Chương 25.2: THÀNH THẬT MỘT CHÚT XEM NÀO!!

Tròng mắt Lý thị như sắp rớt cả ra ngoài, TÁM? Nhưng mẹ chồng đang trừng mắt nhìn, nàng ta không dám hé răng, nhanh nhẹn đi làm món ăn.

Sau khi trở lại nhà chính, Chu Thư Nhân đích thân múc một chén mì cho Võ Xuân, nói:

- Trưa nay ăn mì, tối có hầm con gà mái, hôm nay nhất định phải ở lại uống với nhau một chung đấy.

Võ Xuân có chút lo lắng khi được chiêu đại, y thật cẩn thận đón lấy cái chén. Y lớn tới tuổi này rồi, lần đầu tiên cảm nhận được dượng mình bình dị và gần gũi. Chẳng lẽ là do y đã bôn ba bên ngoài quá lâu, hay cách trở về không đúng? Y thích dượng của trước kia, bây giờ y phải thận trọng đến mệt, y cẩn thận trả lời:

- Ăn cơm xong con sẽ trở về ngay, người nhà còn đang chờ con đấy ạ!

Chu Thư Nhân thu lại nhiệt tình, tỏ ra nghiêm túc. Trong lòng anh nghĩ, thôi thì cứ giữ hình tượng như cũ tốt hơn.

- Ừm, cho ta gửi lời chào đến ông cụ nhé.

Võ Xuân lập tức thấy thoải mái hơn, đây mới là dượng mà y quen thuộc: - Vâng.

Trúc Lan chứng kiến toàn bộ: “...”

Lúc này đúng là không dám buông bỏ hình tượng, những con người này đã quá quen với hai vợ chồng họ, bị mắc kẹt lại trong một hình tượng thật sự rất không thoải mái. Trúc Lan cố nén cáu kỉnh, tỉ mỉ hỏi thăm tình hình nhà ngoại, biết trong nhà đều rất tốt thì không còn gì để hỏi thêm nữa. Lý thị bưng trứng gà lên, cô và Lý thị cùng đi chuẩn bị quà đáp lễ.

Trong nhà không có thứ gì quý giá, đáp lại chủ yếu nằm ở tấm lòng. Trúc Lan chọn xong một ít nông sản nhà trồng, thêm nửa hủ đầy rau dưa Lý thị vừa muối, hương vị dưa muối của Lý thị rất ngon, có thể dùng làm quà tặng. Tuy nhiên Trúc Lan vẫn cứ cảm thấy quà đáp lễ quá đơn giản. Cô nhịn không được bắt đầu tính ngày, hy vọng Tam Nha - Vương Như nhanh chóng vào việc. Tiểu thuyết viết rằng chủng loại rau dưa rất phong phú, tất cả là để phục vụ Vương Như. Cô ta là một reviewer món ngon nổi tiếng trên mạng, không chỉ biết ăn mà còn biết làm, ở thời cổ đại không khỏi cơ cực, không được nghĩ nữa, càng nghĩ càng thèm.

Lý thị rất tự tin vào tay nghề nấu ăn của mình, thấy mẹ chồng lấy dưa nàng ta muối làm quà đáp lễ, sống lưng không khỏi thẳng lên:

- Mẹ này, đã vào thu rồi, có cần muối thêm những loại rau dưa khác hay không?

Trúc Lan: "...ừm".

May mà cô có ký ức, nếu không sẽ rất hoang mang, cô chẳng biết làm gì cả!

Lúc trở vào trong, Trúc Lan vẫn còn khá là phân tâm. Bộ truyện chủ yếu xoay quanh Vương gia, đương nhiên sẽ không chú tâm miêu tả Chu gia sắm vai làm nền. Có điều chuyện gì quan trọng, trong truyện cũng có nhắc tới một câu. Cô ngẩng đầu lên nhìn trời, sắc mặt bỗng chốc tái nhợt.