Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Con Đường Tốt Nhất Để Trở Thành Ngôi Sao

Chương 3: Cuộc sống mới bắt đầu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến tối sau khi Dương Lỗi tới rồi lại rời đi, Sở Minh chuẩn bị đợi muộn một chút, đế chỗ ở của cậu một chuyến, chỉ là thể hình hiện tại của thân thể cậu, muốn ngụy trang cũng có chút khó khăn.

Từ trong tủ quần áo lấy ra một cái áo khoác màu đen, lại nhét thêm một vài miếng bìa cứng vào, làm cho cậu thoạt nhìn giống một người cao to, mà không phải là mập mạp.

Mũ cùng khẩu trang đương nhiên cũng không thể thiếu, vẫn may hiện tại là cuối thu, sắp vào đầu đông, nếu không với cái dáng vẻ này ra ngoài, đừng nói là che giấu chính mình, khẳng định là còn đưa tới ánh mắt khác thường..

Tiểu khu trước đây của cậu chính là tiểu khu mở rộng, không có cửa lớn cũng không có bảo vệ, chỉ cần nhập mật mã vào cửa lớn dưới tầng, là có thể đi vào tòa nhà.

Sở Minh đeo găng tay, sau khi đi vào phòng, lấy túi bọc giầy lại, bởi vì hiện tại là nửa đêm, trong phòng một mảnh đen nhánh, chỉ có cửa sổ sát đất phòng khách, có chút ánh sáng bên ngoài chiếu vào.

Sở Minh không mở đèn, mà lấy một cái đèn pin loại nhỏ, nương theo ánh sáng đèn pin, đánh giá nơi cậu đã ở 10 năm.

Phòng khách không có bất cứ thay đổi nào, vẫn là giống như lúc cậu ra khỏi cửa, đi vào thư phòng, ánh chiếu lên bàn sách, laptop của cậu, cùng với giá bút lông nghiên mực đã không còn ở đó nữa.

Mặt sau của án thư, có dấu vết bị động qua, mặc dù không rõ ràng, nhưng cậu có thể nhìn ra được, trong mấy ngăn kéo, cũng nằm trong sở liệu của cậu, đều đã bị lật tìm, trừ bỏ một quyển notebook không nhìn thấy, những cái khác vẫn còn, trong cuốn notebook đó, ghi lại một vài đoạn linh cảm bình thường cậu nghĩ đến, chỉ có điều viết vô cùng loạn và vụn vặn.

10 năm qua, cậu gần như không ra khỏi cửa, hiểu biết về thế giới bên ngoài, hoàn toàn là thông qua mạng internet, hơn nữa kịch bản, linh cảm, tư liệu sống, tư liệu, cũng đều là thông qua internet mà thu thập, cho nên trong máy tính của cậu, trừ kịch bản vừa mới viết xong, còn có rất nhiều thứ quan trọng.

Có điều cho dù bọn họ lấy đi laptop của cậu, cũng tuyệt đối không nhìn thấy được thứ ở bên trong, cậu tốn một số tiền lớn lên mạng tìm người biên soạn virus, chỉ cần khởi động, toàn bộ những thứ ở trong máy tính sẽ bị tiêu hủy, không có khả năng phục hồi.

Bên cạnh thư phòng là phòng tập thể hình, trong phòng có mấy thiết bị vận động đặt ở tương bên trái, trên sàn gỗ cũng trải thảm, trên tường còn có một tấm gương soi cả người.

Sở Minh bình thường ở trong phòng này, trừ vận động và tập yoga ra, còn sẽ đối diện với gương luyện tập các kiểu nhân vật bất đồng.

Trừ cậu nhân vật cậu sáng tạo trong kịch bản, nếu như nhìn thấy nhân vậy nào mình yêu thích trên TV, hoặc là nhân vật yêu thích trong tác phẩm văn học nào, cậu cũng sẽ nhìn vào gương luyện tập hết lần này đến lần khác...

