Minh Thảo ngừng bước : tôi nói dối cậu khi nào?chuyện gì?
Tường Doanh : Hôm tôi gọi kêu cậu chỉ tôi chơi bóng
Minh Thảo : Tôi bận thật
Tường Doanh : bận với Việt Trinh đúng không?
Minh Thảo : đúng là tôi bận dạy Việt Trinh bóng rổ thì sao dạy được cậu,thì ra cậu giận tôi chuyện này à?
Tường Doanh ; ừ tôi giận đấy tôi khó chịu đấy thì sao (thút thít khóc)
Minh Thảo : Tôi xin lỗi đừng khó chịu với tôi nữa ,như vậy tôi không vui đâu
Tường Doanh : bắt đền cậu đấy
MInh Thảo : vậy đi ăn bánh kem nhé mà khi nào cậu muốn ăn
Tường Doanh ; Cho cậu nợ bất cứ lúc nào tôi muốn phải cho tôi đi ăn
Minh Thảo về đi thẳng lên phòng không để ý trong khi Việt Trinh ngồi lù lù ở ghế sofa
Việt Trinh : Này,tan học lâu rồi sao cậu giờ mới về ?
Minh Thảo không đáp lời Việt Trinh vì Cô ghét ai kiểm soát cô
Bà Lâm Việt Anh quát theo: Cố Minh Thảo con đứng lại
Dừng lại ở cầu thang Cố Minh Thảo hỏi: Bà có chuyện gì?
Bà Lâm Việt Anh : Con không biết đi thưa về gửi là gì hả?con không biết phép tắc là gì à?
Minh Thảo : vậy lúc bà bỏ bố con tôi đi bà có thưa gửi không?
Bà Lâm Việt Anh : Hãy cư xử mình là người có học đi,con nên nhớ là con đang học đại học đấy
Minh Thảo : Có học nhưng tôi không có người dạy dỗ
Bà Lâm Việt Anh : không ngờ ta lại đẻ cái đứa như con,biết vậy ta đã bóp chết luôn con rồi
Minh Thảo : Biết thế thì bà đừng nên đẻ tôi ra chứ
Việt Trinh : cậu tôi thật không ngờ cậu
Minh Thảo : Cậu im mồm ngay,biết gì mà nói
Việt Trinh : Đây là nhà tôi,tôi không im thì cậu định làm gì?định đánh tôi à?
Minh Thảo : Đánh mấy thứ tiểu thư õng ẹo không bõ bẩn tay tôi
Việt Trinh : Còn hơn là đứa con bất hiếu
Minh Thảo : Nếu cậu thích cậu nhận bà ta là mẹ luôn đi tôi không cần
Bà Lâm Việt Anh : thứ độc ác không nhận mẹ là mẹ đẻ ra mình
Minh Thảo : độc ác sao bằng bà,bà còn không biết yêu thương con gái mình đẻ ra cơ mà
Việt Trinh : Lúc tức giận cậu không nên nói ra những lời khiến người khác tổn thương
Minh Thảo : Ai tổn thương ai?cậu hả
Việt Trinh : Cậu đi ra ngoài cùng tôi
Minh Thảo bước lên cầu thang không thèm để ý lời Việt Trinh nói
Bà Lâm Việt Anh quát lên : Bố con ở dưới kia sẽ đau lòng vì cách đối xử của con đấy
Minh Thảo lao ầm ầm xuống trợn mắt nhìn bà Lâm Việt Anh: Bố tôi không phải để bà nhắc tới,bà không có tư cách
Bà Lâm Việt Anh : ta đã làm gì sai mà con lại như vậy?
Minh Thảo : bà sai nhiều sai rất nhiều,bà vì sợ vất vả mà bỏ bố tôi mà nên tôi cấm bà nhắc tới bố tôi
Bà Lâm Việt Anh giận tím mặt không nói được gì
Minh Thảo : Chắc hẳn ngày xưa bà ngoại không dạy bà tốt rồi nên bà không dạy tốt được tôi rồi
Bà Lâm Việt Anh : con con
Minh Thảo : sao bà đang sôi máu lên đúng không?tôi cũng sôi máu khi mà bà nói tôi không được dậy dỗ đấy
Bà Lâm Việt Anh tát thẳng vào mặt Minh Thảo 2 cái liền : cút cút ngay đừng để ta nhìn thấy mặt con
Minh Thảo : bà đánh nữa đi đánh chết tôi đi vì íbà cũng muốn tôi chếtbà đánh tôi có tiếc tay đâu
Bà Lâm Việt Anh đứng như trời trồng nhìn Cố Minh Thảo bỏ ra ngoài
Lang thang ngoài đường Cố Minh Thảo chợt nhớ căn hộ ông chú xây tặng mình.Cô chưa biết nó ra sao và cô cũng đang rất tò mò
.
.
.
Cố Minh Thảo gọi cho chú : Alo chú ơi con muốn th nhà chú xậy cho con có dược không?
