Chương 12

“……”

Thiếu nữ bị bắt nạt đơ người vài giây, cuối cùng thật sự một bên lau khóe mắt một bên lấy di động ra, nghe lời mà ghi âm lại từng tiếng quỷ khóc sói gào trong tủ âm tường.

Aru cào cào mặt: “ Vừa rồi có phải tớ lỡ miệng nói chuyện không?”

Getou Suguru bất đắc dĩ nói: “Không có việc gì, tớ cũng không trông cậy vào việc Berserker có thể hoàn toàn phối hợp kế hoạch của chúng ta…… Dù sao, chỉ cần giấu đám lạn quả quýt là được.”

Bọn họ đều đã cảm thấy làm được khá ổn rồi, Aru một lần nữa mở cửa tủ âm tường ra, ba thiếu nữ lập tức chật vật ngã ra ngoài.

“ Ma…… Có ma!” Thiếu nữ lúc trước còn khí thế kiêu ngạo sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, “ Trên đó thật sự có ma!”

Aru ngẩng đầu nhìn lên trên tủ âm tường, nơi đó đúng là có một cái cửa thông lên gác mái, ở vị trí cậu đang đứng nhìn lên chỉ thấy một mảnh tối om.

“Đi xem đi.”

Hai con chú linh của Getou Suguru thu được mệnh lệnh của chủ nhân, dẫn đầu chui lên gác mái.

Aru theo sát sau đó.

Thiếu nữ bất lương sợ hãi nói: " Này, cậu, cậu đừng đi! Đừng ném bọn tôi ở lại chỗ này!"

Aru mắt điếc tai ngơ, trong tủ âm tường không có bậc thang để leo lên gác mái, vì thế Aru duỗi tay bắt lấy cửa gác mái, nhẹ nhàng nhảy lên.

Sau khi vụ án 5 năm trước được phơi bày sáng tỏ, gác mái là hiện trường vụ án gϊếŧ người đã bị cảnh sát rửa sạch một phen, sau cũng không biết là ai phong bế cửa vào gác mái bên trong tủ âm tường, còn dỡ xuống bậc thang giản dị nguyên bản ở chỗ này, căn cứ vào tình báo “Cửa sổ” cung cấp, hộ gia đình tử vong trước đó không lâu chỉ biết trong nhà từng có người chết cho nên giá cả rất rẻ, lại không biết có gác mái tồn tại.

Nhưng mà, khi tình nguyện viên phát hiện ra thi thể của họ, đôi vợ chồng kia nằm song song trên gác mái chết không nhắm mắt, mà cửa tủ âm tường thì lại đóng chặt.

Sau khi đôi vợ chồng chết, trong nhà chỉ còn lại một bà lão mắc chứng Alzheimer, sinh hoạt cũng vô pháp tự gánh vác, càng miễn bàn đi tìm con trai và con dâu, mà một em gái duy nhất thường xuyên tới thăm hộ gia đình này ly kỳ mất tích vào thời điểm đó, chỉ sợ cũng đã ngộ hại.

Vì thế thẳng đến hai tháng sau, sinh viên tình nguyện Nishina Rika đi vào căn nhà này, phát hiện hai thi thể trên gác mái, cô lập tức gọi điện thoại cho tiền bối trong đội tình nguyện, chờ tới lúc tiền bối cùng cảnh sát chạy tới, chỉ tìm thấy Nishina Rika ngất xỉu vì chấn kinh quá độ, cùng với bà lão đã tắt thở bên cạnh, còn có hai thi thể nằm trên gác mái.

À, thuận tiện nhắc tới, vị tiền bối trong đội tình nguyện kia, cảnh sát tới chạy hiện trường, nhân viên y tế cùng phóng viên, đều toàn bộ tử vong trong mấy ngày sau đó, chỉ còn lại Nishina Rika tìm được đường sống trong chỗ chết.

Cảnh sát cuối cùng cũng ý thức được vấn đề không bình thường, lúc này mới khẩn cấp chuyển dời vụ án cho Chú Thuật Sư.

Aru thăm dò: “ Hừm…… Không có ma.”

Gác mái trống không, cũng không có thân ảnh oán linh.

Aru nhắm mắt lại, vẫn như cũ không cảm nhận được bất cứ thứ gì, cậu là anh linh, không lý giải được chú lực, ở phương diện cảm nhận chú lực xác thật không nhạy bén bằng Chú Thuật Sư, nhưng ngũ cảm của anh linh vượt xa nhân loại, nếu nơi này thật sự tồn tại cái gì, cậu không có khả năng không phát hiện ra.

