Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Lược Nam Phụ

Chương 635: Sát thủ không lãnh (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chính là nam chủ tạm định của thế giới này: Lục Huân Kha!

Thân phận của Lục Huân Kha là đội trưởng đội đặc cảnh của Z quốc, hắn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và còn cả kinh nghiệm chống khủng bố.

Thân thủ đương nhiên cũng là không yếu!

Ngày đó, Lục Huân Kha đúng lúc đang nghỉ phép tiện tay giúp một người bạn bận việc bí mật bảo vệ vị quan chức Lãnh Thất sắp sửa ám sát kia.

Cho nên vào tối đó, hắn cũng lấy thân phận người nhà vị này tham gia vào tiệc tối.

Lãnh Thất không đem hệ thống bảo an và những bảo tiêu đó để vào mắt, lại tính sót một Lục Huân Kha!

Lục Huân Kha là đặc cảnh đấy!

Các phương diện thông tin về thân phận của hắn đều là thông tin bảo mật quốc gia, huống chi hắn ngày thường làm người lại cực kỳ điệu thấp, cho nên Lãnh Thất căn bản là không biết đến hắn.

Một người xa lạ thì ai lại rảnh hơi đi tra tư liệu của hắn chứ!

Chính là vì Lục Huân Kha, làm cho Lãnh Thất chẳng những nhiệm vụ thất bại mà còn ở thời điểm chuẩn bị chạy thoát đã chết ở dưới họng súng của hắn.

Trời douma ~ Lãnh Thất bị nam chủ gϊếŧ chết đấy!

Lãnh Thất ấy à ~ nói cô là người đi mua nước tương đều là hơi đề cao cô rồi đó, trong cốt truyện liên quan đến cô cũng chỉ một chút như vậy mà thôi.

Nhưng mà cô ấy cũng rất quan trọng, nếu không phải nhờ Lãnh Thất chết thì nữ chủ Lãnh Ý và Lục Huân Kha sao có thể có cơ hội tình cờ gặp gỡ chứ.

Lãnh Ý lớn hơn Lãnh Thất 4 tuổi, lại đến Hồng Quang muộn hơn so với Lãnh Thất.

Ở cốt truyện không hoàn chỉnh kia có nhắc tới.

Lãnh Ý vốn dĩ không gọi là Lãnh Ý mà gọi là Mẫn Ý.

Lãnh Ý sinh ra ở một gia đình hào môn, trước năm tám tuổi cô ấy đều cho rằng bản thân sẽ sống rất hạnh phúc trong nhung lụa.

Nhưng năm tám tuổi ấy, mẹ của Lãnh Ý mẫu thân đột nhiên nổi điên, cha Lãnh Ý đem bà đến bệnh viện chữa bệnh nhưng càng chữa trị thì bệnh tình càng nghiêm trọng.

Khi đó, Lãnh Ý vài lần muốn đi bệnh viện thăm mẹ nhưng lại bị cha cô ngăn cản.

Thời gian mẹ Lãnh Ý nằm viện, cô đều chỉ dám trộm xin vị quản gia yêu thương cô trốn cha đi qua nhìn mặt mẹ một lần.

Mà lần gặp kia, mẹ có nói với cô, bà vốn dĩ không bị điên, là cha cô đem bà trở thành người điên.

Bà còn nói, cha cô ở bên ngoài có tiểu tam, chính là muốn đem bà đuổi ra để nhường chỗ cho tiểu tam kia vào ở.

Lúc ấy Lãnh Ý là đóa hoa được bảo bọc kỹ, cô đơn thuần cho rằng trên thế giới này đều là người tốt, cô sao có thể hiểu được những lời mẹ nói.

Mẹ Lãnh Ý nằm viện không đến một năm thì vào một đêm liền cắt cổ tay tự sát.

Năm cô mười tuổi, cha cô mang một nữ nhân cùng một cặp sinh đôi nam nữ cùng tầm tuổi với cô về nhà.

Cha cô nói, từ nay về sau, đó chính là mẹ của cô mà đôi long phượng thai kia chính là em trai và em gái của cô.

Lúc ấy, cuối cùng Lãnh Ý mới biết lời mẹ nói là có ý gì.

Cũng từ đó, Lãnh Ý đem cha và những người đó toàn bộ đều trở thành kẻ thù của mình.

Cô bắt đầu nháo, bắt đầu mỗi ngày đều phát giận quăng đồ đạc.

Cô không tiếp nhận sự lấy lòng của nữ nhân kia, không chấp nhận được sự xuất hiện của em trai và em gái kia.

Lúc mới đầu, cha cô còn sẽ dỗ cô, sau này thì liền bắt đầu đối với cô không còn kiên nhẫn nữa.

Ông sẽ luôn quát cô không hiểu chuyện, luôn ra lệnh cho người làm nhốt cô ở trong phòng.

Nữ nhân kia cùng đôi long phượng thai trước mặt cha cô đều sẽ đối với cô giả tâm giả ý, phảng phất như thật sự đem cô trở thành người một nhà.

Nhưng một khi không có cha cô ở đó thì bọn họ sẽ đối với cô châm chọc mỉa mai các kiểu. Cô hung hăng phản kích, lại bị bọn họ đổ oan rồi bị cha chỉ trích.

Năm cô ấy mười lăm tuổi, cha Lãnh Ý đi vắng, trong nhà đột nhiên có một nam nhân xa lạ tới.

