Minh Thảo trừng mắt: Tôi nói cho cậu biết đây,Bố là bố của cậu không liên quan tới tôi,tôi họ Cố cậu họ Kiều và cô chủ nhà họ Kiều chỉ có cậu,bạn bè chơi với nhau hay không là do cách chơi của cậu còn người yêu á tôi không có hứng với đàn ông nên thôi cái ý nghĩ đấy đi
Việt Trinh : Vậy tại sao cậu lại ngăn tôi và anh ấy
Minh Thảo : Tôi không ngăn tôi chỉ nhắc nhở cậu vậy,nghe hay không thì tuỳ
Việt Trinh : hay là cậu yêu tôi?
Minh Thảo kéo người Việt Trinh lại gần: nhìn tôi đi,nhìn cho kỹ xem tôi có biểu hiện của người thích cậu không hả?
Việt Trinh gạt tay Minh Thảo vô tình gạt phải dây áo tắm,toàn bộ cơ thể Việt Trinh Minh Thảo đã thấy hết.Đứng hình mất 5s Minh Thảo kéo vội áo tắm lên cho Việt Trinh
Minh Thảo nghĩ là do Việt Trinh cố tình nên quát thẳng vào mặt : Điên ,đồ con gái dễ dãi
Việt Trinh mở cửa đẩy Minh Thảo ra ngoài : biến ngay khỏi phòng tôi thứ luôn tự cao tự đại
Việt Trinh bị xúc phạm bởi những câu nói của Minh Thảo nên quyết định sẽ không thèm nhìn mặt Minh Thảo kể khi ở nhà hay ở trường.
.
.
.
.
-Minh Thảo cũng đâu có vừa Cô chỉ cười thầm thấy bản mặt khó chịu tức tối mỗi khi cả 2 chạm mặt nhau của Việt Trinh
1 tháng trời nước sông không phạm nước giếng,Minh Thảo nghĩ ai tức cứ tức chắc cậu ta để bụng để trong lòng lâu như vậy chắc thối hết rồi
Hôm nay ở trường kỷ niệm 50 thành lập nên không phải đi học mà chỉ tới dự.Ra về thấy các chị khoá trên đang vây quanh ai đó mà nghe giọng 2 người đối đáp nhau rất quen
Đứng khoảng cách khá xa để nghe cuộc cãi vã
Việt Trinh : Chị muốn cái gì ?đang nhiên hết việc chặn tôi
Chị Đại : Mày là Kiều Việt Trinh đúng không?
Việt Trinh : Tôi có nghĩa vụ phải trả lời chị à?
Bỗng nghe tét 1 cái
Chị Đại : vậy mày đúng là Kiều Việt Trinh rồi,mày biết mày đang quen với người yêu chị không?
Việt Trinh : Người yêu chị là ai?
Chị Đại : Hiểu Khang em biết chứ (vỗ vỗ vào mặt Việt Trinh)
.
.
Việt Trinh : bỏ ngay cái tay dơ bẩn của chị ra,chị biết tôi là ai không?
Chị Đại : con nhà có gia thế khủng hả?Chị nói cho cưng biết nhé ,đồ gì của chị kể cả có thối nát bỏ đi cũng không được ai động vào nhé
Việt Trinh : Tôi không tin anh ấy yêu loại người như chị
Chị Đại :chị không cần biết cưng là con ông to bà lớn nào nhưng ở trường lời chị nói là chân lý nghe chưa?
Việt Trinh : tôi phỉ nhổ vào cái chân lý của chị,loại con gái trơ trẽn
Chị Đại : chúng mày đâu cắt áo nó cho tao,tao xem nó còn già mồm tới đâu
Cả đám lao vào cắt xé áo Việt Trinh,Minh Thảo lưỡng lự định mặc kệ vì Cô đã nhắc Việt Trinh rồi nhưng không nghe cô
Trong lúc lượng lự Cô nhớ ra lời bố dặn " Nếu người ta có sống ác với con con đừng thấy vậy mà đem lòng căm thù,nếu thấy người ghét con gặp nạn con hãy vì lương tâm chính bản mà giúp đỡ họ.Để làm gì con biết không?Để gió cuốn đi những thù hận"
Minh Thảo chạy lại hét lớn : Chị Đại xin đừng ,xin chị hãy dừng lạ
Chị Đại : nhoc con em có chuyện gì đấy?để khi khác nói chuyện
Minh Thảo : chị đừng làm vậy với cậu ấy,em ở đằng kia cũng phần nào nghe được câu chuyện rồi
Chị Đại : Nó là gì mà em bênh?
.
.
.
.
.
Minh Thảo : Người đáng trách nhất là Hiểu Khang không phải cậu ấy,anh ta đang bắt cá 2 tay và chính cậu ấy cũng không biết đó là người yêu chị,chị là chị Đại của trường mà đánh 1 người không biết họ cũng bị lừa ai biết họ sẽ chê cười chị,tình yêu xuất phát từ trái tim,họ yêu mình và mình cũng yêu họ chứ không phải tranh giành nhau là được
Chị Đại : vậy là con bé này nó không biết,mà nó học cùng em hả?
Minh Thảo: là người nhà em
CHị Đại : thành thật xin lỗi nhox nếu chị biết bé này cũng là nạn nhân thì chị đã không cư xử vậy rồi
Minh Thảo : sự cố không mong muốn thôi mà chị
Chị Đại : đi thôi
Việt Trinh ngồi khúm núm che cơ thể vì áo đã bị cắt tung bành
Cới áo khoác cho Việt Trinh Minh Thảo nhẹ nhàng: không sao đâu mọi chuyện sẽ không tái diễn nữa đâu,có tôi rồi
Việt Trinh ôm lấy Minh Thảo : Tôi sợ lắm đừng bỏ mặc tôi một mình nữa tôi rất sợ
Ngồi xuống cõng Việt Trinh
Minh Thảo : về nhà nào,ai bảo cậu không chịu nghe tôi,bướng lắm còn gì
Việt Trinh nức nở suốt đoạn đường về nhà,về nhà Việt Trinh lao thẳng đi uống nước để hoàn hồn
Dõi theo mọi hoạt động của Việt Trinh,Minh Thảo thấy Việt Trinh đang uống nước trong cốc của mình
Lao lại giằng lấy chiếc cốc từ tay Việt Trinh Minh Thảo đem cốc ra kỳ cọ thật sạch
Minh Thảo : cốc này là của tôi ngoài tôi ra không ai có thể chạm môi vào cốc này
Việt Trinh : thật vậy sao?thay vì gián tiếp chạm môi vào cái cốc thì tôi sẽ làm việc quan trọng hơn
Tiến về phía Minh Thảo Việt Trinh kiễng chân hôn ngấu nghiến
Minh Thảo : Điên à (nói rồi Minh Thảo lấy tay ra sức lau miệng)
Việt Trinh : Tôi yêu cậu và tôi biết cậu cũng có tình cảm với tôi
Minh Thảo : thôi ảo tưởng đi đồ động vật lưỡng tính yêu cả nam và nữ
Việt Trinh : tôi không còn tình cảm với người khác giới nữa,tôi yêu họ là vì che đi cái tôi của bản thân,cậu luôn từ chối tôi ,nếu không có tình cảm với tôi sao cậu còn giúp tôi
.
.
.
Minh Thảo :là người khác tôi cũng vậy ,tôi với cậu là không thể
Việt Trinh bỏ chạy lên phòng,cô luôn tổn thương bởi lời nói của Minh Thảo
Về phòng Minh Thảo suy nghĩ không biết Việt Trinh có ý đồ gì,những lời Cô ta nói có thật sự đáng tin hay đang toan tính việc gì.Dù gì cô ta cũng là con gái kẻ thù,hổ phụ thì lại sinh hổ tử thôi.Nếu cô ta đang diễn thì tại sao mình không diễn chung cho vui nhỉ
Về phần Việt Trinh cô không vì những lời nói của Minh Thảo mà giận nữa,cô nghĩ giận 1 người vô tâm lạnh lùng như Cố Minh Thảo người thiệt vẫn chỉ là mình,chỉ mình là tức giận bực bội thôi
.
.
.
.
.
.
- 6h sáng gõ cửa phòng Minh Thảo
Việt Trinh : là tôi đây,tôi có đánh thức cậu không đấy?
Minh Thảo :biết là phiền còn hỏi
Việt Trinh : vậy thôi bỏ đi
Mở cửa Minh Thảo kéo tay Việt Trinh lôi vào phòng: bỏ đi đâu?có chuyện gì nói đi
Việt Trinh : cái tay,bỏ cái tay ra khỏi tay tôi cậu đang làm tôi đau đấy
Minh Thảo : Cậu cậu được lắm
Việt Trinh : Tôi làm sao?tôi giống cậu thôi mà cậu không thích ai động vào người còn gì
Minh Thảo : Vậy sang đây có chuyện gì nói
Việt Trinh : chẳng có chuyện gì cả,gọi cậu dậy không cậu dùng máy sưởi cả đêm tốn điện nhà tôi thôi
Minh Thảo : cậu giờ mới lòi đuôi cáo ra
Việt Trinh : Cậu với tôi cái gì tôi nói không đúng à,lại bảo không phải đồ nhà họ Kiều tôi đi
Minh Thảo sáng ra bị Việt Trinh chọc tức nên bản mặt thật khó coi
Xuống nhà lấy xe đi học cũng gặp Việt Trinh
Minh Thảo lẩm bẩm : cái ngày quái quỷ gì không biết nữa
Việt Trinh tươi rói : Buổi sáng tốt lành nha bạn yêu
Minh Thảo : Buổi sáng của tôi tan tành bởi lời chúc tốt lành của cậu rồi
Việt Trinh : Vậy lại phải chúc mừng cậu nữa rồi
Minh Thảo:bình thường đi xe ô tô cửa kính kín đáo đã thấy ô nhiễm nặng lắm rồi hôm nay Cô chủ nhà họ Kiều lại đi xe máy thì chắc không ai dám ra đường mất,hèn gì dự báo thời tiết họ cũng dự báo là hôm nay thời tiết xấu,vì 1 người mà ảnh hưởng cả thiên nhiên lẫn con người
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn