Việt Trinh : Kệ tôi,còn hơn khối người suốt ngày đi xe máy mà vẫn thừa ghế sau,lêu lêu đồ không có ai yêu chắc vì xấu tính ở dơ nên không ai thèm
Minh Thảo : nhầm nhé chẳng qua tôi không thích thôi,tôi mà thích thì lcả tá con gái lẫn con trai đứng xếp hàng dài như vạn lý trường thành mong được ngồi sau tôi đấy
Việt Trinh : lại thêm cái tính khoác lác,quả thật không chấp nhận nổi
Minh Thảo : cậu không tin thật hả?
Việt Trinh : Không không bao giờ tin,trừ khi
Minh Thảo : trừ khi làm sao ?tôi ghét nhất những người nói ấp úng đấy nhé
Việt Trinh : trừ khi cậu chở tôi đi học
Minh Thảo : Đợi 1 ngày giông bão nhé,đừng mơ nữa đi
Việt Trinh : Đồ khoác lác mà
Minh Thảo phóng xe đi trước : Rồi tôi sẽ cho cậu thấy sức hút của Cố Minh Thảo này còn hơn cả nam châm
Việt Trinh theo sau để xe cạnh Minh Thảo
Minh Thảo để xe gần 1 cô bé khoá dưới đang loay hoay cởi mũ bảo hiểm
Minh Thảo : để tôi giúp em,mũ này hơi khó cởi e phải bóp lại rồi xoay mới được này
Việt Trinh khoanh tay nhìn Minh Thảo chằm chằm
Cô bé khoá dưới : cảm ơn Idol em hâm mộ idol lắm ak?
Minh Thảo : vì chuyện gì em?
Cô bé khoá dưới : idol chơi bóng rổ rất cừ và lại chơi đàn rất hay ạ
Minh Thảo : em quá khen rồi
Việt Trinh : Có gì đáng khen,tính xấu cục súc lạnh lùng vô tâm thì thần tượng gì chứ
Minh Thảo : em kệ cái mụ già đó đi
Cố bé khoá dưới : Mà em thấy idol vừa giống trai vừa giống gái,lớp em đang tranh luận idol là trai hay gái và thích trai hay gái đó ạ
Minh Thảo : Vậy em nghĩ tôi là trai hay gái
Cô bé khoá dưới : em nghĩ là trai
Minh Thảo : tôi là gái
Cô bé khoá dưới : vậy chắc hẳn idol thích con trai rồi
Minh Thảo lắc đầu : Tôi thích em
Cô bé khoá dưới đỏ mặt ngại ngùng lảng chuyện khác: em nghe nói nhà idol gần đây đúng không ạ?
Minh Thảo : đúng rồi em,có chuyện gì hả?hay tính khủng bố nhà tôi đấy
-bé khoá dưới ngại ngùng : dạ không,tại em nghĩ nếu nhà gần đi bộ sẽ khoẻ ạ
Minh Thảo : Tôi đi xe để được gần em là chính mà
Cô bé khoá dưới đỏ mặt đi trước
Việt Trinh : Đồ động vật ăn tạp ai cũng quăng lưới thả thính được
Minh Thảo : tôi còn quăng lưới bắt luôn cả cậu đấy có tin không hả
Việt Trinh : Tôi đây dễ tính nhưng không dễ dãi nhé,nghĩ gì
Minh Thảo : Chờ đó
Tan học Minh Thảo và Việt Trinh ra lấy xe
Nổ máy mãi không được Minh Thảo cáu um rồi đạp vào xe : chết tiệt
Việt Trinh : nào thả thính à,nghiệp quật hỏng xe đấy
Minh Thảo : không liên quan tới cậu,về đi
Việt Trinh : Muốn về cùng tôi không?
Minh Thảo : không cần
Việt Trinh : vậy dáng dắt bộ về nha,bye
Minh Thảo tức tối dắt xe về nhà mồ hôi nhễ nhại trong khi Việt Trinh cầm cốc nước trêu ngươi Cô ở nhà xe
Việt Trinh : về rồi hả?mệt không?
Minh Thảo :giả vờ tốt với tôi hả?
VIệt Trinh : giả vờ nhưng tôi yêu cậu đấy
Minh Thảo: thôi thôi dẹp đi
Sáng hôm sau là Minh Thảo gõ cửa phòng Việt Trinh
Việt Trinh : sao thế?
Minh Thảo : hôm nay cậu đi xe máy không?
Việt Trinh : không,làm sao?
Minh Thảo : cho tôi mượn xe cậu,xe tôi đi bảo dưỡng tuần sau mới có thể lấy được
Việt Trinh : ừ thì làm sao?