-
Chú : Chú đợi con ở trường học,con ra lấy chìa khoá nhé
5p sau Minh Thảo có mặt tại cổng
Chú : Con,mặt con sao vậy? Là ai đã đánh con nói cho ta nghe
Minh Thảo : Dạ không sao ạ,con và chú tới nhà được chứ
Dẫn Minh Thảo tới nhà
Chú : chú biết con thích màu xanh dương nên phòng của con có tất cả mọi thứ con cần,các phòng còn lại tuỳ con sắp xếp ,thiếu thứ gì cứ gọi cho chú
Minh Thảo : Cảm ơn chú,chú vào nhà đã
Chú : Thôi,chìa khoá đây,chú bận việc để khi khác chú tới thăm con
Cố Minh Thảo mệt mỏi đi lên phòng ngả người ngủ thϊếp đi cho tới khi Việt Trinh gọi
Minh Thảo : ừ tôi đây
Việt Trinh : muộn rồi,ngoài trời lạnh đấy cậu về đi
Minh Thảo : tôi ổn nên không cần lo
Việt Trinh : Về cẩn thận nhé
Khoá cửa lại Minh Thảo tiếp tục lang thang rồi tạt vô quán bia làm vài lon
Ngồi uống như chưa bao giờ được uống thì có người vỗ vai
Minh Thảo gạt tay đi không thèm nhìn lại
Chị Đại : nhox con đi nhậu 1 mình hả?
Minh Thảo : ơ chị à ?nhậu chung vài lon cho vui nào
-Chị Đại : nhậu luôn,mà nay nhox sao đấy?bị anh nào bỏ nên thất tình à?
.
.
.
Minh Thảo : e có tình đâu mà thất với lại e không có hứng thú với đàn ông thì anh nào làm em thất được
Chị Đại : buồn gì nói chị nghe xem có giúp gì được không
Minh Thảo : Buồn đời không đối thủ,muốn thi uống bia với em không?
Chị Đại : Luôn đê em nghĩ chị là ai mà sợ em chứ
Cả 2 người uống tới bến cho tới khi chị Đại say mềm xin tha
Chị Đại : Chị thua rồi về về thôi
Minh Thảo : Có cần e đưa về không?
Chị Đại : thôi chị gọi bạn trai chị tới đón được rồi
Đợi người yêu chị Đại tới Cố Minh Thảo quay đầu về liền vì cô không muốn người lạ thấy cô nhậu nhẹt
Về nhà cũng gần 12h,Cố Minh Thảo người nồng nặc hơi bia đi lên phòng,lên tới phòng Cô giật mình khi thấy Việt Trinh đứng đó
Minh Thảo : người hay ma đấy? Không về phòng mà ngủ đi(giọng bắt đầu lè nhè vì ngấm )
Việt Trinh : Cậu là người hay là con ma men đấy?12h rồi,mai cậu sao mà dậy đi học được
Minh Thảo : Cậu lo xa quá rồi đấy về phòng đi
Việt Trinh : Cậu đừng tắm không cảm đấy
Minh Thảo : Tránh ra để tôi vào
Việt Trinh xuống nhà pha nước chanh đem lên cho Minh Thảo
Việt Trinh : Này uống đi giải rượu tốt đấy
Cầm ly nước đặt xuống bàn Cố Minh Thảo tiến gần lại Việt Trinh
Việt Trinh : Cậu cậu muốn gì?
Ôm lấy Việt Trinh đẩy về phía giường: Tôi muốn ngủ
Vậy là Minh Thảo ngủ trên người Việt Trinh mặc kệ cho Việt Trinh cố vùng vẫy nhưng không thể ra bởi người say thường rất nặng.
Đành chấp nhận là cái đệm cho Cố Minh Thảo Việt Trinh cũng ngủ theo luôn
Truyện này viết về chuyện tình cảm của Chuột và Cô giáo
Truyện Thanh Xuân Của Cô Là Em - Diễn Đàn Kênh Truyện https://kenhtruyen.com/forum/51-19283-1#ixzz5lSb4irdE
9h sáng Cố Minh Thảo nheo mắt tỉnh dậy giật mình khi thấy Việt Trinh nằm dưới
Minh Thảo gào lên : Dậy dậy mau
- Việt Trinh : Sáng ra đã quàng quạc như con lợn giời vậy?
-Minh Thảo : ai mới là con lợn giời chứ?tôi còn dậy trước cậu đấy,trả lời tôi sao cậu nằm ngủ ở phòng tôi
-Việt Trinh : cậu,chính là cậu đấy hôm qua cậu sỉn không nhớ gì à?
Minh Thảo : tôi đã làm những gì?sao cậu nằm dưới tôi?
Việt Trinh : cậu làm rất nhiều chuyện,nói rất nhiều thứ tôi không nghĩ là cậu như vậy đâu
Kéo Việt Trinh dậy,Minh Thảo hoảng hốt vì không biết mình đã làm gì nói gì với Việt Trinh: tôi tôi đã làm gì nói gì với cậu
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn