Việt Trinh : Vậy khi nào?khi tôi bị đau bị tổn thương hay cả khi tôi chết mới thân mật mới gần gũi được à?
Minh Thảo đưa ngón tay đặt lên môi Việt Trinh : ngốc,đừng nói bậy bạ
Giờ ở bên Minh Thảo chính Việt Trinh cũng không nhận ra bản thân mình sao lại thay đổi như vậy,cô giống hệt mèo con bên chủ vậy
Việt Trinh : đồ mặt lạnh tôi yêu cậu,tôi biết bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp đấy nhé không phải cố gượng ép mình đâu
Câu nói "tôi yêu cậu " Việt Trinh nói với Minh Thảo bao giờ được Minh Thảo đáp lại.Minh Thảo vẫn vậy Cô đang dần đạt được mục đích của mình,mục đích của cô là cưa đổ Việt Trinh để trả thù Kiều Minh Tuấn người đã cướp mẹ khỏi tay bố cô
Minh Thảo cốc vào trán Việt Trinh : nào ngồi ra nào
Việt Trinh : lại sao nữa?
Minh Thảo: 2 chị giúp việc dọn lầu sắp xuống rồi đấy
.
Việt Trinh : Thấy thì đã sao?
.
Minh Thảo : sẽ mách với bố mẹ chứ sao nữa,tôi biết cậu cũng sợ điều đó mà
Xoay người Việt Trinh 2 tay ôm mặt Minh Thảo môi chạm môi: Tôi không sợ vì cậu tôi có thể công khai với họ
Minh Thảo mặt đờ ra mặc kệ cho Việt Trinh hôn hít mình.Minh Thảo nghĩ không biết bước tiếp theo mình nên làm gì nữa
Không thấy Minh Thảo đáp lại nụ hôn của mình Việt Trinh thành ra hờn dỗi quay đi
Nhìn bản mặt khó coi của Việt Trinh Minh Thảo còn ghẹo
Minh Thảo : Hôm nay phải ăn bánh dày trừ cơm rồi
Việt Trinh : ăn gì kệ cậu
Minh Thảo :Kệ là kệ thế nào?cậu làm ra bánh mà
Việt Trinh : bánh ở đâu ra mà tôi làm?
Minh Thảo : Thì mặt cậu đấy đang dày ra kia kia
Việt Trinh tức tối bỏ lên phòng không nói lời nào
Đi theo Việt Trinh lên tới cửa Minh Thảo đứng khựng lại vì cánh cửa đóng lại cái sầm
Biết là làm Việt Trinh giận gọi cô sẽ không mở cửa nên ngay lập tức Minh Thảo giả bộ Việt Trinh đóng cửa đập trúng mình kêu lên
Minh Thảo : ay za đau quá đi mất
Lập tức cánh cửa mở ra kèm loạt câu hỏi của Việt Trinh
Việt Trinh : xin lỗi cậu có sao không?
Minh Thảo lẻn vào phòng đóng cửa lại cười: Đâu có sao đâu
Việt Trinh quay đi : không thèm
Minh Thảo : không thèm cái gì cơ?
Việt Trinh : không thèm nhìn mặt cái đồ mặt lạnh
Minh Thảo ôm eo Việt Trinh : thật không?
Việt Trinh trong lòng vui như mở hội nhưng làm bộ : thật,không thèm
Ghé sát tai Việt Trinh Minh Thảo thì thầm : thật là về phòng luôn đấy
Việt Trinh quay lại ôm cổ Minh Thảo : không thật đấy
Môi Minh Thảo luôn là tâm điểm khiến Việt Trinh thèm thuồng muốn hôn lấy đang chuẩn bị chiếm lấy thì Minh Thảo có điện thoại.Vì tò mò nên Việt Trinh liếc mắt sang
thấy người gọi là Tường Doanh Cô càng bực bội hơn
Việt Trinh : về phòng mà nghe đi tôi không cần nữa
Đặt điện thoại xuống giường không nghe,Minh Thảo ôm lấy Việt Trinh: lại nữa rồi đấy
Việt Trinh : lúc nào cũng Tường Doanh Doanh Doanh
Minh Thảo : thì cậu ấy gọi mà tôi đâu có gọi vả lại tôi cũng đâu có nghe đâu
Việt Trinh : ai biết đâu ấy
Nâng cằm Việt Trinh lên
Minh Thảo : lúc giận cậu cũng đẹp lắm đấy
Từng câu nói ngọt ngào của Minh Thảo như rót mật vào tai Việt Trinh,quả nói không sai con gái yêu bằng tai vậy nên Việt Trinh cười liền
Hôn lên môi Minh Thảo Việt Trinh nhắm mắt lại hưởng thụ vị ngọt của tình yêu.Minh Thảo lần này ép mình đáp trả Việt Trinh cô hôn nhẹ nhàng như nâng niu đưa Việt Trinh lên mây.Việt Trinh thấy Minh Thảo đáp lại chỉ muốn cuốn mãi không dứt
Đẩy Việt Trinh xuống giường Minh Thảo đang cố gắng suy nghĩ nếu như dừng lại lúc này chắc hẳn Việt Trinh sẽ ngầm hiểu mình đang ghê tởm thân thể cô ta,Minh Thảo khấn trời khấn phật điều gì đó thì chị giúp việc gõ cửa
Chị giúp việc : Cô Trinh ơi cô xuống ăn cơm kẻo trễ
Vì bị chị giúp việc xen ngang Việt Trinh cáu bẳn: tôi không ăn
Mừng như bắt được vàng Minh Thảo nựng Việt Trinh : Đi ăn thôi,cái bụng đói sẽ làm mệt cơ thể đấy( kèm theo nụ cười và cái nháy mắt ngất người)
Việt Trinh : như lúc này thôi tôi đủ no rồi
Minh Thảo: thôi đi nàng ạ dậy ăn nào
Buổi tối khi Minh Thảo đang ngồi chăm chú xem tài liệu trên mạng,có tiếng gõ cửa
-Minh Thảo : mời vào
.
