Chương 2: Đây chỉ mới là bắt đầu



Cậu trở về thời điểm cha mẹ Lục chưa phát hiện ra nguyên chủ không phải con ruột của họ, dựa theo cốt truyện ban đầu, hai tháng sau Chu Tử Kỳ sẽ xuất hiện với tư cách ân nhân cứu mạng của cha Lục. Bởi vì hai cha con mặt mày giống nhau, và Chu Tử Kỳ nói rằng hắn bị ôm nhầm, hơn nữa nguyên chủ cùng cha mẹ Lục lớn lên không giống nhau khiến cho cha mẹ Lục hoài nghi, cuối cùng tiến hành xét nghiệm ADN mới biết được Chu Tử Kỳ mới là con ruột do họ sinh ra!

Còn hai tháng...... thời gian hai tháng, nhưng có rất nhiều việc phải làm!

Cố Thanh Yến mỉm cười cầm lấy di động, cậu liên lạc với người bạn tốt duy nhất của nguyên chủ sau khi khi y bị đuổi ra khỏi nhà vẫn sẵn lòng giúp đỡ, Trình Trì.

"Trình Trì, lần trước cậu nói với tôi anh họ cậu đầu tư cổ phiếu kiếm được rất nhiều tiền đúng không? Cậu gửi danh thϊếp anh ấy cho tôi đi."

"Cậu muốn kết bạn với anh ấy? Không phải, Lục thiếu cậu là muốn học chơi cổ phiếu sao?" Trình Trì kinh ngạc nói, "Anh ấy kiếm được một ít tiền, nhưng chút tiền ấy còn không nhiều bằng tiền tiêu vặt của cậu!"

"Thì sao? Thịt muỗi cũng là thịt!" Cố Thanh Yến hừ lạnh nói, "Đỡ cho ba tôi cả ngày nói tôi chỉ biết tiêu tiền bừa bãi! Tôi muốn cho ba biết, tôi thật ra cũng biết kiếm tiền!"

"Có chí khí! Lục thiếu tôi xem trọng cậu! Ngày sau giàu có, cũng đừng quên anh em ta nhé!"

Trình Trì cười hì hì gửi WeChat anh họ hắn qua, còn dặn dò anh họ phải chăm sóc thật tốt cảm xúc Lục tiểu thiếu gia, làm đâu chắc đấy, không cầu kiếm nhiều ít, chỉ cầu không thua quá thảm.

Hiển nhiên, hắn cũng không xem việc Cố Thanh Yến nói muốn kiếm tiền là thật sự. Ba Lục mẹ Lục vô cùng cưng chiều Lục Tinh Trạch, không có khả năng trách cậu tiêu tiền bừa bãi, nhiều lắm chính là hy vọng cậu tiến bộ một chút, dù sao Lục gia cũng chỉ có Lục Tinh Trạch là con trai, sau này mọi thứ của Lục gia hết thảy đều muốn giao vào tay cậu.

"Được a, đến lúc đó chúng ta cùng nhau chơi cổ phiếu cùng nhau phát tài."

Cố Thanh Yến giọng điệu nghiêm túc.

Cậu có thể không cần thân phận thiếu gia nhà nào cả, nhưng cậu nhất định phải có tiền!

Có tiền mới có thể tiếp tục cuộc sống tốt đẹp khi bị đuổi ra khỏi nhà họ Lục, mới có thể làm Chu Tử Kỳ tức chết vì muốn xem bộ dạng nghèo túng chật vật của cậu.

Lục Tinh Trạch thay đổi.

Người đầu tiên cảm nhận được sự thay đổi của y là mẹ Lục - Hứa Tuệ Dung và cha Lục - Lục Văn Đức.

Mặc dù lúc trước hai người đều nhận ra con trai ruột của mình là Chu Tử Kỳ, nhưng đối với người bên cạnh, nâng trong lòng bàn tay cũng sợ đau mười sáu năm Lục Tinh Trạch không phải không có cảm tình, chỉ là Lục Tinh Trạch bị nuôi thành quá ngây thơ, không biết lòng người hiểm ác, bị Chu Tử Kỳ nhiều lần hãm hại, xóa sạch tình cảm duy nhất của hai người dành cho y.