Tối đó, lúc Lãnh Ý rời giường uống nước thì trong lúc vô tình nghe trộm được một âm mưu, một âm mưu dơ bẩn!

Nữ nhân kia đang cùng một nam nhân thương lượng làm thế nào để huỷ hoại sự trong sạch của cô một thiếu nữ mười lăm tuổi, làm thế nào để cô sa đọa nghiện thuốc phiện.

Bọn họ nói, mười lăm tuổi, đúng là thời điểm có mối tình đầu, trước tìm một cao thủ tình trường tới lừa gạt Lãnh Ý.

Lúc sau liền mang cô vào hộp đêm, chậm rãi dẫn cô vào con đường hít thuốc phiện!

Lãnh Ý của tuổi 15 bị dọa tới rồi, dưới chân không cẩn thận phát ra tiếng động làm cho người trong phòng nghe thấy được.

Nữ nhân cùng nam nhân chạy ra tới, nhìn thấy là Lãnh Ý, nam nhân kia nói: "Đã làm thì phải làm cho đến cùng, trực tiếp đem nha đầu này trói lại, nhốt nó lại, ta chế ngự để cô rót thuốc!"

Lãnh Ý sao có thể ngoan ngoãn ở nơi đó chờ bị bắt đến nhốt lại chứ?!

Cô hoảng loạn tìm đường chạy trốn, chân trần chạy ra khỏi nhà ——

Sau này, cô được mang về Hồng Quang, trở thành Lãnh Ý.

Lãnh Ý vừa tiến vào Hồng Quang, liền biểu hiện rất nỗ lực.

Nàng có thể chịu khổ, cũng thực thông minh!

Cô từ năm mười lăm tuổi mới bắt đầu tiến hành huấn luyện, dùng không đến mười năm đã trở thành sát thủ đứng nhất của Hồng Quang liền nhìn ra được năng lực của cô ấy rốt cuộc mạnh đến mức nào!

Tính cách của Lãnh Ý cực kỳ lạnh lùng, ít nói, trừ khi là tất yếu thì cơ hồ cô ấy cùng người của Hồng Quang không có bất luận giao lưu gì.

Tính cách của Lãnh Thất và Lãnh Ý liền hoàn toàn tương phản, Lãnh Thất lại là cô nương đặc biệt hoạt bát.

Từ khi Lãnh Ý mới vào Hồng Quang, Lãnh Thất luôn quấn lấy Lãnh Ý.

Quấn lấy liền quấn tận mười năm!

Lãnh Ý tuy rằng cho tới nay đều đối với Lãnh Thất không nóng không lạnh nhưng trong lòng lại rất để ý đến cô nhóc luôn quấn lấy gọi cô là chị này.

Cho nên sau khi biết được Lãnh Thất đã bị Lục Huân Kha gϊếŧ chết, Lãnh Ý quyết định muốn gϊếŧ Lục Huân Kha để báo thù cho Lãnh Thất.

Chuyện sau đó sao......

Ha ha ha ha ~ không có cốt truyện!

Không có vấn đề gì, không có cốt truyện thì liền không có cốt truyện đi, cô đã sớm không có quá nhiều mong đợi vào cái gọi là cốt truyện nữa.

Còn ký ức thì sao......

Người ta chính là chết vào hôm nay, cô còn có thể thế nào?!

Điện thoại đặt ở một bên vang lên, Lăng Vu Đề cầm lên mới thấy, là Lãnh Ý gửi tin nhắn đến, ồ không đúng.

Phải nói là, Lãnh Ý trả lời tin nhắn.

Bởi vì trước đó một giờ, Lãnh Thất có gửi một tin tức qua cho Lãnh Ý, cô nói mình đã ở L quốc, chắc chắc sẽ mau chóng trở về, hỏi Lãnh Ý muốn quà gì.

Ý chính là nói bản thân nhất định sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.

Lãnh Ý trả lời chỉ có mấy chữ: Không cần, cố lên.

Không cần, chính là không cần quà.

Cố lên...... Cái này thì không cần giải thích rồi!

Xớ ~ khó có được, khó có được nha! Thật là khó mới gặp được một vị nữ chủ bình thường mà!

Tuy rằng hơi ít nói một chút nhưng cũng sẽ không gây phiền toái cho người khác nha!

Cái gì? Sát thủ là không bình thường? Cô nói bình thường liền bình thường, thế nào?!

Rầm rì ~

Được rồi, Lăng Vu Đề thừa nhận, bản thân cô xuyên đến một cốt truyện cùng ký ức không hoàn chỉnh nhưng cô đối với Lãnh Ý nữ chủ tạm định này rất có hảo cảm!

Cô lại không phải là không sống chung được với nữ chủ, cô tới nơi này cũng là vì tìm Tịch Tử Thu nên không phải cứ là nữ chủ thì cô đều chán ghét nha!

Hơn nữa...... nữ chủ mà dùng tốt thì hiển nhiên có thể trở thành một chỗ dựa cho cô rồi ~

"Keng keng keng......"

Chuông báo điện thoại vang lên, Lăng Vu Đề liền tiện tay tắt đi.

Báo thức nhắc nhở là Lãnh Thất tự đặt, còn 4 tiếng nữa là đến hội trường, cho nên cô phải chuẩn bị thật tốt.

Cứ việc cô tới thế giới này là vì tìm Tịch Tử Thu nhưng thân phận hiện tại của cô là sát thủ, cho nên nhiệm vụ này không thể nào không làm!
« Chương TrướcChương Tiếp »