Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Công Tử Biệt Tú

Chương 17: Cha Nương Dị Thế (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô em vợ tương lai thật sự đã bỏ ra rất nhiều cho hắn.

Lâm Tú ngừng nghĩ ngợi lung tung, dồn hết tâm trí cảm thụ biến hóa của cơ thể.

Hắn cũng không thể nghĩ ngợi tiếp nữa, bởi nhiệt độ lúc này trong gian phòng đã hạ xuống cực thấp, thấp đến mức Lâm Tú hơi không chịu nổi, hắn phải toàn lực vận chuyển loại lực lượng kia trong cơ thể mới chống cự được hoàn cảnh lạnh giá bên ngoài.

Trong quá trình này, Lâm Tú có thể cảm nhận rõ cỗ lực lượng ấy bắt đầu khởi động trong cơ thể hắn và đang chậm rãi tăng trưởng.

Mặc dù tốc độ tăng trưởng rất chậm, gần như ít không thể phát hiện, nhưng nó đích xác tăng lên.

Mọi người gọi loại lực lượng này là “Nguyên lực”, Nguyên lực là cơ sở để thi triển dị thuật, bất luận dị thuật nào đều phải thông qua Nguyên lực thi triển, khi Nguyên lực tăng trưởng tới trình độ nhất định sẽ biến đổi về lượng dẫn tới chất thay đổi, giúp cho dị thuật thức tỉnh lần nữa.

Một canh giờ sau, hai bóng người đi ra khỏi phòng.

Sắc mặt Triệu Linh Âm hơi tái nhợt, thời gian thi triển năng lực lâu tiêu hao Nguyên lực của nàng rất lớn.

Lâm Tú bước chân uể oải, môi trường lạnh lẽo khiến thể lực hắn nhanh chóng trôi mất.

Triệu Linh Âm lại còn tiếp tục giảm nhiệt độ, Lâm Tú bị nàng giày vò đến không còn chút sức lực.

Tuy nhiên lợi ích cũng quá rõ ràng, với sự trợ giúp của nàng, Nguyên lực trong cơ thể Lâm Tú đã có sự tăng trưởng đáng kể.



Vừa rồi hắn thử, trên tay đã ngưng thành một tầng băng mỏng, dù đây là cực hạn năng lực trước mắt, nhưng lại thua xa cực hạn của loại năng lực này.

Sách sử ghi chép, tu hành dị thuật băng đến điểm tận cùng, phất tay có thể đông cứng sông núi, hồ nước, đóng băng cả tòa thành trì, nghe đồn trong quân đội Đại Hạ có một vị cường giả thức tỉnh thuật này sáu lần.

Mà tại vương triều Đại La phía bắc, thậm chí có cả một vị tồn tại cấp bậc truyền thuyết, đã thức tỉnh năng lực này bảy lần, đạt đến thực lực Thiên giai.

Khí hậu vương triều Đại La khác với vương triều Đại Hạ, nơi đó mùa đông giá lạnh dài đằng đẵng tại đại bộ phận khu vực, một ít địa vực cực đoan bị băng tuyết bao trùm bốn mùa quanh năm, thích hợp nhất với những người có năng lực giống Lâm Tú và Triệu Linh Âm tu hành.

Căn cứ theo số lần thức tỉnh dị thuật, người ta chia thực lực Năng Lực Giả thành chín cấp bậc.

Từ Hoàng giai Hạ cảnh, Hoàng giai Thượng cảnh, Huyền giai Hạ cảnh, Huyền giai Thượng cảnh... , tới Thiên giai Hạ cảnh, Thiên giai Thượng cảnh và Vô Thượng Chi Cảnh chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Phân chia cấp bậc tương ứng với thức tỉnh dị thuật một lần, thức tỉnh lần hai, cho đến thức tỉnh chín lần.

Triệu Linh Âm đã thức tỉnh bốn lần, thực lực đạt tới Huyền giai Thượng cảnh, đây đã là thiên tài trong số thiên tài, còn vị tỷ tỷ thiên chi kiêu nữ của nàng, dường như đã trải qua năm lần thức tỉnh. Vẫn chưa tròn hai mươi tuổi đã thức tỉnh năng lực lên tới năm lần… Bản thân Lâm Tú cũng có cảm giác mình không xứng với nàng.

Nhớ đến vị hôn thê, trong lòng Lâm Tú dâng lên vài phần hiếu kỳ, hỏi: “Linh Âm, năng lực tỷ tỷ ngươi thức tỉnh là gì?”

Triệu Linh Âm không nhiều lời về chuyện này, thản nhiên đáp: “Ngày sau ngươi sẽ biết.”



Lâm Tú nhất quyết toàn tâm toàn ý muốn thúc ngựa lao nhanh huỷ bỏ hôn ước, tương lai hôn ước này sẽ không còn nữa. Hắn cũng chỉ nhất thời tò mò đối với vị hôn thê chưa từng gặp mặt kia thôi.

Hai mươi năm trước, Triệu Gia và Lâm gia đều là quyền quý sắp xuống dốc, nhưng sau khi Triệu Gia sinh hạ nữ hài kia, đồng thời thức tỉnh năng lực, phụ thân Triệu Linh Âm, tức nhạc phụ của Lâm Tú trên danh nghĩa lập tức từ Tam đẳng bá một lần tấn thăng Nhất Đẳng Hầu. Hết thảy là vì hắn sinh ra một người con gái đó.

Vị đích nữ họ Triệu đó đến cùng có bao nhiêu đặc biệt mới có thể mang nhiều vinh quang cho Triệu Gia như vậy?

Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, nhưng Lâm Tú cũng biết rõ những chuyện này chung quy chẳng liên quan tới hắn. Đợi lúc hôn ước giải trừ, hai người sẽ không còn liên quan gì nhau.

Trong viện, Tôn Đại Lực nhìn Lâm Tú và Triệu Linh Âm bước ra từ trong phòng, hơn nữa trông dáng vẻ hai người rất mệt mỏi, không khỏi trợn to hai mắt.

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, xoay người điềm nhiên như không, tiếp theo co cẳng chạy.

Tôn Đại Lực chạy tựa làn khói, Triệu Linh Âm cũng rời khỏi Lâm phủ, để lại một mình Lâm Tú.

Lâm Tú đi tới góc sân, chỗ Tôn Đại Lực rèn luyện khí lực hằng ngày.

Hắn dễ dàng nâng một cái tạ đá nhỏ lên.

Có vẻ khi Nguyên lực trong cơ thể tăng lên, lực lượng của hắn cũng theo đó mà tăng cường chút ít.

Nói cách khác, bản chất các phương thức tu hành khác nhau luyện ra Nguyên lực không khác biệt gì mấy. Chỉ cần Nguyên lực tăng trưởng, tất cả năng lực dị thuật đều có thể cùng tiến.
« Chương TrướcChương Tiếp »