Chương 7

Cố Tâm Mân lắc đầu, rất nhanh cảm giác đó hoàn toàn biến mất. Cô không quan tâm và chỉ muốn tập trung vào hiện tại.

“Mẹ không cho chị nói với em, nhưng chị nghĩ em nên có quyền được biết. Mẹ Trần nhất định sẽ không đưa em đi Bình Thành... Em có muốn đi tìm sư phụ không?"

Cô bé không chút do dự nói: "Em muốn.”

Hữu Hữu không thích ở lại đây, nhà phúc lợi.

Bé không thích cách họ nhìn mình.

Cũng không thích cách họ gọi bé là "kẻ lắp bắp nhỏ", "lưỡi lớn" và "quái vật".

Sự ác ý mà bé có thể cảm nhận được khiến bản thân khó chịu.

Cô bé chỉ muốn tìm sư phụ của mình, người đang bị bệnh và cô bé muốn chăm sóc cho ông.

Khi sư phụ nói cô bé không vâng lời, chỉ cần vỗ nhẹ vào lòng bàn tay liền sẽ thấy đau.

Cố Tâm Mân rất giỏi dụ dỗ: "Chú Lưu là người đi giao đồ ăn, ngày mai sẽ đi Bình Thành, buổi sáng chú ấy tới, em có thể trốn trong xe."

Cô nói rất nhiều "ghi chú ", như thể bản thân là một người chị tốt, hết lòng đưa ra lời khuyên cho em gái mình.

Mục đích của Cố Tâm Mân rất đơn giản, là lừa Tô Hữu Hữu chủ động đi đến Bình Thành xa xôi.

Cô chỉ hướng dẫn chứ không can thiệp quá nhiều nên sẽ không có phản phệ dữ dội như hệ thống nói.

Nếu may mắn, Tô Hữu Hữu gặp được cảnh sát, cho dù bị đưa về, lúc đó cô cũng đã được nhà họ Tô đón đi, mọi chuyện cũng có thể đoán trước được kết quả.

Nếu xui xẻo, một đứa trẻ ở một mình bên ngoài sẽ là mục tiêu dễ thấy của những kẻ buôn người.

Cô đặc biệt chọn Bình Thành, thành phố nơi nạn buôn người hoành hành nhất.

“Hữu Hữu sẽ thích thành phố đó."

Cố Tâm Mân đưa ngón tay vuốt ve khuôn mặt trắng nõn mềm mại của Hữu Hữu, đôi mắt cô nheo lại trong giây lát.

Hữu Hữu, người đang cẩn thận nhớ những hướng dẫn, đột nhiên nhìn thẳng vào Cố Tâm Mân.

Cố Tâm Mân nhanh chóng bình tĩnh lại: Tên ngốc này phát hiện ra điều gì sao?

“Có chuyện gì vậy?" Cô hỏi.

Cô bé lắc lắc đầu nhỏ từ bên này sang bên kia.

Cô bé chỉ không hiểu rằng đôi khi bản thân sẽ cảm nhận được Cố Tâm Mân còn ghét cô bé hơn cả Lý Tử Dương và những người khác.

Nhưng Cố Tâm Mân rõ ràng rất tốt với bé.

Hiện tại, em bé nhỏ vẫn chưa thể xác định và hiểu chính xác “đạo đức giả" nghĩa là gì.

—----

Đêm khuya, Hữu Hữu nằm trên chiếc giường nhỏ, vẫn chưa ngủ được nên cô bé lặng lẽ ngồi dậy. Nhà phúc lợi điều kiện hạn chế, mấy đứa trẻ ngủ chung một phòng, mỗi đứa một chiếc giường đơn nhỏ.