.
.
.
.
-Việt Trinh với bộ váy ngủ mỏng manh nhìn có thể thấy cả nội , Việt Trinh đi vào ngồi lên đùi Minh Thảo
-Minh Thảo bỏ kính ra nhìn Việt Trinh 1 lượt rồi hỏi: Nàng sang đây có chuyện gì không?
-Việt Trinh tay xoa gáy Minh Thảo như khiêu gợi :Cứ phải có chuyện gì thì nàng mới được sang với chàng à?
-Minh Thảo thông minh gỡ tay Việt Trinh ra khỏi cổ mình lấy 2 tay xoa 2 tay Việt Trinh an ủi để Việt Trinh khỏi nghi ngờ: lạnh như vậy nàng phải mặc ấm ở trong phòng chứ cảm lạnh rồi sao?tay lạnh toát đây này
-Việt Trinh chu mỏ lên ý muốn Minh Thảo hôn:Thì lạnh thật đấy nên người ta mới sang này
-Minh Thảo ngó nghiêng : đâu người ta là ai?
-Việt Trinh đánh nhẹ vào lưng Minh Thảo : Đồ ngốc này,cả phòng có 2 người,1 là người này 2 là người yêu người này lấy đâu ra người ta
Minh Thảo cười: thì có người nói người ta nên tôi mới tưởng
-Việt Trinh : sao giờ này còn chưa ngủ nữa,muộn rồi đấy đi ngủ thôi
-Minh Thảo : tôi còn đọc 1 số tài liệu lát mới ngủ
-Việt Trinh : uống sữa nhé ?
Minh Thảo : thôi tôi không uống đâu,muộn rồi tôi không muốn ăn uống gì cả
-Việt Trinh : rồi còn lâu nữa không thì cậu xong?
-Minh Thảo : lâu đấy thôi về phòng ngủ đi
Việt Trinh đứng dậy về phòng,lát sau lại có tiếng gõ cửa
Minh Thảo nghĩ là chị giúp việc : cửa không khoá chị vào đi
-Việt Trinh ôm gối mặt phụng phịu
Minh Thảo : ơ sao không ngủ đi ôm gối sang đây làm gì?
Việt Trinh : Sang để ngủ,mà chị nào chị nào ngày nào cũng gõ cửa giờ này à mà kêu là chị
-Minh Thảo :nhà có 2 chị giúp việc hay lên nhắc nhở ngủ sớm chứ chị nào chui vào đây cho được
Việt Trinh : từ mai tôi sẽ nói 2 chị là cậu có tôi nhắc nhở được rồi không cần 2 chị ấy lên nữa
Minh Thảo vẫy tay ý kêu Việt Trinh lại chỗ mình
-Việt Trinh đặt gối xuống giường đi lại Minh Thảo
Minh Thảo : về thay đồ đi,mặc đồ như vậy dễ bị cảm lạnh đấy
Việt Trinh : không lạnh đâu mà
Minh Thảo : cầm gối về phòng đi nào
Việt Trinh :tôi muốn ngủ cùng cơ
Minh Thảo : tôi bận lắm chắc lâu mới đi ngủ
Việt Trinh : lâu tôi đợi cũng được mà
Ra sức đuổi Việt Trinh về nhưng võ mồm hôm nay không thể thằng Việt Trinh.
-Minh Thảo ôm xoa lưng Việt Trinh : về phòng thay đồ rồi ngủ trước đi rồi lát tôi sang
Vẫn trần trừ e Minh Thảo không sang,Việt Trinh : tôi chờ được mà
Minh Thảo :không nghe lời tôi sẽ không sang nữa,cậu ngồi vậy sao tôi tập trung mà đọc tài liệu được
Việt Trinh tay chỉ vào trán ra hiệu Minh Thảo hôn mình.Minh Thảo sau khi hôn trán Việt Trinh tưởng rằng xong chuyện ai ngờ cô nàng lại chỉ tay vào má,hôn lên má xong Việt Trinh lại chu môi ra hiệu hôn môi khiến Minh Thảo lưỡng lự,ngay lập tức Việt Trinh vít cổ Minh Thảo xuống hôn rồi ngồi ở giường đợi
Minh Thảo quay lại thấy Việt Trinh ngáp ngắn ngáp dài hỏi :ơ về phòng cơ mà
Việt Trinh ăn vạ :mỏi chân đây này,ngủ phòng cậu đi,sang phòng tôi phải đi mỏi chân lắm
Gấp máy tính lại,Minh Thảo bế Việt Trinh về phòng
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn