Cố Minh Thảo đi theo người giúp việc không nói gì thêm
Tới phòng chị giúp việc quay qua nói với Cố Minh Thảo : Thưa tiểu thư đây là phòng của tiểu thư,để tôi mang đồ vào và sắp xếp lại cho tiểu thư.
Cố Minh Thảo gật đầu đồng ý cho chị giúp việc mang đồ vào
Chị giúp việc: Thưa tiểu thư đồ này tiểu thư muốn để đâu ạ?
Cố Minh Thảo : được rồi tôi sẽ tự sắp xếp lại,tôi muốn tự tay làm việc đó
Chị giúp việc : Thưa tiểu thư nếu như cần gì tiểu thư cứ gọi tôi ạ
Cố Minh Thảo : vâng cảm ơn chị,à mà chị này tôi không phải con nhà họ Kiều nên chị không cần gọi tôi là tiểu thư gì cả
Chị giúp việc : thế sao được Cô là con của bà chủ cũng là tiểu thư của chúng tôi
.
.
.
.
.
Cố Minh Thảo : Chị gọi tôi là Minh Thảo được rồi
Chị giúp việc: vậy được rồi thư Cô
Cố Minh Thảo : mà chị này em thấy chị và chị dưới nhà còn rất trẻ 2 chị năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
Chị giúp việc: tôi năm nay 27 còn chị tôi 29,2 chị e tôi được ông chủ cưu mang nên ở đây giúp việc
Cố Minh Thảo : Vậy từ sau 2 chị hãy cứ coi e là e của 2 chị nhé,e còn ít tuổi thôi ạ
Chị giúp việc cười tươi: giá như Kiều tiểu thư cũng thân thiện dễ gần như em thì tốt
Cô Minh Thảo: cậu ta hống hách ngang bướng lắm hả chị?
Chị giúp việc: không hẳn,Cô chủ mất mẹ sớm thành ra tính tình thất thường thôi còn thực ra bản chất rất tốt
Cố Minh Thảo: À chị ơi em có thể gọi chị là gì?
Người giúp việc: Chị tên là Lý Giai còn chị gái chị là Lý Oanh
Cố Minh Thảo: Vậy em sẽ gọi chị là Lý Giai
Lý Giai: liệu được không?
Cố Minh Thảo gật đầu nói: Phòng của em sẽ tự tay em dọn dẹp nên nhờ chị nói với cả chị Lý Oanh không cần tới dọn phòng của em,mọi thứ là đồ của em em sẽ tự làm chị hiểu chứ.Em không thích ai động vào đồ của em
Lý giai: vậy được chị sẽ nói lại với Lý Oanh
Sáng nay là buổi học đầu tiên nó chuyển tới trường mới
Ông Kiều đã chuẩn bị xe để đưa Kiều Việt Trinh và Cố Minh Thảo đi học
Ông Kiều: lát 2 đứa ra xe bố chở đi học nhé
Kiều Việt Trinh: con không thích đi cùng cậu ta,con không thích đi cùng người lạ
Ông Kiều vằn mắt với con gái: không thích cũng phải thích
Cố Minh Thảo : Tôi không quen đi ô tô nên tôi sẽ đi xe máy
Ông Kiều: con không cần khách sáo với ta đâu
Cố Minh Thảo :cảm ơn,tôi không thích ngột ngạt
Thực chất không phải Cố Minh Thảo không đi quen mà ám ảnh của Cô là vụ tai nạn xe hơi khiến Cô mất đi người bố của mình nên cô rất sợ
Ông Kiều:Con sẽ học cùng lớp với Việt Trinh có gì 2 đứa giúp đỡ nhau nhé
Cố Minh Thảo không nói gì mà đứng dậy đi xe tới trường
Hôm nay là buổi đầu ra mắt các bạn trong lớp nhưng Cố Minh Thảo khoonh quan tâm,Cô đi cắt tóc ngắn lại ăn mặc kiểu ngầu lạnh lùng
Trên đường tới trường Cố Minh Thảo gặp 1 cô gái đang đứng cùng chiếc xe bị hư mà vẫy mình
Cố Minh Thảo dừng lại
Cô gái : Cậu ơi cậu tới trường đúng không?không nhầm thì cậu học trường SVM vì mình thấy logo ở cặp
Cố Minh Thảo : Đúng rồi sao không?
