Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Lược Nam Phụ

Chương 638: Sát thủ không lãnh (5)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng mà đây cũng là điều vừa lúc Lăng Vu Đề muốn lợi dụng, bởi vì cô nói ông chú ngoại quốc này là năm nay cô mười lăm tuổi.

Ha ha ha...... 21 tuổi giả thành 15 tuổi, cũng không có gì áp lực nha!

"Marina thích chụp ảnh như vậy, ta mang cháu đi đến một nơi thật đẹp để chụp ảnh nhé, có thích không?"

Ông chú ngoại quốc bắt đầu biến thân trở thành một ông chú quản đản dụ dỗ vị thành niên.

Lăng Vu Đề quay đầu nhìn: "Thật sao? Thật sự rất đẹp sao?"

Ông ta gật đầu: "Đúng vậy, là một cái trang viên cổ, rất thích hợp chụp ảnh."

Nghe vậy, Lăng Vu Đề đương nhiên là tỏ vẻ bản thân rất muốn đi.

Xong rồi cô có chút thật cẩn thận hỏi: "Cháu, có thể đi sao?"

Ông chú ngoại quốc cười gật đầu, giống như sói xám lừa gạt lừa gạt heo con vậy: "Đương nhiên là có thể, nếu cháu thích thì còn có thể ở lại đó vài ngày nữa."

Nghe ông kia nói xong, Lăng Vu Đề như là không có nửa điểm hoài nghi nào cả, một lòng muốn chụp được những bức ảnh đẹp.

Cô vui sướиɠ gật đầu, tỏ vẻ bản thân rất muốn đi.

Ông chú kia vừa lòng cười, bảo tài xế trực tiếp lái đến một cái trang viên tên là Bảo cái gì đó.

Dọc theo đường đi, lão ngoại quốc vẫn luôn yên lặng ngồi nghe Lăng Vu Đề nói chuyện, lâu lâu lại hỏi cô một số thông tin cá nhân.

Lăng Vu Đề đương nhiên đều nhất nhất trả lời ' đúng sự thật ' những câu hỏi kia, bộ dáng ngu xuẩn như sắp bị người ta bán đi còn giúp người ta đếm tiền vậy ——

Xe chạy khoảng 40 phút, cũng chưa vào tới nội thành.

Ông ngoại quốc quả nhiên mang Lăng Vu Đề đến một cái trang viên nhỏ thoạt nhìn khá cổ xưa.

Trang viên rất yên tĩnh, xung quanh có một thảm cỏ và rừng cây, cũng không có ngôi nhà nào.

Nếu muốn kêu cứu ở chỗ này thì khẳng định là không có ai nghe thấy nổi.

Lăng Vu Đề giả thành dáng vẻ hưng phấn cầm máy ảnh chuẩn bị đi xung quanh chụp ảnh, lão ngoại quốc kia đột nhiên lại gần nâng tay cầm lấy máy ảnh của cô.

Lăng Vu Đề tỏ vẻ nghi hoặc, khó hiểu nhìn ông ta: "Smith tiên sinh?"

"Không vội chụp ảnh, tôi mang cháu đi vòng quanh trang viên một chút, có muốn ăn một chút điểm tâm không?"

Nụ cười trưởng bối trên mặt lão Smith giống như đã sắp duy trì không nổi rồi, trong ánh mắt thỉnh thoảng lại hiện lên một tia tà da^ʍ.

Trong lòng Lăng Vu Đề đột nhiên nổi lên một trận ghê tởm, thật muốn ngay lập tức gϊếŧ chết cái lão già này.

"Được thôi!" Lăng Vu Đề chủ động cất máy ảnh đi, sảng khoái gật đầu.

Lăng Vu Đề đi theo lão Smith đi vào trong trang viên, đầu tiên ông ta muốn giả vờ mang theo Lăng Vu Đề đi quanh trang viên để tham quan.

Lăng Vu Đề cũng nhân cơ hội quan sát hoàn cảnh bốn phía một chút, có lẽ bởi vì đây là nơi để lão Smith làm chuyện xấu, cho nên nơi này cũng không lắp cameras, ngay cả bảo tiêu cũng không có mấy người.

Tham quan một vòng xong, lão Smith nói muốn mời cô ăn điểm tâm.

Lăng Vu Đề chẳng những ' không hề phòng bị ' ăn không ít điểm tâm, còn uống cả một ly nước trái cây.

Chưa tới mười phút sau, Lăng Vu Đề liền tỏ vẻ choáng váng, đau đầu, muốn trở về khách sạn của mình.

Lão Smith thì sao có thể để miếng thịt đến gần rồi còn rớt chứ!

Lão trực tiếp túm lấy tóc Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề cả người đều yếu ớt nên dễ dàng bị lão Smith túm đến té ngã trên mặt đất.

"A ~ ông làm cái gì vậy!?"

Lăng Vu Đề thực vô lực hô một tiếng, trong giọng nói mang theo tràn đầy sợ hãi, giọng nói cũng mang theo sự run rẩy, cô giống như đến bây giờ mới ý thức được bản thân đang gặp nguy hiểm.

Lão Smith cuối cùng cũng gỡ lớp ngụy trang xuống, hắn tháo mắt kính ra, bắt đầu nhìn thân thể Lăng Vu Đề với ánh mắt vô cùng tà da^ʍ và tham lam.

"Làm cái gì sao?! Tiểu cục cưng, em đợi chút sẽ biết thôi!" Nói xong, lão Smith liền cực kỳ thô bạo mà nắm lấy tóc Lăng Vu Đề, kéo lê cô trên mặt đất.

Lăng Vu Đề lúc này ' vô lực phản kháng ', chỉ có thể tùy ý lão Smith kéo cô vào phòng.

Cửa phòng lạch cạch đóng lại.

Hai tay Lăng Vu Đề chống ở trên mặt đất, nỗ lực muốn bò dậy nhưng thử rất nhiều lần, đều thất bại.

Lão Smith giống như rất thích nhìn dáng vẻ giãy giụa của cô, cho nên hắn vẫn luôn đứng ở một bên, không có ngăn cản Lăng Vu Đề.

Qua mười phút, lão Smith lấy trong tủ ra một cái còng tay và một cái roi da.

Lăng Vu Đề sợ tới mức mở to đôi mắt, vội vàng lui ra phía sau: "Ông...... Ông không được lại đây, tôi sẽ kêu lên đấy! Tôi, tôi...... Ông không được lại đây!"

"Ha ha ha ~ em kêu đi! Kêu càng lớn tiếng thì anh đây càng thích!"

Lão Smith cười đáng khinh, ghê tởm mười phần.

"Quên nói với em, đây là phòng cách âm, trừ khi bên trong này phát nổ, còn không thì có la lớn đến mấy thì cũng không nghe được tiếng bên trong này đâu haha."

Nghe vậy, Lăng Vu Đề giống như đã quá tuyệt vọng rũ mắt xuống.

Lão Smith đang muốn bước tới gần Lăng Vu Đề thì liền nhìn thấy khóe miệng Lăng Vu Đề nhếch lên, cô hỏi: "Đúng không?"

Lão Smith chợt lại bước chân, mày hơi hơi nhăn lại.

Dù cô chỉ nói hai chữ nhưng nghe liền có thể phát hiện ra giọng nói đó không hề có cảm giác vô lực.

Không đợi đến lúc lão Smith cảm thấy không thích hợp, Lăng Vu Đề xoay cổ một chút, sau đó từ trên mặt đất đứng dậy.

Xoa da đầu của mình xong, Lăng Vu Đề liền tỏ vẻ tâm trạng lúc này của mình không quá tốt!

"Dám nắm tóc bổn tiểu thư?! Vốn dĩ muốn để mày chết nhanh chóng một chút nhưng mà......"

Lão Smith đột nhiên lui ra về sau một bước, rốt cuộc ý thức được Lăng Vu Đề không thể nào là một đứa trẻ thiên chân như cô nói.

Hắn xoay người muốn chạy ra ngoài...... nhưng Lăng Vu Đề sao có thể để hắn có cơ hội chạy thoát chứ?

Chỉ lắc người một cái, Lăng Vu Đề cũng đứng ở trước cửa.

Trên mặt mang theo nụ cười, khoanh tay trước ngực nhìn lão ta: "Ông xem, trong phòng có nhiều công cụ tốt như vậy, không cần dùng thử một chút thì có phải rất lãng phí không?"

Lão Smith cầm chặt roi trong tay, vẻ mặt phòng bị nhìn Lăng Vu Đề: "Mày, làm thế nào mày lại không sao cả?"

Rõ ràng đã ăn hết những món điểm tâm có thuốc đó, sao đến bây giờ cô ta vẫn không có vấn đề gì chứ?

Lăng Vu Đề nâng khóe môi: "Làm sao bây giờ, tôi nói là bởi vì đã biết rõ trò mèo của ông cho nên đã uống thuốc dự phòng thì ông tin không?"

Trong tư liệu cá nhân của lão Smith có nhắc tới, ông ta thích nhất đó là bỏ thuốc mấy đứa trẻ vị thành niên để hãʍ Ꮒϊếp.

Và kết cục của những đứa trẻ đó đương nhiên chính là —— chết!

Cho nên gϊếŧ lão Smith, Lăng Vu Đề một chút cũng không cảm thấy bản thân là người xấu.

Nhìn quanh phòng, bên trong toàn bộ đều là các loại công cụ SM.

Lăng Vu Đề chỉ biết những cái đó là công cụ SM, có một số thứ thì cô biết. Còn một số thứ thì cô chưa từng thấy bao giờ.

Nơi này, chính là nơi lão Smith ngược đãi trẻ vị thành niên!

Lão Smith nghĩ, nha đầu trước mặt này tuy rằng có vẻ rất tự tin nhưng dáng vóc lại quá nhỏ xinh, nhìn yếu đuối mong manh như này, hắn không có gì phải sợ cả!

Cúi đầu nhìn roi trong tay, lão Smith hung hăng nhìn Lăng Vu Đề: "Là ai phái mày tới?"

Beta:Su
« Chương TrướcChương Tiếp »