Trong đó bao gồm Lục Tinh Trạch tiêu xài vô độ, vô cớ gây rối, không biết cảm ơn, mà Chu Tử Kỳ bằng việc kiểm soát y, đau lòng cho Lục Văn Đức bên ngoài vất vả kiếm tiền, tiêu tiền vô cùng tiết kiệm, cũng không mở miệng đòi mua đồ, lại cảm thấy Hứa Tuệ Dung vì gia đình này lo liệu trên dưới, rất hiếu thảo với Hứa Tuệ Dung, thường xuyên xoa vai đấm chân, như muốn bù đắp lòng hiếu thảo đã nhiều năm không thực hiện được, làm Hứa Tuệ Dung cảm động đến mức, hai vợ chồng càng ngày càng chướng mắt con sói mắt trắng* Lục Tinh Trạch.

*Sói mắt trắng: Có một câu tục ngữ dân gian: "sói mắt trắng, không nhận mẹ", trong cơn đói khát thậm chí nó có thế ăn thịt chính người mẹ đã nuôi dưỡng mình. Người ta thường dùng hình ảnh "sói mắt trắng" ám chỉ những kẻ tiểu nhân vong ân bội nghĩa, ăn cháo đá bát.

Lục Tinh Trạch nói đến thật bi thảm, đột nhiên bị thay đổi lớn, bị Lục Văn Đức Hứa Tuệ Dung chiều hư mà hoang mang, căn bản không biết về sau nên đi như thế nào, nhưng người đáng thương tất có chỗ đáng giận, sai lầm lớn nhất của y chính là không thể gánh vác.

Lục Văn Đức Hứa Tuệ Dung là kiểu cha mẹ cực kỳ bênh vực người mình, cưng chiều con cái đến mức không nói lý lẽ, Lục Tinh Trạch bị hai người nuôi dạy cực kỳ kiêu căng, may mắn bản tính y không xấu, cho nên lớn lên cũng không trở thành ma vương ương bướng, ăn nhậu chơi gái cờ bạc, nhưng dù vậy, đám bạn xấu có thói quen xấu gì cậu đều có.Mất đi sự che chở của Lục gia, những thói quen xấu này trở nên trí mạng! Y bị lừa một số tiền khổng lồ và bị đòi nợ, y không hề nghĩ ngợi mà đem bán chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn nhận được vào ngày sinh nhật, y cho rằng vợ chồng Lục Văn Đức biết chuyện cũng chỉ giống như trước nhiều lắm trách cứ y vài câu, không ngờ Lục Văn Đức đen mặt khóa thẻ của y, còn bắt y quỳ dưới mưa suy ngẫm, mà Hứa Tuệ Dung thì chửi ầm lên, giận y đã phung phí chiếc xe thể thao đáng lẽ phải thuộc về con trai mình, tát y một tát đuổi khỏi Lục gia!

Đối mặt với đủ loại nhục mạ đánh đập gay gắt từ ba mẹ đã từng yêu thương mình sâu sắc, Lục Tinh Trạch lúc này mới ý thức được, không có huyết thống quan hệ, đối với vợ chồng Lục gia mà nói chính là một loại rác rưởi hình người chướng mắt. Sự tồn tại của y không có lúc nào là không nhắc nhở vợ chồng họ, y đã thế con ruột họ hưởng bao nhiêu phúc phần, còn con ruột của họ mấy năm nay ăn không ít khổ ở nông thôn!

Cho dù sự thật không phải như thế, nhưng hành vi bán thảm* của Chu Tử Kỳ đã làm hai người cực kỳ bất mãn, đầu óc không tỉnh táo mà đi tìm đường chết, tất nhiên là tự rước lấy nhục.

* Bán thảm: 卖惨 /mài cǎn/Giả nghèo giả khổ, đóng vai nạn nhân, tỏ vẻ bị hại, đáng thương để tăng thương cảm của mọi người.