Chương 25.4

Edogawa Conan che đầu lại, cậu quay sang nhìn Haibara Ai vừa thấy Amuro Tooru liền trốn phía sau nãy giờ: "Haibara, cậu với mọi người về nhà tiến sĩ trước đi, đầu gối Genta bị thương rồi, phải băng bó lại."

"Sao cậu cũng nói vậy chứ Conan?!" Đội thám tử nhí bất mãn hô.

Rõ ràng là bạn bè lại không đứng về phía bọn họ! Thật quá đáng!

"Thanh tra Hanada nói đúng, trong tay kẻ trộm có súng, các cậu tham gia thì quá nguy hiểm." Edogawa Conan khuyên, cậu liếc nhìn Hanada Saharuna một cái: "Hơn nữa thanh tra Hanada đã báo án rồi, việc tiếp theo giống như lời chị ấy nói, cứ giao cho cảnh sát chuyên nghiệp xử lý là được."

Hanada Saharuna được ủng hộ đắc ý giương cằm: "Nghe thấy chưa hả! Mau về nhà đi!" Nói rồi cô liền xoay người đi trước: "Dù sao chị cũng cảnh cáo rồi, nếu các em vẫn muốn tự tìm đường chết, xảy ra chuyện gì cũng đừng trách chị."

Tuy rằng gặp phải đội thám tử nhí thì kẻ xui xẻo chắc chắn là phạm nhân, nhưng cái này cũng chẳng liên quan gì đến cô. Hôm nay chính là ngày nghỉ của cô, lãng phí mất gần 1 tiếng ở đây rồi, cô còn muốn đi bơi, không rảnh đôi co với chúng nữa.

Amuro Tooru lẳng lặng nhìn theo bóng lưng Hanada Saharuna, quay đầu cười với đội thám tử nhí: "Conan nói cũng có lý, bọn cướp quá nguy hiểm, các em về trước đi nhé?"

"Sao đến anh Amuro cũng nói như vậy........." Đội thám tử nhí buồn bực.

"Được rồi, anh biết các em đều rất nghiêm túc." Amuro Tooru cười tủm tỉm lấy trong túi đồ một vỉ hộp pudding: "Nào, đây là pudding caramel vị xoài anh mới mua. Đến lúc các em đến nhà tiến sĩ thì vừa chơ game vừa ăn nhé?"

Nhìn thấy pudding trên tay Amuro Tooru, mắt ba đứa trẻ lập tức sáng lên, Kojima Genta dẫn đầu đi đến cầm lấy: "Wow pudding này em biết! Rất đắt, mà còn khó mua nữa!"

Bọn trẻ bị đồ ăn hấp dẫn, trong nháy mắt liền vứt vụ trộm đá quý ra sau đầu.

Edogawa Conan cười bất đắc dĩ: "Các cậu cảm ơn anh Amuro đi chứ?"

"Cảm ơn anh Amuro ạ!" Ba đứa nhóc vô tư hô.

Amuro Tooru cúi đầu cười cười: "Không cần cảm ơn."

Nói rồi anh nhìn Haibara Ai đang né phía sau: "Nhớ chia cho cô bé đằng kia nữa nhé?"

Yoshida Ayumi gật đầu thật mạnh: "Vâng! Bọn em nhất định sẽ ăn cùng với Ai-chan!"

"Ừ ~ Vậy là được rồi." Amuro Tooru cười nói.

Haibara Ai bị Amuro Tooru nhắc đến siết chặt áo trước ngực, cô khẽ run lên, không đáp lại.

Edogawa Conan dịch chân, chắn ở giữa hai người: "Thế bọn em đi trước nhé anh Amuro."

"Được, hẹn gặp lại." Anh gật gật đầu.

Nhóm thám tử nhí vừa di chyển được vài bước, Edogawa Conan đã dừng lại. Cậu nói với mấy đứa trẻ: "A, suýt chút nữa quên mất, lúc đi chị Ran có nhờ tớ mua đồ hộ! Các cậu cứ đến nhà tiến sĩ trước đi nhé, tớ mua xong sẽ tới sau!"

"Hả?!"

Làm lơ âm thanh bất mãn của bọn trẻ, Edogawa Conan xoay người chạy đi.

- ------------------------------------

Hanada Saharuna tâm tình bực bội ăn hết hộp kem Haagen-Dazs, sau khi ăn xong miếng cuối cùng, cô đóng hộp lại rồi bỏ vào thùng rác. Sau đó lấy khăn ướt từ trong túi ra lau lau tay rồi lại vứt đi. Lúc này mới cầm lấy chìa khóa xe hướng về bãi đỗ của siêu thị.

Cô ấn nút điều khiển mở cửa xe từ xa, việc đầu tiên làm khi ngồi lên là mở điều hòa. Thời tiết hôm nay thật sự nóng vô cùng, xe con đỗ ở đây cũng đã mấy tiếng, bên trong không khác gì một cái l*иg hấp, ghế da làm từ da nóng như lửa đốt.

Hanada Saharuna vừa đợi nhiệt độ hạ xuống vừa nhỏ giọng nói thầm: "Đúng là xui xẻo, khó khăn lắm mới lấy được voucher đặc biệt của khách sạn trung tâm Beika từ chỗ nhỏ Sakurai kia, đáng lẽ có thể đến thưởng thức buffet hải sản với bể bơi tư nhân rộng mênh mông, ai mà ngờ bọn cướp cũng sống ở đó....... Quào, đúng là chỉ cần liên quan đến Edogawa Conan chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt, kỳ nghỉ này 100% phải hoãn lại rồi....."

"Cái gì liên quan đến em thì không phải chuyện tốt vậy, thanh tra Hanada?"

Giọng trẻ con lanh lảnh từ bên cạnh truyền đến, Hanada Saharuna hoảng sợ, cô quay đầu lại, phát hiện Edogawa Conan không biết đã chui vào xe mình khi nào, ngồi ở ghế phụ nhìn cô bằng vẻ mặt tò mò.

"........Sao nhóc lại ở chỗ này?!" Hanada Saharuna lớn tiếng chất vấn.

Edogawa Conan cài dây an toàn vào, đung đưa chân nhỏ nói: "Vừa rồi em thấy khi thanh tra Hanada nhìn tấm danh thϊếp khách sạn kia, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hơn nữa còn là kiểu không vui vì chuyện tốt bị phá đám ấy.

Hôm nay thanh tra Hanada xách theo túi đeo chéo rất to, cộng thêm việc chị vừa nói đang nghỉ phép, không muốn bị quấy rầy, còn nghiên cứu bể bơi tư nhân được khách sạn trung tâm Beika quảng bá gần đây. Cho nên em nghĩ thanh tra Hanada chắc hẳn là chuẩn bị đến đó chơi phải không?"

Edogawa Conan cong khóe miệng: "Bể bơi tư nhân mở từ 2 giờ chiều đến 10 giờ tối, nhưng tiệc hải sản đặc biệt nổi tiếng của bọn họ bắt đầu từ 6 giờ đến 8 giờ. Nếu ăn tối xong mới bơi thì có lẽ hơi gấp gáp. Nếu em là thanh tra Hanada, chắc chắn sẽ chọn bơi từ 2 giờ chiều đến 4 giờ, bơi xong còn có thể tiện ghé vào tiệm spa của khách sạn để mát xa, nghỉ ngơi một chút rồi mới đi ăn tối.

Khi ấy vừa không bị vội vừa có thể hưởng thụ ngày nghỉ, như vậy mới phù hợp với chủ nghĩa khoái lạc của thanh tra Hanada, đúng chứ?"