Chương 56: Viên Dã Tắc lại gây chuyện (canh bốn)

Con người Diệp Quyên này, công lược cũng vô cùng khó khăn, nhưng mà so với Viên Dã Tắc lúc đầu mà nói, vẫn là đơn giản hơn một chút.

Thôi Kiều cũng không nóng vội, nhóc con của cô còn nhỏ như vậy, có cái gì có thể sốt ruột chứ.

Cho nên, Thôi Kiều tiếp tục bất động thanh sắc vào vai diễn của cô, em gái tri kỷ.

Diệp Quyên lần này mời cô đến quán cà phê cao cấp uống cà phê, đương nhiên là mang theo Soái Soái đi cùng. Diệp Quyên mỗi lần đi ra, đều sẽ dẫn cô ra vào mấy nơi cao cấp như này.

Kết quả vừa mới đi vào không lâu, liền gặp được người quen.

Thôi Kiều giống như nhìn thấy ma quỷ, nhịn không được lui về phía sau, ôm Soái Soái cùng nhau trốn đi.

Soái Soái hàng ngày chính là thích ngủ, dù ở đâu dù làm gì cũng có thể ngủ, đặc biệt dễ mang theo.

Lúc mới bắt đầu, Thôi Kiều còn tưởng rằng có vấn đề gì, đến bệnh viện kiểm tra qua, cũng không có vấn đề gì, bác sĩ nói, trẻ con vốn cần ngủ, rất bình thường.

Diệp Quyên giương mắt liền nhìn thấy mấy người đi vào đại sảnh.

Bà cũng nhận ra cái người đi đầu tiên kia.

Diệp Quyên nhìn Viên Dã Tắc một chút, lại nhìn người bên cạnh mình, theo lý thuyết hai người này không nên có giao tiếp gì mới đúng, nếu có... Diệp Qiều nhớ tới một chuyện.

"Đó là con của..." Tuy rằng còn chưa nói hết, nhưng đại khái ý tứ đã biểu đạt ra.

Thôi Kiều gật gật đầu: "Cho nên không thể để cho anh ta nhìn thấy em."

Diệp Quyên rất kinh ngạc, lúc này, không nên đòi tiền cấp dưỡng hay thứ gì sao?

Đợi đến sau khi nhóm người Viên Dã Tắc rời đi, lúc này Diệp Quyên mới hỏi: "Em có biết cậu ta không? Em có biết cậu ta là ai không?"

"Một tên biếи ŧɦái." Giọng Thôi Kiều khinh thường: "Dù sao cũng không phải là người tốt gì, tính cách cũng vô cùng kỳ quái."

Diệp Quyên không nhịn được cười: "Hoàn toàn chính xác, tính cách đặc biệt kỳ quái."

Ấn tượng của Diệp Quyên đối với Thôi Kiều thật sự là càng ngày càng tốt.

Lúc hẹn nhau ăn cơm, cũng càng ngày càng nhiều, bà ta cũng thật sự bắt đầu giúp đối phương hỏi thăm lúc trước có nhà ai bị lạc một cô con gái hay không.

Diệp Quyên còn cười nói với Thôi Kiều, nếu Thôi Kiều có thể sinh sớm vài năm thì tốt biết bao, hai người nhất định là khuê mật tốt.

Thôi Kiều cười mà không nói.

Khi Thôi Kiều yên tâm công lược Diệp Quyên, Thôi Kiều thật sự cho rằng Diệp Nguyên Trạch có giá trị tình yêu đã cao như vậy sẽ không thể làm được chuyện lớn khác.

Cùng lắm chỉ là bộ não yêu đương thỉnh thoảng trúng gió một chút. Dù sao chút động kinh này cũng không tính là ảnh hưởng toàn cục.

Nhưng khi nhận được điện thoại của Linh Linh, Thôi Kiều tỏ vẻ cô thật sự quá đơn thuần rồi.

Bởi vì Linh Linh nghiến răng nghiến lợi nói cho cô một chuyện, Diệp Nguyên Trạch!! Đang yêu!!

Đúng vậy, chính là đang yêu đương.

Trong tình huống giá trị tình yêu của cô đã đạt đến chín mươi mấy điểm, lại còn yêu đương với người khác.

Phản ứng đầu tiên của Thôi Kiều chính là: "Hai cậu đã gặp bạn gái kia của cậu ta chưa?"

Linh Linh nghiến răng nghiến lợi nói: "Tuy rằng chưa gặp, nhưng bạn cùng phòng bọn họ đều nói cậu ta đã có bạn gái mới, hơn nữa bộ dạng cũng rất đẹp. Dù có đẹp đến đâu cũng không thể đẹp bằng cậu, Kiều Kiều!"

Thôi Kiều không biết vì cái gì, cảm thấy đây hẳn là do Diệp Nguyên Trạch làm ra.

Nhưng mà làm thế để làm gì? Thôi Kiều đang suy tư động cơ của đối phương.

Mà Linh Linh nghe thấy Thôi Kiều im lặng, nhịn không được đau lòng: "Kiều Kiều, loại người này, không cần nghĩ đến đâu."

