Chương 3

Sau khi nhận ra cơ thể mình thực sự rác rưởi, anh ngay lập tức đi thẳng đến phòng tập riêng sau khi khởi động đơn giản.

Mặc dù nó nhỏ vì nó chỉ dành cho trẻ em sử dụng nhưng sự riêng tư mới là điều quan trọng hơn.

“Thiếu gia đã đến phòng huấn luyện!”

“Đó là chuyện lớn sao? Mọi người đều đến đó, cô biết đấy.”

Cô hầu gái với khuôn mặt đầy tàn nhang trả lời một cách đầy thờ ơ với cô hầu gái đang la hét.

Rốt cuộc thì đó không phải là điều gì mới mẻ đối với họ. Nhưng cô hầu gái kia lại vội vàng nói trong sự tức giận. Cô biết rằng, cô hầu gái tàn nhang kia hoàn toàn không hiểu lời cô nói.

“Tôi đang nói về đại thiếu gia.”

"Thật sao?"

"Ừ."

Cô hầu gái tàn nhang ngạc nhiên nhìn cô hầu gái kia khi cô ấy trả lời cô một cách kiên quyết.

Mặc dù tất cả các thiếu gia, ngoại trừ cậu út đều đã thức tỉnh mana, nhưng người con trai cả vẫn không thể thức tỉnh mana của mình.

Dù anh ấy đã luyện tập và hấp thụ mana trong khi vẫn uống thuốc thường xuyên, nhưng anh vẫn chưa thể đánh thức mana của mình.

Điều này có nghĩa là anh ta không xứng đáng là một thành viên Leonhardt.

Vậy tại sao anh vẫn được phép ở lại biệt thự? Lý do rất đơn giản. Đó là lời cảnh báo của gia chủ đối với những người khác để đừng trở thành kẻ vô dụng như vậy.

Mỗi khi nhìn thấy đại thiếu gia, mọi người đều nghĩ rằng, họ cần phải chăm chỉ hơn nếu không muốn trở thành như vậy. Và tất cả những thiếu gia thông minh và xảo quyệt đều biết sự thật này.

Đại thiếu gia nhận thấy điều đó. Vì vậy, anh đã rơi vào trạng thái suy sụp khi tự nhốt mình trong phòng và dần héo mòn.

“C…cậu ấy đã thức tỉnh mana sao?”

“Mọi người đều nghĩ vậy nên tôi cũng quyết định xem thử. Nhưng cậu ấy vẫn chưa thức tỉnh."

"Làm sao cô biết được điều đó?"

“Một trong những vị hiệp sĩ đã bí mật kiểm tra.”

“À…”

Cô gái tàn nhang trông buồn bã sau khi nghe lời của cô hầu gái. Sau đó, cô hầu gái vừa trò chuyện bên cạnh đã biến mất khi cô tiếp tục trò chuyện với những cô hầu gái khác.

Tin đồn về con trai cả của Leonhardt nhanh chóng lan truyền trong dinh thự. Họ nói rằng anh đã bắt đầu tập luyện trở lại. Tuy nhiên, những tin đồn này đã nhanh chóng lắng xuống và biến mất ngay khi nó lan rộng.

Anh ấy không phải là người mà họ cần chú ý bởi vì mana của anh vẫn chưa thức tỉnh.

Khi những người hầu lan truyền đồn về tên thất bại quay trở về với công việc của họ, Jaiden vẫn đang chăm chỉ luyện tập trong phòng huấn luyện.

Anh đang vung thanh kiếm gỗ của mình ở bên trong. Thanh kiếm gỗ của anh là một thanh kiếm đặc biệt với một lõi sắt được gắn bên trong.

“Đúng như dự đoán, kiếm thuật sư tử không hợp với tôi chút nào.”

Lúc này, mọi suy nghĩ của Jaiden đều rối tung lên. Anh lau mồ hôi trên trán sau khi ngừng luyện tập Kiếm thuật sư tử.

“Có lẽ lời khuyên của ông lão thực sự đúng?”

Trước khi anh trở thành gia chủ, một người đàn ông lớn tuổi đã nhìn anh với ánh mắt tiếc nuối.

