Chương 1: Vì phụ vương phân ưu

Ở một quốc gia xa xôi, quốc vương cùng vương hậu khát vọng có một đứa con vì thế thành tâm hướng trời cao cầu nguyện: “Thượng đế! Cầu mong ngài ban cho ta một đứa con, ta muốn nữ nhi lớn lên có nàng da trắng tinh như tuyết, môi đỏ như son thật diễm lệ tóc nàng đen giống như cửa sổ gỗ mun”.Không lâu sau, vương hậu quả nhiên sinh hạ một tiểu công chúa đáng yêu, cô bé cứ như vậy lớn lên nàng có làn da đẹp tựa như tuyết, môi hồng như máu tóc đen bóng như gỗ mun. Hai má hồng như quả táo khiến người gặp người thích, mỹ lệ động lòng người. Bởi vậy quốc vương cùng vương hậu liền đặt tên cho nàng là Bạch Tuyết.

Cả nước thần dân đều vì công chúa Bạch Tuyết mà chúc phúc. Công chúa Bạch Tuyết được quốc vương và vương hậu sủng ái dần dần trưởng thành, rốt cuộc cũng trở thành một mỹ nữ xinh đẹp, khuôn mặt càng ngày càng mỹ lệ, ngay cả dáng người cũng phát d.ục nhưng chính nàng lại không nhận thức thấy.

Công chúa Bạch Tuyết vô cùng lương thiện, cùng động vật chơi đùa giống như thiên sứ trải qua cuộc sống hạnh phúc.

Chính là ngày vui ngắn ngủi, thời điểm công chúa 16 tuổi, mẫu thân của nàng sinh bệnh qua đời, nàng cùng quốc vương đắm chìm trong nhung nhớ bi thương.

Hôm nay buổi tối công chúa Bạch Tuyết u buồn trở về phòng, đang chuẩn bị nghỉ ngơi cửa phòng bị gõ vang. Phụ vương cao lớn đứng ở cửa, khuôn mặt thành thục nghiêm túc anh tuấn hiện tại tiều tụy công chúa Bạch Tuyết vội vàng đỡ lấy phụ vương.

Phụ vương đi đến bên mép giường Bạch Tuyết ngồi xuống, nhẹ nhàng sờ tóc nàng.Công chúa cho rằng phụ vương cùng nàng giống nhau, đều vì chuyện của mẫu hậu khổ sở, nàng nắm lấy tay phụ vương an ủi.

Quốc vương cảm động đem công chúa Bạch tuyết ôm vào trong l*иg ngực, hai cha con an ủi nhau.Tay quốc vương đặt ở phía sau lưng Bạch Tuyết vỗ về chút một. Nữ nhi thân mình mềm mại ôm vào trong ngực còn có thể ngửi thấy mùi hương trên người nàng, vòng eo tinh tế, da trơn mềm mới 16 tuổi thân thể đã kiều nộn khiến người ra không thể rời mắt được, quốc vương đối với con gái mỹ lệ của mình tâm sớm ngứa hồi lâu.

Hắn cúi đầu nhìn công chúa Bạch Tuyết ở trong l*иg ngực. Con gái hắn thật sự vô cùng mỹ lệ, thậm trí có thể thấy sau này trổ mã càng thêm động lòng người, so với vương hậu càng thêm xuất sắc.

Nhưng hiện tại nàng vẫn chưa thể bộc lộ hết còn quá mức ngây ngô. Quốc vương nghĩ, đem công chúa Bạch Tuyết ôm tới ngồi trên đùi, công chúa Bạch Tuyết đã rất lâu không còn cùng phụ vương thân mật như thế, nàng nghi hoặc nhìn phụ vương, đồng thời không biết chút nào nguy hiểm xê dịch mông, làm chính mình cùng phụ vương ngồi trên đùi thoải mái.

“Con gái, mẫu hậu con không còn nữa phụ vương thật thương tâm, cả đêm ngủ không yên, công chúa Bạch Tuyết thiện lương nguyện ý an ủi phụ vương không?”

Nghe được quốc vương nói lời này, công chúa Bạch Tuyết thiện lương thực lo lắng phụ vương vội vàng nói: ”Đương nhiên, phụ vương con gái có thể vì phụ vương mà phân ưu, phụ vương muốn ta làm gì?”

Quốc vương đem tay đặt ở trên mặt Bạch tuyết vuốt ve nói: ”Hôm nay phụ vương muốn cùng con gái ngủ cùng nhau, được không?”