Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Thức Yêu Thầm

Chương 9: Chuyện xưa

« Chương Trước
"Tâm Tâm, cậu sao vậy?" Hứa Mi Quân nhìn thấy Cố Cẩm Tâm bên cạnh đang rơi nước mắt."Haha, không có gì, nghĩ đến mấy chuyện không hay thôi." Cô vội vàng lau mặt.

"Chị...." Cố Cẩm Phàn lo lắng nhìn Cố Cẩm Tâm, muốn nói gì đó.

"Không sao, không sao, chúng ta đi thôi."

"Tâm Tâm, cậu nói ra sẽ dễ chịu hơn, nói đi." Hứa Mi Quân dùng tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô nàng, Hứa Mi Quân không biết an ủi người khác, chỉ dùng lời lẽ chanh chua để che giấu lòng mình, nhưng mấy cô gái của phòng 401 đều rất kiên cường, kiên cường đến mức khiến người ta muốn ôm vào lòng.

"Để tớ nói." Cố Cẩm Phàn ngập ngừng nói, thấy Cố Cẩm Tâm không ngăn cản liền nói tiếp.

"Trước đây có một chàng trai rất thích chị gái tớ, là uỷ viên thể dục của lớp chúng tớ, chị tớ cũng rất thích cậu ta, nhưng hai người không bày tỏ tình cảm với nhau. Cuối cùng vào một ngày nọ, cậu ấy đã tỏ tình với chị tớ, chị ấy rất vui vẻ đồng ý.

Chàng trai này tuy rất thẳng thắn, không biết an ủi người khác, không biết cách lấy lòng con gái, cũng không biết nói những lời ngọt ngào, nhưng tớ nhìn ra họ thực sự rất thích nhau.

Tiếng Anh của cậu ấy không tốt, chị tớ sẽ nói tiếng Anh với cậu ấy hàng ngày, chị tớ không giỏi môn toán, cậu ấy cũng sẽ giảng đề cho chị tớ mỗi ngày.

Giữa họ cũng phát sinh rất nhiều mâu thuẫn, nhiều lần gương vỡ lại lành, nhưng cuối cùng họ vẫn ở bên nhau.

Cho đến kỳ thi tuyển sinh vào cấp 3 năm cuối cấp 2, chị tớ cảm thấy mối quan hệ của họ có thể không kéo dài được lâu, chị ấy sợ, không muốn đối mặt với sự thật là họ sẽ chia tay, chị tớ, chọn cách trốn tránh, chị ấy không nói chuyện với cậu trai kia nữa, chỉ muốn những ký ức cuối cùng của nhau thật đẹp, chị ấy cảm thấy chỉ cần không nói gì thì họ sẽ không xa nhau.

Chàng trai đó cũng nhận ra, mặc dù không nói rõ, nhưng sau khi tốt nghiệp họ không còn liên lạc với nhau nữa. Mấy ngày gần đây, chàng trai kia hình như đang yêu, cô gái kia, trông rất giống chị tớ..."

Cố Cẩm Phàn nói xong nghẹn ngào hít một hơi thật sâu. Cố Cẩm Tâm được Lý Tình ôm vào trong lòng càng khóc không thành tiếng.

Bốn người đều im lặng, màn đêm đen đặc, chỉ còn lại khe khẽ tiếng nức nở của Cố Cẩm Tâm.

Trên quãng đường còn lại trở về ký túc xá, cả bốn người đều không nói gì.

Hứa Mi Quân đang nghĩ "Tình yêu rốt cuộc là thế nào, sao lại khiến người ta chịu kí©h thí©ɧ lớn đến thế, mình cũng sẽ như vậy sao?"

Tiếng chuông báo thức vang lên vào ngày hôm sau, Lý Tình vẫn cố gắng vùng vẫy bật dậy, Cố Cẩm Tâm và Cố Cẩm Phàn vẫn cười nhìn Lý Tình, như thể ngày hôm qua chưa xảy ra chuyện gì.

Bốn người ăn sáng xong liền đến trường, họ vẫn chia tay nhau trước cửa lớp Hứa Mi Quân. Các bạn cùng lớp 11(1) đều nói "chào buổi sáng" với Hứa Mi Quân, tuy mới quen biết nhau hai ngày, nhưng họ đem đến cho Hứa Mi Quân cảm giác như đã quen nhau hai năm.

Vừa đến cửa cô đã thấy Hạ Huấn Triết đang viết đề, Hứa Mi Quân bước đến chỗ ngồi của mình và nói chào buổi sáng với Lý Huân xong liền ngồi xuống.

"Cậu đến sớm thế." Cô vừa bỏ cặp sách xuống vừa hỏi.

"Ừ." Hạ Huấn Triết trả lời một câu cho có lệ, Hứa Mi Quân bĩu môi không nói gì nữa. Bài đọc sáng nay là tiếng Anh, giáo viên sắp xếp cho nghe viết những tờ mới đã giao hôm qua như thường lệ, tiếng Anh của Hứa Mi Quân cũng rất tốt, ở trường cũ cũng xếp hạng cao, nhưng từ khi bị Hạ Huấn Triết kí©h thí©ɧ đến, cô không dám nói mình học giỏi môn nào."

Giáo viên nhanh chóng sửa lại bài nghe viết, cô ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Huấn Triết, gọi cậu lên bảng.

Hứa Mi Quân nhìn thấy giáo viên tiếng Anh nghiêm túc nói điều gì đó với Hạ Huấn Triết, thỉnh thoảng vỗ vào vai cậu, nhưng Hạ Huấn Triết vẫn cúi đầu, gật đầu.

Một lúc sau, cậu cầm vở đi xuống, Hứa Mi Quân tò mò liếc nhìn cuốn vở ghi chép của Hạ Huấn Triết, liền bị sốc.
« Chương Trước