Ông ấy không phải là một bậc thầy vĩ đại hay gì đó tương tự. Ông ấy chỉ là một lính đánh thuê bình thường đã nghỉ hưu. Tuy nhiên, ông ấy đã để lại những lời này cho Jaiden.

“Thiếu gia đang sử dụng một thanh kiếm không phù hợp với bản thân. Cậu có thể tiến xa hơn nếu luyện tập kiếm thuật cơ bản.”

Lúc đó, Jaiden đã nhìn ông già với vẻ hoài nghi. Anh không hiểu tại sao giọng điệu của ông lại đầy tiếc nuối như vậy. Và anh đã rất bất ngờ sau khi điều tra danh tính của ông lão đó.

Lính đánh thuê thép.

Ông ấy đã từng là một lính đánh thuê nổi tiếng dù tài năng của ông rất bình thường ở trong Đế quốc. Ông ấy đã bước vào giai đoạn thứ 5 trong những năm cuối đời nhưng cuối cùng, ông chỉ dừng lại ở đó.

Giai đoạn thứ 5 không phổ biến ở Leonhardt nhưng có khá nhiều người ở các giai đoạn khác nhau.

Tuy nhiên, những lời nói của ông vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh.

"Cơ bản…"

Anh lại cầm lên thanh kiếm của mình và tiếp tục suy ngẫm về những lời của ông lão. Kiếm thuật cơ bản là một môn kiếm thuật mà tất cả các binh lính đều được học.

Một đường chém ngang.

Một đường chém ngang từ bên này sang bên kia.

Một đường chém chéo đi từ bên này sang bên kia.

Một đường chém lên.

Một đòn đâm.

Một đòn đỡ.

Đây là tám động tác cơ bản trong Kiếm thuật cơ bản. Đây là điều đầu tiên anh học được khi gia nhập quân đội hồi đó. Kiếm thuật này sẽ trở thành Kiếm thuật Hoàng gia Cơ bản sau khi mana và các bước di chuyển thêm được thêm vào động tác của nó.

Vwoong!

Anh giơ kiếm lên và đâm thẳng về phía trước.

Anh hoàn toàn xoá bỏ kiếm thuật sư tử, các kiếm thuật cao cấp và phức tạp khác đã được học khi anh còn là người bất tài ra khỏi đầu mình. Và chỉ tập trung vào việc lặp lại các chuyển động cơ bản của thanh kiếm.

Hiện tại trong đầu anh chỉ còn những động tác kiếm cơ bản này.

Ngay cả khi không có cửa sổ trạng thái hay kỹ năng, anh vẫn thu được rất nhiều kinh nghiệm trong thời gian đó. Tất cả những kinh nghiệm và khó khăn mà anh đã tích lũy được đang dần hòa nhập vào Kiếm thuật cơ bản này.

Mặc dù anh đã tạo ra bước đệm một cách gượng ép để bước lên giai đoạn thứ 5, bằng cách dùng những mảnh vỡ của Trái tim rồng lửa và các loại thảo dược của Hoàng gia, nhưng tất cả những kinh nghiệm thực tế vẫn còn ở trong đầu anh. Vì vậy, dù cơ thể này đã bị bỏ mặc trong thời gian khá dài nhưng các động tác của anh vẫn rất tốt.

“Hoo…”

Jaiden lau mồ hôi khi ngẩng đầu lên.

“Tôi cảm thấy có gì đó…”

Jaden không khỏi cau mày khi cảm nhận được điều gì đó quen thuộc. Vì vậy, anh tiếp tục vung kiếm.

Anh vẫn còn trẻ nên cần phải nghỉ ngơi hợp lí giữa các lần luyện tập. Đánh giá khách quan của anh về cơ thể đứa trẻ này, anh vẫn có thể chấp nhận được. Anh biết rằng việc lặp lại đơn giản những chuyển động này đã đủ có ý nghĩa rồi.

Hãy giãn cơ một chút.

Chạy bộ.

Và vung kiếm.

Sau đó ăn.

Và ngủ.

Chỉ lặp lại năm điều này thôi đã mang lại cho anh một cảm giác hoàn toàn khác so với khi anh luyện tập Kiếm thuật sư tử.