Nhưng mà……

Aru khom lưng nhặt cuốn nhật ký bên chân, nhật ký rách tung tóe, vừa nhìn là biết đã dùng nhiều năm.

Kỳ quái, vì sao hiện trường vụ án sẽ lưu lại cuốn sổ nhật ký bắt mắt như vậy?

Cậu mở nhật ký ra, bên trên viết tên chủ nhân nhật ký.

—— Kawamata Kayako.

Nha, người vợ bị hành hạ đến chết kia tên là Saeki Kayako, nhưng khi chưa kết hôn, cô họ Kawamata.

Thiếu niên tóc vàng nghĩ nghĩ, nhìn về phía hai cái “Cameras” đang thăm dò gác mái: “Master, tớ tìm được nhật ký lúc sinh thời của Kayako, nhưng mà tớ không cảm nhận được có chú linh tồn tại. Cậu thì sao?”

“ Tớ cũng không có.” Getou Suguru trả lời: “ Nhưng nếu là Satoru, có lẽ có thể phát hiện ra những thứ chúng ta nhìn không thấy cũng không chừng.”

Một bên Gojo Satoru chen vào nói nói: “ Sao, cũng không tất yếu đi. Aru, cậu trở về đi, mặc kệ cậu có bị đánh dấu hay không, mấy đứa học sinh bên kia khẳng định đã bị chú oán đánh dấu, không bao lâu sau chú oán sẽ tự mình tìm tới cửa, chúng ta chỉ cần ôm cây đợi thỏ là được.”

Getou Suguru thở dài: “ Chỉ có thể như vậy. Aru, cầm cuốn nhật ký trở về đi.”

“ Đã rõ, Master.”

Bởi vì một vở khôi hài bạo lực học đường, sự việc lại càng trở lên phiền phức, nếu người bị đánh dấu là bọn họ, thì bọn họ một chút cũng không buồn lo lắng, chỉ cần xoa tay chờ làm gỏi oán quỷ một trận là được, nhưng hiện tại người bị đánh dấu là bốn đứa học sinh không có năng lực tự vệ...... Chậc.

Getou Suguru nâng tay lên, xoa xoa giữa mày: “ Mấy ngày kế tiếp, chúng ta chỉ sợ phải một tấc không rời mà làm vệ sĩ cho người ta rồi.”

Aru nhét cuốn nhật ký vào lỗ tai chú linh của Getou Suguru, bản thân tự mình nhảy từ gác mái xuống, mỗi tay xách một cái tùy tùng đã bị dọa nhũn cả chân, không có chút tâm thương hại nào mà quay người xuống lầu, học sinh chuyển trường vội vào chạy theo, nữ sinh cầm đầu bạo lực học đường cũng nhanh chóng bò dậy, run rẩy đuổi theo xuống lầu.

Thẳng đến khi tất cả bọn họ đã xuống lầu, xuyên qua khoảng sân mọc đầy cỏ dại rời khỏi căn nhà, trên gác mái mới vươn ra một đôi tay trắng bệch, một người phụ nữ tóc tai tán loạn chậm rãi bò ra ngoài, mấp máy bò sát giống như rắn dọc theo cầu thang bò xuống, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh kẽo kẹt kỳ quái, hai mắt trống rỗng nhìn theo phương hướng đám Aru rời đi.

……

" Đúng vậy, chúng tôi phát hiện ra bốn nữ sinh xuất hiện ở hiện trường...... Các cô ấy là học sinh của một học viện nữ sinh gần đó. Đúng, không phát hiện chú oán...... Vâng, vâng, vâng, tôi đã hiểu....."

Phụ trợ giám sát cúp điện thoại, lễ phép mà nói với mấy nữ sinh: “ Các bạn học này, vì an toàn của chính các em, hiện tại nên đi bệnh viện kiểm tra tình huống thân thể mới được. Yên tâm, chúng tôi sẽ cùng phụ huynh của các em tiến hành câu thông.”

Học sinh chuyển trường sửng sốt: “ Liên hệ phụ huynh?”

“ Đúng vậy.” Phụ trợ giám sát ôn hòa nhưng thái độ lại cường ngạnh nói: “ Chúng tôi có nghĩa vụ bảo đảm các em nhân thân an toàn, cho nên còn mong các em hiểu cho.”

“ Các người là ai! Các người muốn chúng tôi hiểu thì chúng tôi phải hiểu à? Thật là không thể hiểu nổi! Tôi phải về nhà!”

Sắc mặt thiếu nữ bất lương bỗng nhiên trắng bệch, ồn ào náo loạn lên.

