Chương 40: Chương 42

Chap 42 :

Chiếc xe to đổ trịch xuống ngôi biệt thự lớn , bên ngoài bao bọc bởi những tán dây leo , bên trong thì rất nhiều cảnh . Bước xuống xe nó tham lam hít lấy một hơi thật dài không khí mang theo mùi vị của biển vào mũi . Nhìn khung cảnh xung quanh , mọi thứ hình như quen lắm . Chỗ này nó đã đến rồi thì phải .

Bên trong mấy người làm chạy ra , người thì sách , người thì mang . Hành lí có bao nhiêu đâu mà phải mắc công mấy người này thế không biết . Theo sau hắn đi vào . Nó kéo tay miu lại , hỏi nhỏ đủ hai đứa nghe .

- tớ đến đây rồi à .

Nhỏ chỉ gật đầu nó một cái rồi đi trước . Phòng nó nằm gần phòng hắn , nên tiện thể hắn xách túi lên giúp nó một đoạn .

Phòng rộng và thoáng , cửa sổ được làm bằng kiếng trong nên có thể nhìn thấy bên ngoài , đặc biệt kiến trúc ở đây được xây thoe lối phương Tây nên thoáng hơn . Lại quay hướng ra biển nên nó rất thích . Nằm xuống giường sau mấy tiếng ngồi xe . Thoáng ngũi thấy mùi hương từ bình hoa phía trong . Là Bạch hồng , một trong những loài hoa nó thích và được trồng trong vườn .

.

.

.

Phía xa là những ruộng muối trắng xóa nhấp nhô lên cao .

Thay bộ váy ra , nó chọn cho mình trang phục thoải mái . Áo pull cùng quần ngố ngắn đến đầu gối ,tôn lên đôi chân dài miêng mang của nó . Nước da trắng ngần và mịn màng . Mái tóc dài được búi cao lên , thêm cái tai vành to rộng , kèm theo cái kiếng mát của người đi du lịch .

Mọi người đều đã ngồi vào bàn ăn chờ nó, nó là người cuối cùng xuống .

Hắn và nó làm như tâm ý hợp hay sao á . Mà hắn cũng mặc ,áo pull với quần ngố giống nó , chỉ là khác màu thôi . Miu và Bảo nhìn thấy thì liền phì cười .

Nhỏ thì bận áo ngắn với váy quần màu xanh biển , còn bảo thì bận quần tụt ngắn với áo phong dài . Mõi người kèm theo những phụ kiện đi biển .

Ngồi đối diện hắn . Nó cũng chẳng nói gì , chỉ nhìn rồi lại gắp , hết gắp lại ăn chứ biết nói gì giờ . Một phần là nó không muốn nói chuyện nhìu . Cả cặp kia thì cứ ngồi chí chóe đến phát sợ . Ăn xong mấy thứ lót dạ , cả nhóm bắt đầu đi chơi .

May mắn là hôm nay bải biển không đông nhưng mấy ngày trước . Lôi mấy tấm ván trong đống đồ vừa mới mướn từ bãi tắm . Cả nhóm bắt đầu chơi những trò cảm giác mạnh như lướt ván . Người dành chiến thắng là nó , tới chơi trò lặn thì hắn lại là người đứng đầu .

Chơi mệt thì cả bọn bắt đầu chuẩn bị một bếp ăn ngoài trời . Hải sản mua từ mấy thở thuyền vừa đánh về , còn tươi xanh luôn ấy . Nào là mực , tôm, cua ghẹ . Mỗi thứ lấy mấy con .

Bếp vừa cháy hừng hực than hồng , vừa kêu xèo xèo do nước từ mấy thứ tôm mực chảy ra . Mùi thơm của chúng sọc vào mũi tụi nó , đánh thức cái bụng đang đói cồn cào .

Thức ăn được hắn và Bảo gắp ra dĩa còn nó và miu thì lo việc nước uống . Pha thêm mấy ly cocktail vừa pha chế ở quầy rượu trong nhà mang ra cho tụi hắn .

Cả đám bắt đầu ăn uống , Miu vừa ăn vừa cười đùa với bảo thật vui .

Thoáng chốc mới đó cũng chiều về .

Nó đứng gần biển ngắm mặt trời lặn . Hoàng hôn trên biển thật đẹp . Nó cười nụ cười đẹp và tươi hơn mọi khi . Hắn vô tình ngắm mặt trời nhưng thực chất là ngắm nó , ngắm nó cười . Tay đưa điện thoại lên chụp hoàng hôn rồi chụp nó luôn . Nó cười giống hệt nó , cả dáng đứng ngắm mặt trời chiều nữa .

Đi lại gần nó , hắn bắt chuyện .

- Cô thích biển lắm hả .

- Ưmh

Nó nhẹ đáp rồi ngắm hoàng hôn tiếp . Hắn thấy nó say sưa thế cũng không muốn làm phiền . Nó thấy im cũng lên tiếng

- Mai tôi về Anh , anh đưa tôi ra sân bay không ? - Hỏi xong nó mới biết mình thật vô duyên , ngại ngùng nó cúi xuống nhìn sóng biển

Hắn bất ngờ vì câu hỏi của nó , nó đi sao . Người thứ hai cho hắn cảm giác quen thuộc một lần nữa đi sao . Ngỡ ngàng , lo sợ là cảm giác hiện tại của hắn .

Nó nhìn hắn rồi lại nhìn biển , giọng trầm lắng .

- Tôi chỉ đùa thôi . Mai có Miu và Bảo đưa tôi đi là được rồi . Còn giờ thì về .

.

.

.

[ Định mệnh lại vô tình ..

Mang em đi lần nữa ...

Hay vì anh quá ngốc ....

Tự mình đánh mất em .....] Chap 42 :

Bầu trời đầy sao , những ngôi sao lấp lánh như những vì tinh tú . Nó ngồi ngắm nhìn khung cảnh trên đường về . Bầu trời cao , trăng sáng . Gió thổi nhẹ nhưng cũng đủ làm nó lạnh . Mặc dù thích nghi cao với mội trường khí lạnh nhưng vẫn không khỏi rùng mình . Miu tựa đầu vào vai Bảo ngủ ngon lành hệt như mèo con .

Nó đeo headphone vào tai , khẽ đưa mắt nhìn hắn . Cảm giác như sở đánh mất thứ gì đó rất quan trọng khiến nó đau . Tựa đầu vào ghế , nhắm hờ đôi mắt lại như tận hưởng không khí xung quanh nhưng thật chất là để phân loại ra những thứ đang hỗn độn trong đầu nó . Tận dụng hết chất xám của mình . Cuối cùng nó cũng phân ra xong nhưng chẳng nhớ được gì . Chỉ khắc ghi được mấy khoảnh khắc đẹp . Nhưng hình ảnh hắn vẫn cứ lởn quởn quanh đầu nó như cơn ác mộng mỗi tối vây quanh vậy .

Chiếc xe thắng trước đường , nó chợt gọi dừng xe lại rồi đón taxi về nhà . Miu cũng lờ mờ tỉnh dậy chào tạm biệt nó rồi cùng Bảo về nhà . Chỉ còn lại mình hắn , hắn ngồi trong xe nhìn nó , nhìn chiếc xe nó khuất dần . Trong lòng dâng lên cảm giác tiếc nuối đến khó tả .

.

.

.

.

Mặt trời vừa sáng , nó thức dậy . Ngồi trên bậu cửa sổ lớn ngắm mặt trời . Nó thật sự nhớ nơi này rồi đây . Cứ nghĩ tới lúc đi sao lại chẳng nở tí nào . Quản gia và người giúp việc soạn đồ sẵn cho nó . Mới ở có mấy ngày nên đồ không có gì nhiều . Chẳng ra là đem đi cho có lệ chứ đồ của nó ở đây hàng hà xa số ấy chứ . Túi xách to nhưng chẳng mấy đồ .

Khoác lên mình chiếc áo của nó thiết kế cùng cái quần dài đến đầu gối . mang đôi sanđan màu đen . Màu đen kết hợp với quần dài làm tôn lên đôi chân dài và nước da trắng khi mang giày đen . Mắt nó hơi đỏ chắc do khóc nhiều .

xe đã chuẩn bị xong chỉ còn xuất phát nữa là Ok .

Ngắm nhìn khung cảnh lần cuối , nó bước vào xe cứ thể như là đi luôn không quay lại vậy .

.

.

.

Sân bay ....

Máy bay nhà nó đã chuẩn bị xong tất cả , nó đứng đó chờ Miu và Bảo , và cũng một phần là mong hắn đến .

Miu đứng trước cổng sân bay chờ nó từ sáng , thấy nó nhỏ ôm chầm rồi cùng đi vào trong .

Ghế chờ buổi sáng không đông khách ngồi chờ nhưng chẳng thiếu người ra vào . Miu ôm nó bù lu bù loa như xa mẹ không bằng . Bảo chỉ lắc đầu rồi chào tạm biệt nó .

.

.

.

Hắn vừa lái xe vừa nhìn đồng hồ đeo tay . Trên ghế kế là một hợp quà nhỏ nhưng được gói lại rất tỉ mĩ . Khẽ mỉm cười nhìn món quà ấy . Hắn không biết quyết định tặng thứ này là đúng hay sai . Nhưng thế nào thì hắn cũng sẽ tặng .

Kitttttttttttt

Chiếc xe thắng gắp trước sân bay . Do âm thanh thắng quá lớn nên gây sự chú ý từ mọi người , ai cũng nhìn hắn đầy ngưỡng mộ bởi vẻ đạp lãng tử ấy . Cầm hộp quà nhò chạy vào trong . Vừa chạy vừa nhìn đồng hồ .

Rầm

Hắn va vào người khác . Cô gái mái tóc nâu nhìn lên vừa suýt soa vừa tìm kiếm kẽ đâm vào mình .

Ngỡ ngàng cô gái ấy cầm tấm ảnh lên xem . Hắn cũng nhìn cô

Miệng lắp bắp , cô gái ấy chẳng nói nên lời .

- Là .... là .... là anh sao . Anh là V..ỹ là Vỹ .

Vậy cô gái đó là ai , hắn có đến kịp gặp nó hay không . Tại sao cô gái ấy biết tên hắn .

Mời bạn đón đọc chap tiếp theo nhé .

*

Nhận vật mới xuất hiện rồi đây . Thật ra người này là ai . Liệu người này có thề thay đổi được hắn . Có thể chiếm được tình cảm của hắn không ?