Bằng cách nào đó, anh có thể cảm thấy thanh kiếm đã được gắn liền vào tay mình. Đó là một cảm giác rất khác với khi anh luyện tập các động tác phức tạp của kiếm thuật sư tử.

Mặc dù chỉ là những đòn vung kiếm đơn giản nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy thoải mái và đúng chỗ.

Thật là mỉa mai khi một người như anh, một người đã nhìn thấy rất nhiều kỹ thuật kiếm thuật phức tạp và cao cấp lại chỉ phù hợp với Kiếm thuật cơ bản.

Tuy nhiên, anh cảm thấy rằng, đơn giản là tốt nhất. Bởi vì anh không cần phải suy nghĩ quá nhiều về nó. Ngoài ra, anh cũng cảm thấy rằng càng vung kiếm, thì các động tác đó càng in sâu vào cơ thể mình.

"Cảm giác này?"

Đó là vẫn là một đường chém ngang, nhưng so với trước đây thì kỹ thuật đã tăng lên khá nhiều.

Jaiden tập trung vào toàn bộ cơ thể khi tiếp tục vung kiếm. Anh không chỉ lặp lại các động tác mà còn cố gắng nắm bắt cảm giác tinh tế đang chảy trong cơ thể mình. Khi tiếp tục làm điều này, anh ấy cảm thấy mình càng giỏi hơn trong việc nắm bắt và giữ thanh kiếm.

Mặc dù cảm giác đó rất tinh tế nhưng anh vẫn cố gắng hết sức để nắm bắt nó và vung kiếm như điên. Anh ta liên tục và ám ảnh vung kiếm như một kẻ nghiện ma tuý loại mạnh.

Anh cũng rèn luyện thể lực thường xuyên để có thể vung kiếm được nhiều hơn.

Một tháng đã trôi qua kể từ khi anh bắt đầu thói quen này. Bởi vì anh đã tập luyện rất chăm chỉ nên quá trình phục hồi thể chất của anh tiến triển nhanh hơn.

Cơ thể yếu đuối do ở trong phòng một thời gian dài gần như đã hồi phục hoàn toàn.

Với sự tiến bộ nhanh chóng này, cuối cùng anh cũng xác nhận rằng cơ thể của Jaiden đã có thể rèn luyện Kiếm thuật cơ bản.

Như để khẳng định thêm, anh có thể cảm nhận được dòng chảy mana đang chạy khắp cơ thể mình. Đây là điều sẽ không bao giờ xảy ra nếu anh tiếp tục luyện tập Kiếm thuật sư tử.

“Lời của ông lão là đúng.”

Jaiden mỉm cười cay đắng khi cuối cùng anh cũng tin rằng lời của ông già là đúng. Trên thực tế, Jaiden sẽ được ca ngợi là thiên tài nếu chỉ dành thời gian thực hiện một vài động tác kiếm thuật cơ bản nhưng đáng tiếc là anh đã không làm được điều đó.

Anh thậm chí còn không làm bất cứ điều gì đặc biệt để thức tỉnh mana của mình. Và điều duy nhất anh đã làm, là tìm ra kiếm thuật phù hợp với cơ thể này.

Lượng mana mà anh đã tích lũy trong cơ thể không phản ứng vì trước đây anh ta đã cố chấp sử dụng Kiếm thuật sư tử.

Tuy nhiên, mana đã phản ứng khi anh tìm được kiếm thuật phù hợp. Và cuối cùng anh cũng thức tỉnh.

“Có vẻ như có nhiều lý do hơn để tôi rời bỏ gia đình này.”

Không còn lý do gì để anh ở lại đây nữa, đặc biệt là khi anh không phù hợp với Kiếm thuật sư tử. Điều này cũng chứng tỏ việc anh lựa chọn đi Trại huấn luyện quân sự phía Bắc là đúng đắn.

Anh biết rằng Trại huấn luyện quân sự phía Bắc là trại huấn luyện dạy kiếm thuật Hoàng gia cơ bản một cách có hệ thống nhất.

Kiếm thuật Hoàng gia cơ bản là kiếm thuật được phát triển từ Kiếm thuật cơ bản. Đó là một kiếm thuật được chia thành cấp độ Sơ cấp – Trung cấp – Cao cấp và khi kiếm thuật tiến bộ hơn nữa, nó sẽ trở nên phức tạp và khó như các kiếm thuật cao cấp khác của các gia đình quý tộc. Tuy nhiên, hình thức của nó vẫn luôn dựa trên Kiếm thuật cơ bản.

Có lẽ đây là lý do tại sao nó phù hợp với anh ấy.

Nếu tôi theo đuổi hình thức kiếm thuật đơn giản này thì có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ có được kiếm thuật của riêng mình.

Đó là giai đoạn mà anh không bao giờ có thể đạt tới trong kiếp trước. Một giai đoạn mà anh chỉ có thể chạm tới trong giấc mơ của mình.

“Mình có thể thách thức nó lần này không?”

Cách duy nhất để mana của anh có được những đặc tính đặc biệt là phải có được kiếm thuật riêng của mình sau Giai đoạn 5 trước khi chuyển sang giai đoạn 6. Ngay cả trong giấc mơ, anh cũng không dám khiêu chiến Giai đoạn thứ 7 hay cấp độ cao hơn. Nhưng hiện tại, anh nghĩ rằng mình có thể thách thức nó nếu gộp cả những trải nghiệm của kiếp trước.

‘Tôi không chắc nhưng có lẽ điều đó là có thể trong kiếp này.’

Jaiden kiểm tra tình trạng thể chất của mình khi ý nghĩ này lóe lên trong đầu anh.

Hoo…

“Tôi nghĩ tạm thời thế này là đủ rồi.”

Bây giờ anh đã rèn luyện được cơ thể ở một mức độ nào đó và thức tỉnh mana, anh nghĩ rằng mình có thể từ từ đi gặp em út.

Jaiden thay bộ quần áo đã ướt đẫm mồ hôi và đi đến phòng của em út . Anh cần tìm hiểu xem những tin đồn về tài năng của em ấy có thật hay không và khai thác chúng.

“Th…Thiếu gia?”

Cô hầu gái đang dọn phòng cho cậu em út sửng sốt khi thấy anh bước vào.

“Em út ở đâu?”

"Cái đó…"

“Tôi hỏi em ấy ở đâu.”

Cô hầu giật mình khi nghe giọng điệu kiên quyết của Jaiden. Cô vội vàng dẫn anh đến chỗ em út.

"Ngài ấy ở đây."

"Đây?"

Jaiden nhìn chằm chằm vào cô hầu gái khi cô nói rằng em trai anh đang ở trong một cái tủ nhỏ.

Dù những người khác trong biệt thự có đối xử với anh như một kẻ ngốc đến mức nào đi chăng nữa, thì với vị trí của cô là không bao giờ đủ để có thể chế giễu anh.

“Tôi… tôi không nói dối. Ngài ấy thực sự đang ở đây.”

“Vậy là các người đối xử với em út như thế này hả?”

Cô người hầu đột nhiên sợ hãi khi nhìn thấy vẻ mặt của Jaiden. Cô vội vàng lắc đầu để chứng minh sự trong sạch của mình.

"Không, hoàn toàn không! Thiếu gia tự mình muốn điều này.”

“Một điều lố bịch như thế này? Vô lý.”

Jaiden trừng mắt nhìn cô hầu gái khi anh mở của tủ.

Khi cánh cửa mở ra, anh có thể thấy em út đang ngồi thu mình bên trong. Anh nhìn em trai mình một cách hoài nghi và hỏi…

"Em đang làm gì ở đó vậy?"

“A…anh?”

Em út giật mình khi nhìn thấy ánh sáng tràn vào không gian nhỏ hẹp.

Và cậu bị sốc khi nhìn thấy Jaiden bên ngoài tủ quần áo. Jaiden nhìn em trai mình với vẻ không hài lòng và ra hiệu cho người giúp việc ra khỏi phòng.

Sau đó, anh đóng cửa tủ lại. Khi cánh cửa đóng lại, ánh sáng vụt tắt. Điều này có nghĩa là Jaiden hoàn toàn không thể nhìn thấy em út.

“Em đang làm gì ở một nơi như thế này?”

Em út không trả lời câu hỏi của Jaiden.

“Anh hỏi em đang làm gì ở đây.”

Jaiden lẽ ra sẽ không thức tỉnh mana của mình vào thời điểm này nhưng hiện tại, mana của anh đã thức tỉnh hoàn toàn.

Cơ thể này bây giờ đang tràn đầy sinh lực và khoẻ mạnh, một thành tích mà hồi đó anh không thể làm được.

Bắt chước kinh nghiệm trong quá khứ, anh để một cho nguồn sức sống mạnh mẽ (sự mạnh mẽ) lan toả khắp phòng.

"Ra ngoài."

“E…Em không muốn!”

Jaiden mở cửa và cố gắng kéo em út ra khỏi tủ. Tuy nhiên, khi em ấy đã ra khỏi tủ được một nửa thì em ấy lại chống cự và vùng vẫy quyết liệt.

Jaiden nhìn em trai mình một cách kỳ lạ. Sau đó, anh lại cố gắng kéo em út ra. Nhưng em trai anh lại chống cự một lần nữa và thể hiện ra thứ sức mạnh to lớn mà không một cậu bé bình thường nào có được.

"Em…"

Anh nhận ra rằng em út của mình đã thức tỉnh mana. Jaden không khỏi khó tin mà nhìn em trai mình. Nhưng cậu nhóc chỉ vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay anh và thu mình vào góc tủ với vẻ mặt sợ hãi.

Jaiden nhận thấy hành vi kỳ lạ của em út nên anh lại đóng cửa tủ rồi bình tĩnh hỏi.

“Em đã thức tỉnh mana. Vậy thì em đang làm gì ở một nơi nhỏ hẹp như thế?”

"Cái đó…"

“Nếu em sợ cái gì đó, em có thể nhờ hiệp sĩ bảo vệ em. Hoặc là tự rèn luyện sức mạnh của mình. Rốt cuộc thì em ở đây làm gì?”

“Em… em nghe thấy tiếng ma.”

Jaiden nghiêng đầu suy nghĩ khi nghe thấy giọng nói đầy nước mắt của em út.

“Có phải đó là một tinh linh…”

"KHÔNG!"

Jaiden giật mình khi em út hét lên một cách dứt khoát.

"KHÔNG!".

Anh không khỏi tò mò hỏi.

"Làm thế nào em có thể chắc chắn như vậy?"

“Em đã hỏi ngài Tinh linh và cũng đã kiểm tra trong sách. Nó cũng không phải là thần thú.”

Jaiden cau mày nhìn cửa tủ. Anh đã nghĩ, đó có thể là do vấn đề tâm lí. Nhưng dựa trên lời nói của em út thì có vẻ như không phải vậy.

Nếu đó không phải là một thần thú hay một tinh linh mà là một con ma hoặc một con quái vật hồn ma thì điều đó không hợp lí chút nào. Anh biết rõ gia tộc sẽ không cho phép bất kỳ con ma hay quái vật hồn ma nào lang thang trong Leonhardts.

"Đừng nói là!"

Jaiden nhìn vào tủ, nơi em út- Aiden đang trốn với vẻ mặt khó tin.

“Aiden.”

"Dạ?"

"Đi ra ngoài. Anh cần kiểm tra vài thứ.”

“Em… em không muốn. Nếu em ra ngoài thì em sẽ lại nghe thấy nó…”

Khi Aiden từ chối rời khỏi tủ, Jaiden nói với em út bằng giọng điệu chắc chắn và tự tin.

“Nếu em ngoan ngoãn và bước ra ngoài thì anh nghĩ anh có thể giải quyết vấn đề của em.”

Aiden mở to mắt khi nghe lời nói của Jaiden. Cậu đang cố gắng xác định xem, liệu anh có nói thật hay không.

“Anh có một dự đoán nên hãy ra ngoài. Nếu em không ra, thì em sẽ bị ám suốt đời”.

Nước mắt Aiden trào ra khi nghe những lời đó, nhưng cậu nhóc vẫn chậm rãi đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.