Buổi tối ngồi coi tin tức cùng Minh Thảo
Tường Doanh : ở 1 mình cậu chắc buồn lắm hả?may mà có tôi đấy nhé
Minh Thảo : không buồn,may gì trật tự cho tui xem nào
Ngồi coi tin tức cùng Minh Thảo nhưng mắt Tường Doanh dán vào khuôn mặt Minh Thảo,nhìn nghiêng góc nào cô cũng thấy Minh Thảo đẹp,đẹp nhất là đôi môi
Thỉnh thoảng Minh Thảo cũng liếc mắt sang Tường Doanh để ý xem cô nàng đang làm gì mỗi lần như vậy Tường Doanh lại mời mọc Minh Thảo ăn đồ vặt
Minh Thảo là người sạch sẽ nên rất khó chịu: ăn xong lay dọn đi đấy
Tường Doanh : ăn cùng tôi đi ngon lắm,nhà sạch lắm rồi
Minh Thảo : muốn ăn nữa thì dọn không thì cất đi
5 ngày sau Minh Thảo cũng quen dần với việc ở cùng Tường Doanh,cô nói nhiều hơn nhưng không cười
Về phần Việt Trinh cô đòi bằng được Minh Thảo địa chỉ và khoá nhà
Buổi tối khi dùng bữa xong Minh Thảo ngồi xem tin tức còn Tường Doanh thì rửa bát nhìn qua ai không hiểu thì sẽ nghĩ đây là cặp vợ chồng son
Đến gần cả tuần ngồi coi tin tức cùng Minh Thảo Tường Doanh chưa nghĩ ra chuyện gì để gây sự chú ý với Minh Thảo.Lại ngồi gần Minh Thảo Tường Doanh dựa người mình vào Minh Thảo còn Minh Thảo thì đẩy ra,đẩy đi đẩy lại bỗng Tường Doanh mặt đỏ ửng khiến Minh Thảo chú ý
Minh Thảo : sao thế?
Tường Doanh được đà: tại cậu hết đấy
Minh Thảo : tại cái gì cơ?
Tường Doanh : Tại cậu đẩy tôi nên tuột áσ ɭóŧ của tôi đây này
Minh Thảo : tại ai?ai bắt cậu dựa người tôi làm gì?đồ con heo ăn vạ
Tường Doanh : bắt đền cậu đấy đi mà gài khuy lại cho tôi
Minh Thảo : lên phòng tự làm đi
Tưởng Doanh : tôi đang xem tin tức,cậu phải chịu trách nhiệm chứ,mà cậu cái gì cũng sợ nhỉ?sợ bẩn,sợ ồn ào sợ người luôn ấy nhỉ?
Minh Thảo không thích ai nói mình nhát gan: quay lại đây
Loay hoay vén áo cài khuy lại cho Tường Doanh thì Việt Trinh đứng lù lù trước mặt
Việt Trinh : 2 người làm cái chuyện gì đấy?
Minh Thảo bật dậy đi về phía Việt Trinh : sao lại tới đây?
Việt Trinh : tại sao 2 người lại ở cùng nhau giải thích cho tôi nghe
Minh Thảo cầm tay Việt Trinh : đi lên phòng nói chuyện
Việt Trinh gạt tay Minh Thảo: nếu như hôm nay tôi không ở đây thì 2 người sẽ làm gì ?
Tường Doanh đi lên phòng vì cô không muốn giải thích gì thêm vì đơn giản cô cũng muốn sự thật nó là như vậy
Việt Trinh lườm Minh Thảo như muốn nuốt luôn cái bản mặt đáng ghét đó
Ôm lấy Việt Trinh Minh Thảo bắt đầu dở chiêu nịnh nọt ngọt nhạt mà không để ý Tường Doanh chứng kiến mọi thứ trên lầu
Việt Trinh ra sức đẩy Minh Thảo : đồ tim nhiều vách ngăn
Minh Thảo : ai cũng vậy nhưng cậuluôn đứng đầu tim tôi đấy,mọi chuyện không như cậu thấy đâu lên phòng ngủ đi hay tôi đưa về
Việt Trinh : ở chứ ở để chứng kiến xem người yêu và bạn thân làm gì nhau
Bế Việt Trinh vừa đi vừa hôn: Làm gì? động 1 chút là giận thôi
Tường Doanh bịt miệng chạy vào khóc khi thấy cảnh người mình yêu không yêu mình và thân mật cùng người khác
Lên phòng Minh Thảo ôm Việt Trinh nói chuyện
Việt Trinh :hay tôi chuyển tới đây ở với cậu nhé
Minh Thảo : thôi ở nhà đi
Việt Trinh : ừ nhỉ cậu nói đúng rồi phải ở nhà để cậu tự do làm mọi thứ
Minh Thảo bịt miệng Việt Trinh : nói ý tôi hả?tuỳ cậu nhưng nói với Dượng đi
8h dậy nấu ăn sáng cho Việt Trinh và Tường Doanh .Dọn đồ ăn ra bàn ngồi chờ Minh Thảo không thấy Tường Doanh xuống đứng dậy đi lên lầu
.
.
Việt Trinh : chồng đi đâu đấy?