10 năm qua, cậu ít nhất đã luyện qua 100 nhân vậy, đến mức khi Lưu Vân Dật và Trương Duyên Lâm bình thường quay phim, nếu như gặp phải nhân vật nào không dễ nắm bắt, đều là cậu âm thầm chỉ dạy cho bọn họ, nói kỹ xảo cho bọn họ.

Chỉ có lúc luyện tập và sáng tác kịch bản, cậu mới quên đi thời gian, quên đi đau khổ trong lòng, nhưng lúc cậu quay về hiện thực, đau khổ buồn bực trong lòng lại càng thêm nặng.

Nực cười là, cậu cũng thật ngốc đến đáng thương, thế mà lại bị hai người kia lừa 10 năm.

Lúc ban đầu, cậu có lẽ cũng vì liên tiếp chịu đả kích, mất đi năng lực phán đoán bình thường, nhưng đến sau đó, cậu mặc nhiên bị hai người họ lừa gạt, hẳn là tìm thức của cậu đang trốn tránh, không muốn đối mặt với sự thật mình bị lừa gạt, sợ lại phải chịu đựng thêm một lần đả kích.

Thẳng đến khi lời nói dối đột nhiên bị vạch trần, cậu không thể không đối mặt, nếu không cậu không biết còn bị lừa gạt bao lâu nữa.

Mười năm đau khổ, mười năm bị tra tấn từ thể xác lẫn tinh thần, cái mà Trương Duyên Lâm và Lưu Vân Dật nợ cậu, không chỉ là một chân mà thôi đâu.

Nghĩ đến đây, Sở Minh đột nhiên không chờ được mà muốn lập tức báo thù, nhưng thay vì lập tức hủy hoại hai người họ, không bằng chậm rãi tra tấn bọn họ, để bọn họ nếm thử tư vị bị dày vò tra tấn, khi bọn họ cho rằng chính mình đã từ trên mây rơi xuống mặt đất, mới biết đang chờ bọn họ chính là vực sâu địa ngục, bọn họ mới có thể cảm nhận lĩnh hội được cảm giác tuyệt vọng rốt cuộc là gì.

Sở Minh đi tới góc phải tấm gương, dọc theo khe hở đẩy gương ra, để lộ một két sát được khảm ở bên trong tường, ấn mật mã mở két sắt, bên trong có một ít vàng thỏi và châu báu, còn có một vài chứng minh bất động sản và vài tấm ảnh.

Đây chỉ là một phần nhỏ, còn phần lớn, đều nằm trong két bảo hiểm trong biệt thự của ba mẹ, lúc đầu sợ nhìn thấy vật nhớ người nên chuyển đi, nhưng có rất nhiều đồ vật quan trọng, cậu vẫn là đặt ở nơi đó

Lấy xong đồ, cuối cùng lại nhìn một lượt nơi mình ở 10 năm, trong lòng nói lời cáo biệt với cuộc đời cậu trong quá khứ, cậu sẽ không sống cuộc đời như trước đây nữa.

Sáng hôm sau, Sở Minh mua hai bó hoa đi nghĩa trang, cậu từ ký ức thân thể hiện tại biết được, mộ của mẹ Hứa Thanh Miểu, thế mà lại ở bên cạnh ba mẹ cậu, trùng hợp như vậy, phảng phất như ông trời sớm đã sắp xếp hết thảy vậy.

Hôm nay bầu trời âm u, còn có mưa phùn bay bay, Sở Minh tay cầm ô đen che mưa, sau khi phân biệt đặt hai bó hao lên mộ ba mẹ cậu và mẹ Hứa Thanh Miểu, sau đó ngồi xổm xuống trước mộ ba mẹ.

“Ba mẹ, con là Sở Minh, con xin lỗi, năm nay không đúng hạn đến thăm hai người, con hiện tại là dáng vẻ thế này, cũng không biết hai người có thể nhận ra con không, có dọa đến hai người không, làm cho hai người cho rằng là con trai người khác, chạy đến gọi hai người là ba mẹ.”

