mượn!!" Thôi Kiều dùng tốc độ nhanh nhất cúp điện thoại.

Vốn gọi cuộc điện thoại này, chính là vì để cho đối phương biết mình hiện tại thiếu tiền, vô cùng thiếu tiền. Cũng không phải thật sự tìm đối phương vay tiền, nếu như đối phương không nói hai lời liền cho mượn tiền, vậy mình mới là thất sách, cũng may, đối phương thật đúng là một chút cũng không làm cho mình thất vọng.

Mà dựa theo năng lực của đối phương, nhất định sẽ lập tức biết mình sắp làm việc gì tiếp theo. Cho dù không biết cũng không sao, cô sẽ cho anh ta biết, sau đó cuối cùng tự mình bổ sung một đao, hẳn là kiếm một điểm ngược tâm cũng không thành vấn đề.

Kết quả thật không ngờ, thật sự là quá không theo lẽ thường, đối phương ngay từ đầu đã bị ngược tâm.

Tuy rằng đã chiếm được hai điểm giá trị ngược tâm, thế nhưng đường kế tiếp vẫn phải đi.

Vì thế, Thôi Kiều lại một lần nữa trở lại bệnh viện, nhưng cũng không phải đi tìm Diệp Nguyên Trạch, mà là nhìn từng bác sĩ y tá ở trong đại sảnh, sau đó tìm được một bác sĩ trên đỉnh đầu ghi [Bác sĩ gia đình Viên Dã Tắc].

Thôi Kiều ngay lập tức diễn, tinh thần trở nên hoảng hốt, sau đó cúi đầu đi bộ, tiếp theo liền đυ.ng phải bác sĩ gia đình đang đúng lúc cầm văn kiện đi khám bệnh.

Lúc bác sĩ đỡ Thôi Kiều dậy, ánh mắt có chút kinh ngạc: "Đi đường phải cẩn thận một chút."

Thôi Kiều mất hồn mất vía gật đầu.

Bác sĩ gia đình nhìn thấy bộ dạng này của Thôi Kiều, nhịn không được thêm một câu: "Xảy ra chuyện gì sao?"

"..." Thôi Kiều ngẩng đầu nhìn về phía bác sĩ, giống như thật sự là không có cách nào khác, nước mắt lạch cạch rơi xuống: "Bác sĩ, tôi có thể hỏi một vấn đề không?"

"Cô nói đi." Bác sĩ gia đình cũng khá là tò mò về cô gái này.

"Tôi đọc trên mạng nói là có thể bán máu... Nhưng ở trong bệnh viện, tôi không tìm thấy..." Lúc Thôi Kiều nói lời này, cúi đầu, giống như một đứa bé làm sai chuyện.

Bác sĩ gia đình sửng sốt một chút, hoàn toàn không ngờ, cô gái trước mắt lại muốn bán máu, đây không phải là người được thiếu gia bao nuôi sao? Vẫn còn thiếu tiền sao?

Chờ một chút, hình như cô gái này cũng không biết thú vị độc ác của thiếu gia.

"Cô bán máu để làm gì? Cô có nặng 45kg không? Con gái không nặng trên 45kg không thể hiến máu, cũng vì tốt cho sức khỏe của cô." Bác sĩ gia đình nói.

Thôi Kiều lập tức nói: "Tôi có, tôi hơn 45kg!"

Bác sĩ gia đình chỉ cần nhìn Thôi Kiều một cái, liền biết cô gái này nhiều nhất là tầm bốn mấy cân.

Thế nhưng về chuyện của cô gái này, mình vẫn không có quyền nói cái gì, cần hỏi thiếu gia một chút, vì thế nói với Thôi Kiều: "Cô ở chỗ này chờ, lát nữa tôi sẽ sắp xếp cho cô."

Thôi Kiều lau nước mắt, giống như lập tức tìm được hy vọng, muốn gắt gao nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng này: "Bác sĩ, tôi thật sự hơn 45kg, anh nhất định phải giúp tôi."

Bác sĩ gia đình vốn đã chuẩn bị rời đi lúc này đột nhiên hứng thú: "Vì sao đột nhiên muốn bán máu? Cô thiếu tiền sao? Cô gái trẻ, cơ thể rất quan trọng."

"Bạn trai tôi nằm viện, y tá nói với tôi, chân anh ấy không giữ được nữa, tôi nghe bác sĩ ban đầu nói, chỉ cần phẫu thuật là tốt, nhất định sẽ không thành vấn đề, hiện tại lại đột nhiên biến thành như vậy, khẳng định là bác sĩ phẫu thuật không am hiểu cái này, tôi cần tiền, phẫu thuật lại cho bạn trai..." Thôi Kiều nói.

Bác sĩ gia đình gần như muốn phun ra một ngụm máu, chính là hắn làm phẫu thuật, làm sao có thể không biết tình huống của thiếu gia, tu dưỡng một khoảng thời gian liền không có việc gì, y tá nào nói với cô gái loại chuyện này vậy?

Tuy rằng nghẹn một ngụm máu, nhưng bác sĩ gia đình vẫn bị Thôi Kiều cảm động, anh ta làm bác sĩ, tự nhiên nhìn thấy không ít chuyện chồng tàn tật, vợ liền chạy theo người khác, cũng xem qua không ít chuyện vợ bị bệnh nặng, chồng liền yêu cầu ly hôn.

Đây cũng là lần đầu tiên gặp phải được việc kim chủ xảy ra chuyện, người phụ nữ được bao nuôi dù phải bán máu cũng muốn cứu.

Không đúng, nhìn bộ dáng này, cô gái này dường như còn không biết, bạn trai này chính là người đàn ông đang bao dưỡng mình, cũng không biết bạn trai cần cô bán máu chữa bệnh này tùy tiện lấy chút tiền là đủ cho cô sống cả đời.

Bác sĩ gia đình suy nghĩ một chút, vẫn nói; "Cô ở đây chờ một chút, tôi đi thương lượng với bệnh viện một chút."

Thôi Kiều rưng rưng gật đầu, trong lòng đương nhiên hiểu được, đối phương cũng không phải tìm bệnh viện, mà là đi tìm cặn bã nam.

Mà ánh mắt cuối cùng của đối phương, làm cho cô hiểu được, chế độ người phụ nữ si tình đã hoàn thành.

Bác sĩ gia đình này có địa vị hẳn là không nhẹ trong lòng cặn bã nam, dù sao cũng là bác sĩ gia đình.

Mà phán đoán chủ quan của bác sĩ này sẽ khiến anh ta nghiêng về phía mình trong khi miêu tả cho tên kia.

Không thể nghi ngờ, bây giờ đã thành công hơn một nửa.

Mà ngay từ đầu, đối phương còn tức giận với chuyện mình vay tiền, hơn nữa hiện tại đã đảo ngược.

Có đến mười tám khúc cua mới là cách tốt ~