Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Con Gái Của Biển Cả

» Tác Giả: Bái Tang
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 5.57 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 7 Bình chọn
Thể loại: ngôn tình, đồng nhân nàng tiên cá
Editor: Losedow

Bạn biết về câu truyện Nàng tiên cá của Andersen chứ? Hẳn bạn đã biết. Bạn từng đọc Thần thoại Hi Lạp chưa? Hi vọng là rồi. Nhưng bạn có từng nghĩ về bà phù thủy đã cho nàng tiên cá đôi chân cuối cùng ra sao không? Bạn có nghĩ tại sao bà lại muốn giọng nói của cô ấy mà không phải thứ gì khác không?

Vì truyện ngắn này, mình đã dành hẳn một buổi chiều để đọc cho xong nó. Cảm giác giống như có một cái nhìn mới về truyện cổ tích vậy, lật đổ rất nhiều suy nghĩ của mình và mình thấy một buổi chiều là xứng đáng.

TÓM TẮT

Ursula, mụ phù thủy độc ác như mọi người vẫn nghĩ thực chất là con của Poseidon thật, còn cha của nàng tiên cá trong câu truyện lại là một Poseidon mạo danh, tên thật là Ceton. Hắn lừa Ursula vào bẫy tình để rồi đánh chiếm tất cả những gì cô có, nguyền rủa cô rồi giam cô dưới đáy đại dương, lấy đi vương miệng ngọc trai của cô cho con gái út của mình là Lorely. Để trả thù, cô khiến Lorely yêu vương tử (cách dùng từ trong bản edit, mình thích dùng hoàng tử hơn nên từ khúc sau mình sẽ dùng từ đó nhé!) Eric mà cô bé cứu được, mọi chuyện diễn ra như trong cổ tích. Điểm khác biệt là sau khi lấy được lại vương miệng, cô có lại pháp thuật và lên bờ, quyến rũ hoàng tử Eric dưới danh nghĩa công chúa Monica. Cô thành công, hoàng tử cưới cô, Lorely hóa thành bọt biển, nhưng cô không vui vẻ vì trước đó cô đã có cảm tình với Meredith, cận vệ được cử riêng cho cô.

Meredith hóa ra là một “kiếp” của Hel, con trai của thần địa ngục Hades, người được hứa hôn cho cô. Tuy trước đó cô luôn cứng đầu, bất trị nhưng rồi cuối cùng hai người lại về với nhau. Một cái kết tạm cho là tốt đẹp.

NHẬN XÉT

Ursula được miêu tả như một kiểu công chúa được cưng chiều, bất kham thậm chí khá hoang dại. Chỉ vì không biết Hel có yêu mình không mà sẵn sàng bỏ lên bờ để đùa nghịch với đàn ông, sau đó lại yêu Ceton, cho là hắn là tình yêu duy nhất. Cuối cùng Ceton lừa cô, cô hận hắn nên trả thù một cách “hoàn hảo” nhất.

Cá nhân mình thấy, thực chất cô vẫn là một cô gái tốt, tin vào tình yêu cho tới khi tình yêu của cô bị Ceton đập vỡ. Khi Meredith vì cô gặp nạn, cô không tiếc bảo vệ anh. Cô xóa trí nhớ nhiều người, chỉ có anh luôn khiến cô bối rối rồi lại cho qua. Ursula vẫn là một cô gái.

Eric nói chung là một thành phần ăn hại, chả khá hơn so với cổ tích.

Lorely không biết có phải tác giả “cách điệu” chữ Lonely mà ra hay không, nhưng cô bé này quá ngây thơ, tin vô điều kiện vào tình yêu. Mình không thích cũng không ghét em này. Tiên cá mà~

Hel (Meredith)

Trong “kiếp” làm Meredith, anh luôn đúng mực giữ nhiệm vụ bảo vệ cô. Anh yêu cô nhưng đó là một tình yêu thầm lặng vì cô là cô chúa, anh là người được giao nhiệm vụ bảo vệ cô. Đó là cái cớ anh luôn dùng để kiềm chế bản thân.

Trong kiếp là Hel, anh vì lo sợ cô sẽ không vui vẻ bên mình nên luôn thận trọng, chấp nhận việc cô quá quắt, việc cô trêu đùa đàn ông.

Nhìn chung, anh là mẫu nam chính lý tưởng trong các truyện ngôn tình. Nhưng vì cái này mang hơi hướm sử thi nên thật sự anh rất ra dáng một vị thần kiêu hãnh bởi các nam thần đa số đều trăng hoa. Ursula may mắn vì có anh luôn bên cô.
Chương 1: Cơ hội
Tên ta, Ursula.

Mỗi khi nhắc tới cái tên này đám hải tộc luôn dùng một loại ngữ khí vừa khϊếp sợ lại vừa khinh bỉ, mặc dù chúng có thể chỉ là lũ cá tôm với bộ não không lớn hơn hạt đậu bao nhiêu.

"Mày nói là Ursula?!!!"

"Đúng, thật là đáng sợ!!!"

Đương nhiên còn có tiếng hét.

"A!!!!"

"Mụ ta có bộ tóc đen giống hệt như một đàn rắn!"

"Còn có tám cái chân bạch tuộc không ngừng ngoe nguẩy nữa. Nếu bị mấy cái chân này bắt được thì mày sẽ không bao giờ còn có cơ hội về nhà nữa!"

"Nơi mụ ta sống là khu vực chết chóc của biển. Ở đó không có ánh sáng, chỉ có những linh hồn đau thương, những bài ca đưa đám để chia buồn với những tính mạng mất đi".

"Tuyệt vọng, đau buồn và chết chóc! Đó là thế giới riêng mang lại sức mạnh cho Ursula. Đừng nhắc đến cái tên đó nữa, yên lặng nào! Mày nghe đi, mụ ta lại mắt đầu hát bài hát ma quái để chờ đợi tế phẩm thuần khiết tiếp theo dưới rãnh biển tối tăm kìa!!!"

Đương nhiên, những đoạn đối thoại trên đều là Bảo Bảo và Bối Bối ra ngoài chơi nghe thấy về thuật lại với ta.

Bảo Bảo và Bối Bối là thú cưng của ta, bạn bè của ta, người nhà của ta. Chúng là hai con cá chình màu đen, cũng là đối tượng duy nhất có thể nói chuyện với ta trong suốt kiếp sống lưu đày lâu dài của ta.

Nếu như hai ba trăm năm trước nghe thấy lũ ngu xuẩn nọ dám chửi rủa ta như vậy ta nhất định sẽ giận dữ, có lẽ còn có thể đập phá tan hoang căn phòng của mình. Có điều bây giờ ta lại có thể bình tĩnh như đang nghe một chuyện cười.

"Được rồi, Bảo Bảo, Bối Bối. Đừng có bơi vòng vòng nữa". Ta đưa tay ngăn Bảo Bảo và Bối Bối lại. Chúng đang bắt chước dáng vẻ sợ hãi khi nhắc đến tên ta của đám hải tộc ngu xuẩn thấp hèn đó một cách rất sống động.

"Đừng tưởng rằng làm như vậy đã có thể di chuyển sự chú ý của ta, khiến ta không truy cứu chuyện các ngươi trốn ra ngoài chơi trong lúc ta ngủ nữa. Ta vẫn nhớ đấy, ta phải nói mấy lần nữa hả? Nếu như gặp phải mấy con quái vật lợi hại có thể phát hiện hơi thở trên người các ngươi thì các ngươi sẽ bị người ta ninh canh hết!"

"Cái gì? Ngươi hỏi nấu là gì à? Đó là một loại phương thức nấu ăn của loài người. Mà này, ta nói rồi, đừng cố di chuyển sức chú ý của ta!"

"Tò mò? Tò mò cái quái gì? Ngươi chỉ muốn né tránh hình phạt mà thôi. Đừng tưởng rằng ta không biết, Bảo Bảo ạ".

"Tóm lại, hình phạt của các ngươi là: Đi, đi kéo hai chiếc thuyền xuống cho ta, xem có thứ gì mới lạ không!"

Vẫy tay biến Bảo Bảo và Bối Bối thành hai nữ yêu Siren, có nửa người trên của phụ nữ loài người xinh đẹp, thân hình kỳ lạ của loài chim và cả tiếng ca trí mạng đủ để khiến các thủy thủ lái thuyền lao vào đá ngầm, cuối cùng biến mất trong vòng tay biển cả, trở thành vật sưu tầm của ta.

Bối Bối ngoan ngoãn bơi lên trên mặt biển, Bảo Bảo lề mề bơi phía sau, vừa bơi còn vừa cằn nhằn: Biến thành hình dạng này bơi khó thật. Hai khối thịt trước ngực sinh ra bao nhiêu là lực cản. Của chủ nhân lớn như vậy mà sao vẫn bơi được nhanh thế không biết. Đại loại nhảm nhí như vậy. Đến tận lúc bị ta dùng xúc tu quất vào mông nó mới thôi không lầm bầm nữa, dang đôi cánh (vốn là hai cái vây) đuổi theo Bối Bối đằng trước.

Còn ta thì lười nhác ngồi trên chiếc ghế được làm từ một con trai khổng lồ, dùng ba trong số tám chiếc xúc tu điều chế ma dược giọng hát, thứ này được dùng cho Bảo Bảo và Bối Bối mỗi khi chúng biến thành Siren. Dù sao hai con cá chình cũng không thể phát ra tiếng ca tuyệt vời được, kể cả khi chúng đã có bề ngoài của Siren. Uống loại ma dược này vào chúng sẽ có thể phục chế giọng hát của ta trước kia, hát được những ca khúc hút hồn người khác, làm cho đám người ngu xuẩn ngông cuồng dám thách thức uy nghiêm của biển cả kia phải trả giá bằng tính mạng của mình.

Chuyện này là một chuyện rất thông thường trong những năm tháng dài đằng đẵng của ta, và ta không hề biết trước được rằng mệnh lệnh bắt Bảo Bảo và Bối Bối đi mê hoặc tàu thuyền không khác gì mọi lần này của ta đã mang lại một cơ hội tốt đẹp đến mức nào.

Mà cơ hội này...

... Ta đã chờ đợi từ lâu lắm rồi.

Tặng mẹ Chuối và Chuối nhân ngày 20/10.

Chúc mừng sinh nhật con gái yêu của bố (20/10/2008-20/10/2012)

Đây là hình ảnh nhân vật chính, Ursula:

https://th09.deviantart.net/fs8/PRE/f/2006/351/6/a/Ursula__The_Naughty_Sea_Witch_by_sparvflickan.jpg

Hình ảnh Ursula và hai con cá chình trong phim của Disney:

https://4.bp.blogspot.com/-5bjtsUM60pk/T2E1w5bH_tI/AAAAAAAAAAk/KJdn_bysQ00/s1600/draft_lens2195860module11741373photo_1222449772urs ula-flotsam-jetsom.jpg

Truyện "Nàng tiên cá" nguyên bản An Đéc Xen (https://vietabroader.org/f/threads/5478-Chuy%E1%BB%87n-c%E1%BB%95-t%C3%ADch-N%C3%A0ng-ti%C3%AAn-c%C3%A1)

Thảo luận: https://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=84031&page=69

Con gái của biển cả

Tác giả: Bái Tang

Dịch: Losedow

🎲 Có Thể Bạn Thích?