Sở Minh có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói với ba mẹ, ấm ức trong lòng, sự tưởng niệm với ba mẹ, còn có vì cái gì mà mình lại trở thành như vậy, cậu giống như một đứa nhỏ cáo trạng tố khổ với ba mẹ vậy.

Sở Minh không phải là một người nói nhiều, bình thường lúc cậu ở một mình, cậu có thể mấy ngày không mở miệng nói lấy một câu, nhưng chỉ cần ở trước mặt ba mẹ, cậu mãi mãi đều là không nói hết lời.

Chân ngồi xổm đã có hơi tê, Sở Minh mới đứng lên, đi sang bên trái vài bước, “Dì, chiếm thân thể của con trai dì, thật sự rất xin lỗi, có điều dì yên tâm, cháu sẽ thay cậu ấy sống thật tốt, thay cậu ấy hoàn thành ước mơ của cậu ấy.”

“Cháu sẽ không trở thành Sở Minh trước đây, cũng sẽ không là Hứa Thanh Miểu trước đây, cháu nhất định sẽ sống thật tốt, xin mọi người hãy yên tâm.” Cậu ngẩng đầu nhìn trời xanh lẩm bẩm, “Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này không còn Sở Minh, chỉ có Hứa Thanh Miểu có được cuộc đời mới.”

Đặt ô giữa hai mộ, cậu quay người rời khỏi nghĩa trang.

......

Hứa Thanh Miểu hiện tại mới 19 tuổi, cậu còn rất trẻ, còn rất nhiều thời gian, có thể làm rất nhiều chuyện, nhưng cậu hiện tại, từng giây từng phút, đều không muốn lãng phí.

Nhìn thân thể tròn tròn trong gương, cậu hiện tại cần làm một chuyện, cũng là chuyện quan trọng nhất, chính là giảm cân, phải giảm cân xuống trước, rồi mới nói đến những chuyện khác.

Hứa Thanh Miểu kỳ thật cũng không phải là thể chất dễ béo, chỉ cần không ăn uống bừa bãi, và dừng uống thuốc chống trầm cảm, muốn gầy xuống, không phải là chuyện khó khăn gì.

Chỉ có điều cậu hiện tại đối diện không chỉ là với vấn đề giảm cân, bởi vì sinh hoạt không quy luật và trầm cảm thời gian dài, dẫn đến hệ miễn dịch của cơ thể giảm xuống, bệnh dạ dày, mất ngủ,....các vấn đề, tóm lại, thân thể này đã hỏng đến căn cơ, cần phải thời gian dài điều chỉnh.

Giảm cân cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, cho dù cậu dễ dàng gầy xuống, cũng cần thời gian, hơn nữa trong thời gian ngắn cân nặng giảm xuống nhanh chóng, sẽ không tốt cho cơ thể, làn da cũng sẽ trở nên lỏng lẻo, cả người sẽ trở nên mệt mỏi già nua.

Cậu chuẩn bị một kế hoạch giảm béo trước, làm cho cậu hiện tại có thể gầy xuống một cách khỏe mạnh, có điều trong lúc giảm cân đồng thời, vì không để lãng phí thời gian, cậu còn có chuyện khác cần phải đi làm.

Hứa Thanh Miểu gọi điện thoại cho Dương Lỗi, nói với anh ta chuyện cậu muốn ra nước ngoài.

“Cậu muốn ra nước ngoài du học?” Dương Lỗi đầu dây bên kia có chút kinh ngạc, không hiểu được Hứa Thanh Miểu vì sao lại đột nhiên có suy nghĩ này, rõ ràng trước đó đến cửa nhà cũng không muốn đi ra, hiện tại thế mà lại muốn trực tiếp ra ngoài?

“Tôi nghĩ tôi cũng không thể cứ sống mãi như vậy, nên đối mặt vẫn là nên đối mặt nhưng trước lúc đó, tôi muốn ra nước ngoài giải sầu, thuận tiện học thứ gì đó.”

