Chương 1-1

Khu vực kinh tế trung tâm thành phố Ninh bắt đầu thức tỉnh từ mười giờ sáng.

Nhân viên tiếp khách của trung tâm thương mại trưng ra khuôn mặt tươi cười mở cửa lớn, Bạch Cốt Tinh xách túi hiệu vẻ mặt phong trần mệt mỏi đi vào office building. Khói trắng tỏa ra từ l*иg hấp của quán ăn sáng ven đường, trước biển hiệu sáng lấp lánh là hàng dài người đang đứng chờ…

Giang Hồng Phi ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc pha lê rực rỡ lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, ánh sáng phản xạ đó chói tới mức làm anh không thể nào mở mắt ra được.

Khác với mấy tòa nhà văn phòng thông thường, tòa nhà cao lớn khí phách trước mặt anh không cho nhiều công ty nhỏ thuê, mà gắn hẳn một biểu hiệu to đùng in tám chữ rồng bay phượng múa ngay phía trước.

Công ty giải trí truyền thông Thiên giới.

Giang Hồng Phi mặt không đổi sắc mà đẩy đầy gọng kính trên mũi, gọng kính không tròng giúp anh che bớt vệt đào hoa nơi khóe mắt, cũng giúp cho chàng trai trẻ hai mươi mấy tuổi tăng thêm chút khí chất mà chỉ những tên văn nhã bại hoại lăn lộn trong xã hội nhiều năm mới có được.

Anh duỗi tay sờ sờ túi công văn, cảm nhận được những trang giấy dày cộm được bao bạo dưới lớp da, cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đây là lần phỏng vấn đầu tiên kể từ khi anh xuyên đến thế giới này, cố lên Giang Hồng Phi, mày nhất định có thể làm được!



Hành trình xuyên không của Giang Hồng Phi, thật sự chẳng đâu vào đâu khác hoàn toàn với mấy tiểu thuyết nam chủ.

Anh thật sự không muốn trải qua cảm giác khi mình thức dậy trong căn phòng cho thuê chật hẹp, thì chợt phát hiện ra công việc ổn định mà mình vất vả lắm mới kiếm được đã theo gió mà bay.

Đừng nhìn anh bây giờ ăn mặc chỉnh tề như tinh anh xã hội mà nhầm, mấy tuần trước Giang Hồng Phi vẫn còn là một thành viên trong vô số các sinh viên mới tốt nghiệp khóa này đang cắm đầu tìm việc. Nhưng khác với mấy bạn học vì chuyên ngành khó xin việc mà phải thi đủ loại chứng chỉ trong lúc tuyệt vọng, Giang Hồng Phi xem như may mắn.

Trong vô số các loại chứng chỉ kế toán, sư phạm đầy đường, anh đã tìm được một lối tắt, anh thi một chứng chỉ mà chưa người nào nghe qua - chứng chỉ người đại diện. Chính nhờ tấm chứng chỉ này cộng thêm vẻ ngoài chẳng kém minh tinh của mình đã giúp anh tìm được một công việc tạm ổn trong một công ty giải trí bình thường, chỉ riêng khoản tiền lương thôi đã khá rộng rãi với một sinh viên mới tốt nghiệp như anh rồi.

Trước khi ngủ anh còn đang vui tươi hớn hở sắp xếp lại tập tài liệu, nghĩ thầm mấy năm tới nói không chừng anh có thể mua được một căn chung cư đơn loft đang rất hot hiện nay, trải qua cuộc sống một người một mèo đầy vui thích…

Không ngờ tới một giấc ngủ dậy thế mà anh thấy mình đang ở trong một căn nhà cho thuê còn nhỏ hơn ký túc xá của anh khi trước, bên người chỉ có một bộ tây trang và xấp lý lịch đã in sẵn.

Lúc ấy mặt Giang Hồng Phi lập tức đen thui, nếu không phải cảnh vật xung quanh không đúng, mở TV phát hiện mấy minh tinh đó mình đều không quen anh còn chưa thể tưởng tượng được là mình đã bỗng dưng xuyên không, chỉ ngỡ là mình đang quay ngược thời gian gì đó.

Ghi chú trong điện thoại có ghi sáng nay anh có một cuộc hẹn phỏng vấn lúc 11 giờ, địa chỉ là một công ty giải trí lớn ở trung tâm kinh tế thành phố Ninh. Giang Hồng Phi liếc nhìn số dư tài khoản trên Alipay, cuối cùng anh chỉ có thể mặc tây trang vào, mang theo lý lịch sơ lược và cặp tài liệu lao thẳng ra cửa.

Không tìm được việc nữa thì chắc anh phải hít không khí mà sống thật quá.



Bước qua cánh cửa tự động, Giang Hồng Phi đi vào phía trong tòa cao ốc, sảnh lớn lầu một cực kỳ rộng lớn, bố cục sang trọng mà khí phái, nhìn quanh bốn phía chỉ có thể thấy được vách tường sáng bóng đến mức phản chiếu ảnh ngược và trần nhà cao mấy mét.

Bên trái cửa vào là một quầy chữ nhật dài, cô gái tiếp tân đang đứng sau quầy, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào mà không mất phần lễ phép.

Giang Hồng Phi nhìn thoáng qua cô gái tiếp tân, lòng chỉ muốn nói không hổ là công ty lớn, tiếp tân mà cũng đẹp như vậy.

Hơn nữa cô ấy còn khác với vẻ đẹp đại trà bây giờ, mái tóc dài, mặt trái xoan và đôi mắt một mí làm cô ấy mang vẻ đẹp như một mỹ nhân bước ra từ tranh cổ.

Giang Hồng Phi nói: “Người đẹp, cho tôi hỏi một chút, địa điểm phỏng vấn ở đâu vậy?”

Không biết lời anh nói có vấn đề gì mà cô gái xinh đẹp trước mắt đầu tiên là sửng sốt đỏ hồng hai tai, sau đó cô ấy mới nở một nụ cười thật tươi lộ ra mấy chiếc răng thỏ với Giang Hồng Phi.

“Nơi phỏng vấn là ở lầu mười hai.”



Hết chương 1-1