“……”

Aru xách cổ cô ta, thái độ cường ngạnh nhét người vào trong xe, thiếu nữ bất lương có chút sợ cậu, nhưng vẫn dùng sức giãy giụa, Getou Suguru đứng phía sau Aru, lạnh lùng hỏi: " Giáo viên của cô có biết chuyện cô bắt nạt bạn học không?"

Động tác của thiếu nữ bất lương dừng lại.

" Đưa bạn học mới tới hiện trường án gϊếŧ người để trêu đùa, không có ngôi trường nào cho phép chuyện này phát sinh phải không? Cần chúng tôi liên hệ chủ nhiệm lớp cùng cha mẹ cô không?"

Thiếu nữ bất lương không nói lời nào.

Aru nhét cô ta vào trong xe, còn săn sóc mà đóng kỹ cửa xe, sau đó làm động tác phất tay bai bai.

Thiếu nữ bất lương: “……”

Phụ trợ giám sát nhẹ nhàng thở ra.

Anh gật đầu với ba người Aru ngoài cửa xe, điểu khiển xe, chở bốn nữ sinh đang sợ hãi tới bệnh viện.

Nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, bốn học sinh này sẽ được phía Chú Thuật Sư canh giữ, thẳng đến khi hoàn toàn giải quyết xong “Chú oán” mới thôi.

Getou Suguru triệu hồi ra chú linh có hình dáng cá ma quỷ: " Đi thôi, chúng ta cũng tới bệnh viện tập hợp với thầy và Shouko, thuận tiện hỏi thăm tình huống của nữ tình nguyện viên kia một chút."

Aru nghe vậy nhịn không được oán giận: “Còn phải làm việc sao?”

Getou Suguru rất là bất đắc dĩ: “ Sự việc còn chưa có giải quyết xong mà, Aru.”

Gojo Satoru lười vô nghĩa, cậu xách cổ Aru lên, mang theo Aru cùng nhau nhảy lên lưng cá ma quỷ: “Ông đây lần đầu tiên thấy một tên còn tiêu cực lãn công hơn ông đây, Aru, cậu chính là anh linh nha.”

Ngẫm lại Nightingale lực hành động mười phần lúc trước, lại nhìn thiếu niên tóc vàng chỉ muốn trải qua ngày tháng Phật hệ trước mắt, hai nam sinh đều cảm thấy căn bệnh nhân cách phân liệt thật sự quá thần kỳ.

Tính cách hai người kia, quả thực là hai cực trái ngược nhau!

" Hôm nay tớ cũng không quá mức tiêu cực lãn công mà." Aru vì bản thân cãi cọ: " Tớ còn rất để ý tới vụ án này."

Đây là lời nói thật.

“Hơn nữa, bản thân quan điểm ‘ tiêu cực lãn công là không đúng ’ này liền có vấn đề rất lớn.”

Gojo Satoru cùng Getou Suguru nhướng mày: “ Hử?”

Aru nói lời chính nghĩa: "Người chăm chỉ có thể có thành tựu lớn trong sự nghiệp, người lười biếng đương nhiên cũng có thể. Bản thân lười biếng là một loại tu hành, khi một người tu luyện lười biếng tới cảnh giới tận cùng, người đó có thể lĩnh hội chân lý của vũ trụ, đạt tới độ cao của thần linh."

Sau một khoảng yên lặng quỷ dị, hai tên nam sinh bộc phát ra từng đợt cười vang.

Đúng lúc này, một con chú linh hình chim cả người mọc đầy mắt vọt về phía cá ma quỷ, bởi vì cấp bậc quá thấp, hai nam sinh cũng không thèm để nó vào mắt, Aru đương trường xoay người đá cho nó một phát.

“——!”

Chú linh bị đá tới biến hình, thẳng tắp bay vù ra phía xa, xa tới mức yêu cầu Gojo Satoru cùng Getou Suguru nheo mắt nhìn mới thấy.

Rầm!

Chú linh rơi xuống hung hăng nện hỏng một chiếc xe màu đen.

Aru thở ra một hơi, thong dong thu chân: “ Xem đi, đây là lực lượng mà lười biếng cùng calorie mang lại cho tớ.”

Gojo Satoru & Getou Suguru: “……”

Nhìn chiếc xe còn chưa lái đi xa đã xịu nỗi khổ bị cái nồi từ trên trời rơi xuống đập hỏng, Getou Suguru cùng Gojo Satoru vươn tay, một đứa là thực sự cảm thấy lo lắng, còn một đứa khóe miệng điên cuồng giơ lên:

“Phụ —— trợ —— giám —— sát ——!!!”

Aru: “……”

_______________

Mé ơi cừi vờ lờ =)))