Thôi Kiều nghe nói như vậy đột nhiên linh cơ khẽ động, hỏi: "Linh Linh, sao cậu lại biết mà gọi điện thoại cho mình nói chuyện này?"

Linh Linh nói thẳng: "Mình cũng tức giận chứ, mình có quen biết một người bạn cùng phòng với cậu ta, bạn cùng phòng cậu ta nói với mình."

Thôi Kiều nhíu mày. Lần đầu tiên gặp được một người liều mạng như vậy. Thật đúng là hiếm thấy!

Nào, chúng ta hãy lần từng sợi một.

Đầu tiên, Viên Dã Tắc tự phân thân, sau đó khiến cô yêu acc nhỏ đồng thời mang thai đứa con của acc lớn.

Sau đó hai người nhìn qua là tra tấn lẫn nhau, trên thực tế là Thôi Kiều đơn phương tra tấn đối phương mấy tháng.

Thứ hai, Viên Dã Tắc muốn acc nhỏ nhận con, vì thế Thôi Kiều diễn cho anh ta vở "Tôi làm vậy cũng là vì người tôi yêu", dẫn đến hai người hiện tại còn chưa làm hòa.

Bây giờ, Viên Dã Tắc lại có ý tưởng mới.

Thôi Kiều nhịn không được muốn tặng đối phương một hàng nến. Lần đầu tiên gặp được một người liều mạng như vậy.

Thôi Kiều cảm thấy mình có thể không cần làm gì cả, lúc này đây lại là một đợt giá trị ngược tâm mới kéo đến, rất vững vàng.

Quả nhiên, rất nhanh liền nhận được điện thoại của Viên Dã Tắc, nói là muốn đến thăm đứa nhỏ.

Thôi Kiều kéo đối phương vào blacklist.

Cái loại có EQ và IQ giống như anh, đừng đến thăm em bé.

Lúc Viên Dã Tắc gọi điện thoại tới, giọng nói quá mức dịu dàng, Thôi Kiều cũng đã hiểu rõ kế hoạch của đối phương.

Cho nên, Viên Dã Tắc muốn làm cho acc nhỏ thật sự là không có hy vọng, suy đi nghĩ lại, acc lớn vẫn là cha ruột của em bé, dứt khoát dùng acc lớn đi!

Nhưng lại lo lắng Thôi Kiều yêu acc nhỏ, cho nên dứt khoát bôi nhọ acc nhỏ, để việc acc nhỏ yêu đương người khác truyền đến lỗ tai Thôi Kiều.

Như vậy, lúc Thôi Kiều thất tình đau khổ, anh ta lại tranh thủ nhà vắng đi vào.

Thôi Kiều cho biết, cách tiếp cận này cho 0 điểm. Thật sự một điểm cũng không muốn cho. Đi theo cô lâu như vậy, không thể học được con đường nào tốt hơn một chút sao?

Tuy rằng, Thôi Kiều kéo người vào blacklist, nhưng vẫn không ngăn cản được trái tim muốn tới nơi này của đối phương.

Thôi Kiều trang điểm cho mình thành tiều tụy không chịu nổi, sau đó ôm Soái Soái, đi ra ngoài mua đồ ăn.

Hôm nay, cô muốn dạy Viên Dã Tắc một câu, cái gì gọi là, nhị đại gia chung quy cũng chỉ là nhị đại gia.

Lúc xuống tầng liền nhìn thấy Viên Dã Tắc đang chờ ở dưới, trông cái vẻ hăm hở kia, trong nháy mắt khi nhìn thấy Thôi Kiều, ánh mắt đều sáng lên, cất chân dài đi về phía bên này.

Mà Thôi Kiều vẻ mặt hoảng hốt, vành mắt sưng đỏ, ánh mắt đờ đẫn...

Viên Dã Tắc bị dọa sợ, anh ta đương nhiên biết Thôi Kiều yêu Diệp Nguyên Trạch, nhưng trong khoảng thời gian này, Thôi Kiều vẫn không chịu gặp Diệp Nguyên Trạch, hơn nữa trong khoảng thời gian này tâm tình của Thôi Kiều hình như cũng không tệ, làm cho anh ta xem nhẹ điều này.

"Kiều Kiều?" Viên Dã Tắc tiến lên, nhẹ giọng nói.

Thôi Kiều ôm đứa nhỏ tiếp tục đi về phía trước, giống như mọi chuyện bên cạnh đều không cách nào ảnh hưởng đến tâm tình của cô.

Lúc này Viên Dã Tắc đã cảm giác được sự hối hận, anh ta thật sự thật sự không ngờ tới lúc này, trong lòng Thôi Kiều vẫn yêu Diệp Nguyên Trạch sâu đậm như trước.

Rõ ràng yêu sâu đậm, vậy vì sao không thể ở cùng nhau...

Từ đầu đến cuối, Thôi Kiều căn bản không nhìn thấy anh ta, không giận dỗi như trước kia, thật sự đắm chìm trong bi thương của mình, nhìn không thấy sự vật bên ngoài.

Viên Dã Tắc thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ, anh ta chưa từng gặp phải vấn đề nan giải như vậy.

Nhìn bóng lưng Thôi Kiều, cuối cùng vẫn đuổi theo.