Cô gái : phiền cậu cho mình tới trường được không?Tại xe mình bị hỏng
Cố Minh Thảo :lên đi không trễ giờ
Hôm nay cả lớp mà phải nói là cả trường xôn xao vì lớp 11a9 lớp của hội con nhà giàu cực giàu có thêm học sinh mới không biết là trai hay là gái và có đẹp không nữa
Tới giờ vào lớp
Cô chủ nhiệm nhìn Cố Minh Thảo:em vào đi
Cố Minh Thảo đi vào
Cô chủ nhiệm : giới thiệu với cả lớp bạn đây là Cố Minh Thảo là thành viên mới lớp ta momg rằng các em sẽ giúp đỡ bạn
Cả lớp thi nhau hỏi : cô ơi bạn này là nữ hay nam sao em thấy giống nam sao em thấy giống nữ
Riêng có 2 người đang há hốc mồm ra không nói nên lời là Kiều Việt Tronh và Cô gái lúc sáng fdi nhờ xe Cố Minh Thảo
Cố Minh Thảo cúi chào cả lớp :Tôi là Cố Minh Thảo mong được giúp đỡ
Cả lớp vỗ tay ầm ầm cùng những lời khen:đẹp đẹp quá mà lạnh lùng quá
Cô chủ nhiệm:Em có thể ngồi bất cứ chỗ nào còn trống
Đi xuống bàn thứ 4 Cố Minh Thảo ngồi cùng Cô gái sáng ngày
Cô gái: cậu là người lúc sáng
Cố Minh Thảo gật đầu
Cô gái:Rất vui khi biết cậu,mình là bạn cùng bàn rồi
Cố Minh Thảo gậy đầu
Cô gái: Mình là Thẩm Tường Doanh cứ gọi mình là Tường Doanh nhé
Cố Minh Thảo:Gọi mình là Minh Thảo
Giờ ra chơi Kiều Việt Trinh xuống gây sự với Cố Minh Thảo
Kiều Việt Trinh: Tôi sẽ không bao giờ nhận có bất cứ quan hệ gì với cậu và cậu nên như vậy,cậu nên biết thân phận mình đi là vừa
Thẩm Tường Danh đúng lúc đi mua nước vào
Thẩm Tường Doanh:này Kiều Việt Trinh cậu bớt gây sự lại đi
Kiều Việt Trinh: cậu là mà xem vào chuyện của tôi hả?
Thẩm Tường Doanh: Tôi là bạn của Cố Minh Thảo cậu động tới cậu ấy là cậu động vào tôi
Kiều Việt Trịh chỉ tay vào mặt Cố Minh Thảo: Mẹ nào con đấy đúng là cáo già đội lốt cừu non
Cố Minh Thảo nhếch mép cười khinh bỉ không nói năng gì
Cuối giờ học Thẩm Tường Doanh chờ Cố Minh Thảo ngoài cổng
Thấy Cố Minh Thảo đi ra Thẩm Tường Doanh chạy nhanh lại gần khiến Cố Minh Thảo giật mình lên tiếng
Cố Minh Thảo: cậu làm cái trò gì vậy?
Thẩm Tường Doanh: tớ xin lối tớ muốn cảm ơn cậu vì chuyện lúc sáng thôi,tớ muốn mời cậu đi ăn
Cố Minh Thảo :không có gì,về đi
Câu trả lời cộc lốc lạnh lùng nhưng lại khiến Thẩm Tường Doanh thích,thích vì lần đầu tiên có người lại thờ ơ trước sự quan tâm của Cô trong khi bao nhiê người cố tình gây chú ý để được ở cô để ý
Cố Minh Thảo: mà cậu về bộ hả?
Thẩm Tường Doanh:Không xe nhà mình kia
Cố Minh Thảo :vậy may quá không lại phải chở cậu về,về đi bye
Thẩm Tường Doanh:Hẹn gặp lại,bye
Cố Minh Thảo về tới nhà đã thấy Kiều Việt Trinh ngồi vắt chân ở ghế
Không thèm ngó ngàng tới Kiều Việt Trinh,Cố Minh Thảo chào 2 chị giúp việc rồi đi lên phòng.
Kiều Việt Trinh gọi với theo: Cố Minh Thảo cậu đứng lại đấy cho tôi
Cố Minh Thảo vẻ mặt lạnh lùng : Chuyện gì nói đi tôi đang bận
.
.
.
Kiều Việt Trinh : Cậu nên nhớ đây là nhà tôi cậu đi về phải chào hỏi chủ nhà chứ
Cố Minh Thảo : tôi không phải tự dưng tôi đến đây ở nhà cậu mà phải chào hỏi
.
.
.
Kiều Việt Trinh : cậu cậu nên nhớ tôi là cô chủ của nhà này
nghe chưa hả?
Cố Minh Thảo : Cậu là chủ nhà này chứ không phải chủ của tôi nghe ,con gái con lứa hách dịch xấu tính
Kiều Việt Trinh: tại sao cậu chào 2 chị giúp việc còn tôi ngồi ở đây cậu không chào?
Cố Minh Thảo: vì 2 chị là người lớn còn cậu bằng tuổi tôi hà cớ gì tôi phải chào?
2 chị giúp việc sợ có chuyện xảy ra vội vàng chạy lại lay tay Cố Minh Thảo : Thôi em nhịn đi em
Cố Minh Thảo cười nhạt: 2 chị làm việc đi em lên phòng đây
Kiều Việt Trinh: đứng lại cho tôi
Cố Minh Thảo bỏ đi không nói năng gì
Kiều Việt Trinh chạy theo kéo tay Cố Minh Thảo
Cố Minh Thảo quay lại : Bỏ tay ra khỏi người tôi
Kiều Việt Trinh : mấy người nghĩ mình là vàng hay là gì mà tôi phải bỏ?
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn