Chương 23

Tô tam thiếu không ngờ rằng anh cả luôn có vẻ mặt lạnh lùng như ai cũng nợ ảnh hàng triệu đô la lại khá giỏi chăm sóc trẻ em.

Vì Lâm Hà ở gần nên anh đeo tai nghe vào rồi bấm vào tin nhắn thoại.

Tô Thời Thu nghe xong liền đặt trọng điểm vào sư phụ Vô Danh đạo sĩ.

Cái tên này nghe rất quen, hình như anh đã nghe ở đâu rồi.

Trí nhớ của Tô Thời Thu từ nhỏ đã rất xuất sắc, khi anh ấy nghĩ rằng mình đã nghe thấy điều gì đó thì chắc chắn đã từng nghe qua.

Anh nhắm mắt lại và ấn vào thái dương để suy nghĩ.

Một lúc sau, Tô Thời Thu mở mắt ra, nhìn vào tên WeChat "-2" và gửi tin:

[1.]

Đối phương lập tức trả lời: [2.]

Tô Thời Thu bấm bàn phím: [Tôi nhớ cậu từng nói năm đó xui xẻo thuê một đại sư, tên của đại sư đó là gì? ]

-2: [....]

-2: [Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Cậu không tin vào nó mà. ]

-2: [Tên đạo sĩ là Vô Danh, người đời gọi ông là Đạo sư Vô Danh.]

Quả nhiên là nhớ không lầm.

Người bạn cùng lớp -2 này tên là Phó Nhi là bạn thân nhất của Tô Thời Thu ở ngoài vòng tròn.

Có một thời gian vì lý do nào đó, anh ấy đặc biệt xui xẻo, cha mẹ anh ấy rất lo lắng, cho rằng có thể bị tà ma ám.

Phó Nhi giống như Tô Thời Thu, là một người kiên định theo chủ nghĩa duy vật...

Sau khi nghe cha mẹ nói, anh chỉ cảm thấy chế độ phong kiến, mê tín và tín ngưỡng là không thể chấp nhận được.

Anh tin rằng sự xui xẻo của mình là do khoảng thời gian đó vận khí không tốt, chỉ cần đợi trôi qua là được.

Nhưng cha mẹ vẫn thuê một vị đại sư cho anh, kết quả là đại sư đó không hề đề cập đến vấn đề của anh mà thay vào đó nói rằng mộ tổ tiên của gia đình anh cần phải được di dời.

Vừa thấy chính là kẻ lừa đảo.

Tuy nhiên, cha mẹ anh đã bị thuyết phục và sau khi chi tiền, mộ tổ tiên của họ đã được chuyển đi.

Thế rồi, một ngày sau khi mộ tổ tiên được di dời, anh lập tức không gặp xui xẻo nữa.

Tất nhiên, đây có thể được coi là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Nhưng từ đó Phó Nhi cảm thấy có gì không đúng, nên cung kính vẫn tốt hơn.

Anh ấy không sợ bị Tô Thời Thu cười nhạo nên đã nói với Tô Thời Thu chuyện này.

Tô Thời Thu chỉ nghĩ đó là một câu chuyện xưa và không để tâm chút nào.

Sau khi cha mẹ báo mộng cho anh, thế giới quan của Tô tam thiếu đã hoàn toàn được định hình lại.