“Nhưng tình huống hiện tại của cậu, một mình ra nước ngoài không quá tốt, tôi cũng không yên tâm.” Dương Lỗi biết Hứa Thanh Miểu có chứng u buồn, bình thường ở trong nước cũng không quá yên tâm rồi, ra nước ngoài không phải anh ta càng lo lắng thêm sao.

“Tôi ra được nước A có một bác sĩ tâm lý rất có danh tiếng, sau khi qua đó tôi sẽ đi tìm anh ta khám xem, anh yên tâm đi, con người tôi lưu luyến gia đình anh biết mà, cho dù muốn làm gì cũng sẽ không chạy ra nước ngoài, cho dù chết tôi cũng phải chết ở trong nhà.” Hứa Thanh Miểu dùng ngữ khí nói đùa với Dương Lỗi.

“Nói cái gì đó? Đừng cứ luôn nói chết với không chết, người chỉ cần còn sống, thì sẽ có hy vọng.” Dương Lỗi trước đó cũng dẫn cậu đi khám bác sĩ tâm lý, nhưng Hứa Thanh Miểu không phối hợp, cảm xúc mẫu thuẫn rất mạnh, hiện tại cậu thế mà chủ động nhắc tới chuyện đi tìm bác sĩ tâm lý, đó đương nhiên là chuyện tốt rồi.

“Nếu như cậu đã nghĩ kỹ rồi, tôi cũng không ngăn cản cậu, ra nước ngoài giải sầu cũng tốt, những ngôn luận linh tinh rối loạn trên mạng cậu cũng đừng xem nữa, ra ngoài đi chơi một chuyến, có điều tôi phải nói trước với cậu, cậu nhất định không thể làm chuyện ngốc nghếch, bác sĩ tâm lý cũng phải đi khám.”

“Yên tâm đi, tôi biết rồi.”

Ngày Hứa Thanh Miểu ra nước ngoài, trừ Dương Lỗi đi tiễn cậu, còn có chị gái Dương Lỗi – Dương Cầm.

Dương Cầm trước đây là trợ lý của mẹ Hứa Thanh Miểu, sau đó cũng từng làm người đại diện của Hứa Thanh Miểu, năng lực làm việc không tồi, hiện tại đã là tổng quản lý nghệ sĩ ở công ty quản lý của Hứa Thanh Miểu.

Dương Cầm năm đó vì gia cảnh khó khăn, cha lại ốm đau liệt giường, cô còn chưa tốt nghiệp cấp 3 đã đi làm, Hứa Đình đã giúp đỡ nhà bọn họ rất nhiều, cũng may năm đó có Hứa Đình cô mới có thể làm được người đại diện cho Hứa Thanh Miểu, hơn nữa còn có cơ hội thăng chức, Hứa Thanh Miểu mặc dù hiện tại đã flop, nhưng lúc Dương Cầm dẫn cậu, là lúc cậu nổi tiếng nhất, cô đương nhiên cũng là nước lên thì thuyền lên theo.

Trong lòng cô vô cùng cảm kích Hứa Đình, cho nên sau khi Hứa Đình qua đời, bình thường cũng rất chăm sóc Hứa Thanh Miểu.

“Em một mình ở nước ngoài, nhất định phải tự chăm sóc tốt cho mình, nếu như không đủ tiền, hoặc là gặp phải khó khăn gì, nhất định phải gọi điện cho chị Cầm.” Dương Cầm dặn dò Hứa Thanh Miểu.

“Em biết rồi chị Cầm, em nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho mình.”

“Đến nơi nhớ gọi điện báo bình an cho bọn tôi.” Dương Lỗi nói.

“Được, tôi đi đây.” Hứa Thanh Miểu phất phất tay với hai người họ, quay người đi vào phòng chờ bay

Trước khi lên máy bay, Hứa Thanh Miểu đăng một bài đăng lên mạng, viết: Từ hôm nay trở đi, cuộc sống mới sắp bắt đầu, dũng cảm đối mặt với tất cả.

Còn kèm theo một bức ảnh toàn thân, và một bức ảnh cân nặng, bên trên là số căn nặng hiện tại của cậu.
« Chương TrướcChương Tiếp »