Minh Thảo : Đi gọi Tường Doanh xuống ăn sáng
Việt Trinh : không phải gọi người ta đói người ta sẽ xuống ăn
Minh Thảo : cái gì đi cái đó chuyện chẳng có gì đáng để để tâm vậy đâu
Việt Trinh : Chồng vì người khác mà lớn tiếng với vợ
.
.
Minh Thảo : ở đây không ai là người khác hết
Việt Trinh đứng dậy: chồng đi qua đây
Minh Thảo bước xuống : chuyện gì?
Việt Trinh : Để vợ gọi,chồng ở yên đây
Lát sau thấy Việt Trinh xuống 1 mình
Minh Thảo : Tường Doanh đâu?
Việt Trinh : cậu ấy nói không ăn cứ ăn trước đi
Minh Thảo : vậy vợ qua ngồi đi để chồng lên gọi
Lên gõ cửa phòng Tường Doanh
Minh Thảo : Xuống ăn sáng đi tôi nấu xong rồi
Tường Doanh : tôi không đói cậu đi ăn đi
.
Minh Thảo : sao thế ngó cái mặt ra xem nào
Tường Doanh : tôi không sao ,mặc kệ tôi đi
Minh Thảo : mở cửa ra hay để tôi lấy khoá mở?
Tường Doanh mở cửa quay lưng lại phía Minh Thảo
Minh Thảo : quay lại đây tôi xem nào
Tường Doanh : làm gì,nói gì cậu cứ nói đi
Minh Thảo : 2 người này hôm nay thái độ lạ nhỉ?
Tường Doanh :kệ tôi
Minh Thảo đứng trước mặt Tường Doanh phì cười vì 2 mắt sưng húp : thế nào đây ?
Tường Doanh : lạ phòng mất ngủ thế cũng hỏi
Minh Thảo : không hài lòng gì với cách trang trí phòng à?
Tường Doanh :không
Minh Thảo: vậy xuống ăn đi,ăn ít nhiều gì đến bữa cũng phải ăn
Tường Doanh : không ăn
Minh Thảo ôm vai ủn Tường Doanh đi
Nhìn lên thấy Minh Thảo vui vẻ cùng Tường Doanh Việt Trinh khó chịu
Việt Trinh đứng dậy kéo ghế cho Tường Doanh nói móc: Cậu ngồi đây,khóc à sao mắt sưng húp thế kia
Tường Doanh : không tôi mất ngủ
Việt Trinh khoác tay Minh Thảo : Hôm qua mình ngủ ngon chồng nhỉ thấy Tường Doanh vậy tội quá
Minh Thảo biết Việt Trinh nói ý : thôi ăn đi tập trung vào chuyên môn
Việt Trinh nũng nịu Minh Thảo trước mặt Tường Doanh : Chồng không lấy đồ cho vợ à?
Minh Thảo : ăn gì nào?
Việt Trinh : Chồng lấy trứng với xúc xích cho vợ đi
Lấy cho Việt Trinh rồi quay qua hỏi Tường Doanh: cậu ăn đi
Tường Doanh : tôi ăn tôi sẽ lấy
Việt Trinh : cậu ấy ăn cậu tự khác lấy chồng làm như vậy làm cậu ấy không thoải mái đấy
Minh Thảo : xin lỗi cậu nhé
Tường Doanh cố nhịn cố chịu đựng tên ngốc không hiểu chuyện để tránh xấu mặt trước Việt Trinh
Về phía Việt Trinh cô thừa hiểu Tường Doanh đang rất khó chịu đang rất tức tối khi cô và Minh Thảo thân mật,càng thân mật hơn với Minh Thảo
Việt Trinh : Chồng đút vợ ăn đi
Minh Thảo tay đút miếng bánh vào miệng: không sợ dơ à?
Việt Trinh cắn miếng bánh còn lại trên rồi hôn lên môi Minh Thảo: không hề
Minh Thảo đỏ mặt khó chịu khi để Tường Doanh thấy mình và Việt Trinh như vậy
Tường Doanh chưa ăn được miếng nào ngoài những miếng tức đứng dậy
Minh Thảo : Sao vậy Tường Doanh?
Tường Doanh : Tôi no rồi tôi không ăn nữa
Minh Thảo : nhưng cậu cậu còn chưa ăn gì
Việt Trinh : cậu ấy nói không ăn nữa thì chồng đừng có ép
Tường Doanh lẳng lặng đi lên phòng
Ăn sáng ngồi coi ti vi thì Việt Trinh có điện thoại
Minh Thảo : nghe đi kìa
Việt Trinh : bố gọi ấy chắc gọi về thôi,không thấy vợ ở nhà mà
Minh Thảo : nghe đi
Nghe xong điện thoại Việt Trinh hỏi Minh Thảo: về cùng vợ không?về rồi thưa chuyện luôn
Minh Thảo : để chuẩn bị tâm lý đã chồng đưa vợ về
Đưa Việt Trinh về tiện ghé vào siêu thị mua đồ ăn vặt để dỗ trẻ con ở nhà đó là Tường Doanh
Để Tường Doanh ngủ cả buổi,6h tối lên gọi Tường Doanh
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn