Chương 623: Oán khí của nữ phụ (20)

Lúc trở về, đúng lúc ông ta nghe được chuyện Tôn An Tình đã nhiều năm chưa trở về đây.

Ông ta nghĩ Tôn An Tình có lẽ là đã chết ở bên ngoài, không thì cũng đã gả cho người ta rồi, đoán chừng là sẽ không trở lại.

Vì thế ông ta liền mang theo Lưu Tú cùng Trần Lương Khôn ở lại nhà của Tôn gia.

Lần ở lại Tôn gia này, liền ở tận 5 năm.

Hơn một năm trước, tính háo sắc của Trần Lương Khôn không thay đổi, làm cho một cô nương 16 tuổi cùng thôn mang bầu, chính là cô gái trẻ tuổi tay bồng đứa trẻ mà Lăng Vu Đề nhìn thấy trước nhà Tôn gia.

Vẫn còn là vị thành niên đấy, quả nhiên là tuổi trẻ!

Thôn quê và thành thị không giống nhau, nếu con cái cũng đã có, cô nương lại mê Trần Lương Khôn đến muốn chết đi muốn sống lại, vậy thì liền gả sẽ đi!

Xì ~ thật là nam nhân ghê tởm!

"Tình Tình...... tiếp theo cô có tính toán gì không?" Mặc Thời hỏi.

"Gọi chị!"

Lăng Vu Đề trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó nói: "Nhà tuy rằng đã phá dỡ nhưng vẫn còn dựng lên được, lần này tôi có mang theo sổ đỏ trở về, tôi sẽ đem chỗ này tặng cho Nhà nước, dù sao......" Cô cũng không có khả năng quay về nữa.

Không nghe thấy được vế sau, Mặc Thời có chút buồn bực nhìn Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề chọt chọt tay vào trán của hắn: "Nghiêm túc lái xe đi, tôi sợ chết lắm đó!"

Mặc Thời quả nhiên rất giữ lời, nói ở lại một ngày liền ở lại một ngày.

Buổi chiều, Lăng Vu Đề và Mặc Thời cùng nhau trở về K thị. Hắn về Kinh Thị còn Lăng Vu Đề thì ở lại xử lý vụ đất đai sau đó trực tiếp đi đến một cổ thành......

——

Mỗi chỗ mà Tôn An Tình muốn đi cô đều ở lại nghỉ ngơi 2-3 ngày, bởi vì những nơi mà Tôn An Tình muốn đi thật sự là quá nhiều,cho nên bất tri bất giác đã đi hơn hai tháng.

Đến lúc trở lại Kinh Thị, khí đen trên tay Lăng Vu Đề đã biến thành màu xám.

Đây chính là công lao của hai tháng này đấy!

Lăng Vu Đề cảm thấy nhiệm vụ này vẫn là làm khá dễ, ngoại trừ việc thỉnh thoảng sẽ có một cậu nhóc vị thành niên chạy tới kiếm cảm giác tồn tại......

Thời gian hai tháng đi ra ngoài du lịch này, mỗi cuối tuần Mặc Thời đều sẽ không biết từ xó nào chạy tới, ở bên cạnh Lăng Vu Đề nghỉ ngơi hai ngày sau đó lại tự động biến mất.

Lúc đầu Lăng Vu Đề còn thể hiện chút tức giận, sau đó số lần nhiều lên thì Lăng Vu Đề cũng liền lựa chọn bỏ qua.

Kéo rương hành lý mới vừa đi ra sân bay, Lăng Vu Đề liền nhìn thấy Hạ Hàm Vũ đang dựa vào một chiếc màu trắng xe hơi đứng đợi.

Hai tháng không gặp, ngoại trừ việc giữa hai chân mày mang theo chút mỏi mệt thì Hạ Hàm Vũ cũng không có thay đổi gì.

Tôn An Tình lại cảm giác như đã trải qua mấy đời rồi vậy.

Từ trước tới nay, cô vẫn luôn cho rằng không có Hạ Hàm Vũ thì cô cũng sẽ không vui vẻ!

Vẫn luôn cho rằng, một ngày không ở bên Hạ Hàm Vũ thì cô sống một ngày dài như một năm!

Hóa ra cô đã sai rồi!

Trên thế giới này, trước nay cũng không có chuyện ai rời xa ai thì liền không thể sống!

Hai tháng qua, cô rất vui vẻ, cho dù đang ở trong hình dạng oán khí như bây giờ.

Cho dù không có quyền điều khiển thân thể.

Cho dù đang xài chung thân thể với người khác..........

Hốc mắt cô đột nhiên có chút nóng, trong lòng nói không ra đây là dạng cảm xúc gì nữa.

Lăng Vu Đề giơ tay ôm ngực, cảm giác có hơi khó thở.

Chỗ khó chịu của việc dùng chung thân thể với người khác chính là giống như bị tâm thần phân liệt vậy!

Rõ ràng người đang muốn khóc thút thít không phải là Lăng Vu Đề cô, người đang khó thở cũng không phải là cô!

Nhưng mà......

Cũng may Lăng Vu Đề đã điều khiển thân thể này được hai tháng, việc khống chế cảm xúc cũng thành thạo hơn rất nhiều.

Điều chỉnh cảm xúc xong Lăng Vu Đề nhấc chân đi về phía Hạ Hàm Vũ.

"Hàm Vũ!"

Nghe thấy tiếng gọi, Hạ Hàm Vũ quay đầu lại.

Khi nhìn thấy Lăng Vu Đề, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.

Bước ba bước thành hai đi đến trước mặt Lăng Vu Đề sau đó trực tiếp đem cô ôm chặt.

"Cuối cùng em đã trở về rồi!"

Hai tháng trước, kể từ lúc Lăng Vu Đề rời khỏi Thanh Thủy trấn thì liền lập tức đem điện thoại tắt nguồn.

Đến tận một ngày trước, Lăng Vu Đề mới bật máy lên.

Sau đó cô gọi điện thoại cho Hạ Hàm Vũ, thông báo tin mình sắp trở về Kinh Thị.

Sau đó, mới có cảnh tượng lúc này.

Lăng Vu Đề cũng không biết, tin mình trở về, Mặc Thời cũng biết.

Hơn nữa trước khi cô xuống máy bay, Mặc Thời cũng đã lái xe tới sân bay chuẩn bị đón cô.

Nhìn thấy Lăng Vu Đề từ trong đi ra, khóe miệng Mặc Thời giâng lên ý cười, xuống xe.

Chưa kịp lên tiếng gọi Lăng Vu Đề thì đã thấy cô đi đến một hướng khác.

Mà hình ảnh Hạ Hàm Vũ ôm Lăng Vu Đề đương nhiên đã bị Mặc Thời nhìn thấy.

Ý cười trên mặt Mặc Thời biến mất, đáy mắt xẹt qua tia âm trầm.

Hắn đứng ở đó, nhìn Lăng Vu Đề bước lên xe của Hạ Hàm Vũ.

Đến lúc xe của Hạ Hàm Vũ rời đi, Mặc Thời mới trở về xe của mình, lái rời đi......

"Em mới rời đi hai tháng, công ty đã loạn thành một đoàn rồi, Lâm Đạt tuy rằng năng lực không tồi nhưng vẫn kém em rất nhiều. An Tình, anh phát hiện anh thật sự không thể không có em!"

Xe vững vàng chạy, Hạ Hàm Vũ ngồi ở ghế lái nói chuyện với Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề vẫn luôn nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe nhẹ giọng cười, cô đương nhiên biết chuyện công ty đang rối loạn.

Tuy rằng dạo này điện thoại chính vẫn luôn trong tình trạng tắt máy nhưng Lăng Vu Đề đã mua một chiếc điện thoại khác.

Cô cơ bản mỗi ngày đều sẽ cùng nói chuyện với Tiểu Phùng, hỏi một chút chuyện của công ty và chút chuyện của Hạ Hàm Vũ cùng Mai Đóa Đóa.

Cho nên đối với chuyện của công ty, cùng với việc trong khoảng thời gian này Hạ Hàm Vũ đã trải qua như thế nào, cô cực kỳ rõ ràng.

Trong cốt truyện, lúc Tôn An Tình vừa mới chết, cuộc sống thường ngày của Hạ Hàm Vũ cũng rất thảm hại.

Sau này bởi vì Tôn An Tình, Mai Đóa Đóa bắt đầu chiếu cố Hạ Hàm Vũ.

Lúc này đây, Hạ Hàm Vũ trải qua hai tháng không có cô, trải qua cũng không tốt. Mà Mai Đóa Đóa lại không có cách nào đi chiếu cố Hạ Hàm Vũ.

Nửa tháng sau khi Lăng Vu Đề rời đi, còn chưa xong kỳ thực tập Mai Đóa Đóa bởi vì một lần không cẩn thận mà tạt cả một ly cà phê lên người Hạ Hàm Vũ.

Mà cà phê đó còn là cà phê nóng!

Lúc ấy thiếu chút nữa đã làm cho Hạ Hàm Vũ bị bỏng luông! Hạ Hàm Vũ tức giận nên trực tiếp bảo ban nhân sự đuổi việc Mai Đóa Đóa!

Lúc này, hai ấn tượng mà Mai Đóa Đóa lưu lại cho Hạ Hàm Vũ đều cực kém. Hai người muốn ở bên nhau, cũng có chút khó khăn!

Sau này lại nghe thấy Tiểu Phùng nói, lúc hắn đi dạo phố với bạn gái thì nhìn thấy Mai Đóa Đóa.

Mai Đóa Đóa hình như đang cãi nhau với bạn trai, nói cái gì muốn lấy lại tiền gì đó.

Cuối cùng chẳng những tiền không lấy được, bản thân còn bị người bạn trai kia đẩy ngã bị thương!

Cốt truyện có nhắc tới, tên tra nam Cừu Lập Bình này chẳng những mượn tiền Mai Đóa Đóa, còn dùng danh nghĩa của Mai Đóa Đóa để làm thẻ tín dụng.

Nhớ đến kiếp trước, Cừu Lập Bình cũng tiêu của Mai Đóa Đóa hai tấm thẻ tín dụng.

Nhưng lúc ấy, Mai Đóa Đóa dưới sự trợ giúp của Tôn An Tình đã đứng vững gót chân ở công ty Thời Không mà mối quan hệ với Hạ Hàm Vũ cũng biến thành bạn bè.

Cho nên lúc Hạ Hàm Vũ biết được cảnh ngộ của Mai Đóa Đóa thì liền cho Mai Đóa Đóa mượn tiền trả nợ tín dụng.

Còn bây giờ, Hạ Hàm Vũ gặp còn không muốn gặp Mai Đóa Đóa thì sao có thể giúp cô ta trả tiền thẻ tín dụng chứ.