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
MInh Thảo : thì cậu đi ô tô tôi mượn xe máy
VIệt Trinh : được thôi tôi sẽ cho cậu đi cùng ô tô còn mượn xe máy thì thôi đi
Minh Thảo: tại sao
Việt Trinh : Tôi không thích xe mình để cạnh xe bé hôm qua thế thôi,đơn giản là không thích không cho mượn
Vậy là Minh Thảo miễn cưỡng đi học cùng Việt Trinh trong khi chờ xe sửa xong
Cuối tuần ở trường có buổi Pảty vào buổi tối,Minh Thảo vì chưa lấy được xe vẫn ngậm ngùi đi cùng Việt Trinh
Đang vui vẻ nói chuyện cùng bạn bè thì có điện thoại của nhà
Minh Thảo : con nghe đây Dượng
Dượng : Có Việt Trinh đó không con?ta gọi Việt Trinh không được con kêu con bé gọi liền cho ta nhé
Minh Thảo nhìn quanh không thấy Việt Trinh nên đi tìm
Cuối cùng cũng thấy Việt Trinh nhưng đang đứng cùng Hiểu Khang tên Sở Khanh bắt cá 2 tay
Đứng sau bức tường Minh Thảo đang nghe tên Sở Khanh kia giải thích
Sau lời giải thích của Hiểu Khang Minh Thảo Giật mình trước hành động thẳng tay tát vào mặt tên Sở Khanh của Việt Trinh
Việt Trinh : khốn nạn anh định gạt ai hả?anh còn xứng đáng nói yêu tôi hả
Hiểu Khang như điên lên nắm lấy tay Việt Trinh : từ trước tới nay chưa ai dám tát vào mặt tôi,cô dám
Việt Trinh : anh dám quen tôi trong khi đã có người yêu thì sao tôi không dám tát vào mặt kẻ khốn anh vài cái chứ
Hiểu Khang : Tôi rất thích tính đanh đá rất cá tính của em đấy nói rồi Hiểu Khang ôm lấy Việt Trinh
Việt Trinh đẩy Hiểu Khang ra: đồ dơ bẩn tránh xa khỏi tôi
Hiểu Khang: đáng ra em nên biết điều em sẽ muốn cái gì có cái đó,đằng này em khó nuốt quá nên tôi phải quen người khác thôi
Nhổ nước bọt vào mặt Hiểu Khang
Việt Trinh : trơ tráo không biết ngượng
Hiểu Khang lau mặt cười khỉnh: yêu là phải ấy lấy là phải bầu,em không cho tôi ấy thì sao có bầu mà lấy.Sau cáu nói đó Hiểu Khang lôi Việt Trinh đi
Minh Thảo kéo tay Việt Trinh lại
Minh Thảo : bỏ tay cậu ấy ra
HIểu Khang: Không phải chuyện của mày biến khi tao còn bình tĩnh
Minh Thảo : mày định làm gì?bỏ cậu ấy ra ngay nêu như mày không muốn bò về nhà
Hiểu Khang : tao muốn vui vẻ với em này đấy,mày muốn thì chờ anh chén xong a nhường lại cho mày
Đấm thẳng vào mặt Hiểu Khang
Minh Thảo : Thằng chó này mày nói câu nào ô nhiễm môi trường câu ấy
VIỆT Trinh đứng nép sau lưng Minh Thảo
Hiểu Khang : Con chó cắn trộm này mày có giỏi đánh nghiêm túc đi
Minh Thảo : Tao đang chờ mày đứng dậy đánh nghiêm túc đây
Hiểu Khang lao vào tưởng ăn được Minh Thảo nhưng nào ngờ bị Minh Thảo nốc ao cho liên tiếp ôm mồm vừa chạy vừa nói : mày nhớ mặt tao đấy,chờ đó
Minh Thảo : tao chờ
Việt Trinh ôm sau lưng Minh Thảo : sao cậu lại liều tới vậy,anh sẽ không bỏ qua cho cậu đâu
Quay lại mỉm cười với Việt Trinh
Minh Thảo : Bố cậu nói cậu gọi cho ông ngay đấy,nhan đi rồi ra tiệc nào
Minh Thảo không đi cùng Việt Trinh nhưng luôn để ý vì sợ Việt Trinh có chuyện gì
Việt Trinh ra sức uống rượu uống say cho tới mức không còn biết gì nữa
Đỡ lấy Việt Trinh đưa Cô về nhà
Minh Thảo : như vậy có đáng không ?
Việt Trinh : đừng có quan tâm tôi như vậy,làm như cậu và tôi có quan hệ mật thiết lắm vậy đó,đáng hay không đáng mặc kệ tôi
Minh Thảo : Tưởng Kiều Việt Trinh thế nào hoá ra cũng vì 1 thằng đàn ông chẳng ra gì mà đau khổ
Việt Trinh : Tôi đau khổ vì không ai thật lòng yêu tôi họ chỉ nhằm vào tài sản còn nếu không họ sẽ nhằm chiếm lấy tôi.Đau khổ hơn tất cả là người tôi đang thật sự yêu họ lại không yêu tôi dù cho rất gần nhau nhưng họ luôn tạo khoảng cách với tôi
-Thấy Việt Trinh có phản ứng gay gắt Minh Thảo cũng không muốn to tiếng mà nhẹ giọng đi
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn