Lên phòng gõ chào tạm biệt Việt Trinh
Việt Trinh : cậu tới đây làm gì?
Minh Thảo mặt đỏ lắp bắp: tôi tôi sắp đi học xa nên đến đây để chào
Việt Trinh đánh vào ngực rồi ôm lấy Minh Thảo : đồ xấu xa sao giờ cậu mới tới,sao cậu không đi luôn đi
Minh Thảo : tôi đi có 1 năm rồi về,về tôi cũng không tìm cậu đâu nên đừng lo phiền
Việt Trinh : Sao vẫn ngốc như vậy chứ?
Minh Thảo : 3 ngày nữa tui đi nên tới chào thôi gì mà ngốc
Việt Trinh đẩy Minh Thảo xuống giường: Chuyện hôm trước còn đang dang dở cậu bước vào che chở cho tôi được không?
Minh Thảo : chuyện gì là sao?
Việt Trinh : tôi muốn là người của Cố Minh Thảo bởi tôi yêu cậu đồ đại ngốc ạ
Minh Thảo ngồi dậy: Tôi không xứng đáng với tình yêu ấy của cậu
Việt Trinh : Vậy là từ trước tới nay cậu khồng hề có tình cảm với tôi?tình cảm của cậu chỉ giành cho mỗi Tường Doanh sao?
Minh Thảo đặt tay lên môi Tường Doanh : Suỵt ! Ai nói tôi không yểu cậu
Việt Trinh : Vậy tại sao cậu không muốn tôi là người của cậu?
Minh Thảo : Tôi muốn sau khi có sự nghiệp nếu cậu chưa yêu ai tôi sẽ tới hỏi cưới cậu,thứ ngàn vàng nên giữ cho đêm đẹp nhất
Việt Trinh : Hay mình cưới luôn có được không?
Minh Thảo : hâm à tôi đi 1 năm biết đâu sang đó tôi có người khác nữa thì sao?
Việt Trinh : không đi cậu vẫn có tới 2 người lận chứ còn đi,chỉ cần yêu tôi là đủ tôi không tham lam tới mức vậy đâu
Minh Thảo đưa tay vén tóc Việt Trinh,Việt Trinh như bị hút hồn bởi ánh mắt của Minh Thảo ôm cổ hôn Minh Thảo rồi ngã người ra giường mặc cho Minh Thảo muốn làm gì thì làm bởi cô tự nguyện
Như những gì đã nói dù rất ham muốn chiếm lấy cơ thể Việt Trinh nhưng Minh Thảo chỉ đánh dấu quanh cơ thể cô rồi dừng lại
Việt Trinh cũng phần nào thoả mãn với những gì Minh Thảo làm và lời hứa sẽ chờ Minh Thảo về
Tiễn Minh Thảo ra về Việt Trinh ôm từ sau : Tối nay tôi tới ngủ với cậu nhé,ngủ khi nào cậu đi thì tôi về nhà không tôi nhớ chết mất.
Minh Thảo cười: ấy con gái ai dễ dãi vậy chứ
Việt Trinh : Vậy mới có người chịu trách nhiệm với tôi chứ
Minh Thảo : Ừ vậy tối sang cũng được giờ tôi tới nhà tạm biệt Tường Doanh
Lấy hết can đảm để tới nhà xin lỗi và tạm biệt Tường Doanh
Bấm chuông một hồi người giúp việc ra mở cửa
Người giúp việc : cậu đây là ?
Minh Thảo : Chào cô con là bạn của Tường Doanh ạ
Người giúp việc : Cậu Cố đúng không ạ?
Minh Thảo thắc mắc không hiểu sao người giúp việc lại biết mình
Minh Thảo : vâng!nhờ cô nói với Tường Doanh có Cố Minh Thảo tới gặp ạ
Người giúp việc : Mời cậu vào ông chủ nhà tôi đã đợi cậu mấy hôm nay
Bước vào nhà với tâm trạng đầy lo sợ ngước lên lầu thấy Tường Doanh đi xuống Minh Thảo vẫy tay nhưng dừng lại khi thấy bố Tường Doanh ngồi ghế
Minh Thảo cúi đầu lễ phép : Chào bác con là bạn của Tường Doanh
Ông Thẩm : Cố Minh Thảo cuối cùng cậu cũng tới như con gái ta nói
Tường Doanh bước lại gần đứng cạnh Minh Thảo
Ông Thẩm : 2 đứa ngồi đi ta có chuyện muốn nói
Minh Thảo ngồi ghế tay run lẩy bẩy thì Tường Doanh đặt tay mình lên tay Minh Thảo
Ông Thẩm : Tường Doanh con làm ta mất mặt quá tay chân con đi xa xa ra nào,mất hết danh giá
Tường Doanh : Yêu người ta con đâu cần danh giá đâu ạ
Ông Thẩm : ta nghe Tường Doanh kể về con rất nhiều và co bé khẳng định con sẽ tới gặp nó, quả thật ta rất vui khi con gái ta tin tưởng đúng người,con là người con bé rất thương con có biết không?
Tường Doanh ghé tai Minh Thảo : bố hỏi cứ trả lời đi
Minh Thảo : dạ vâng
Ông Thẩm : ta không chấp nhận nổi đề nghị của con bé khi yêu con nhưng ta không làm gì khác vì ta chỉ có mỗi 1 cô con gái này
Minh Thảo : con xin lỗi bác,tại con mà cô ấy không nghe lời
Ông Thẩm : Ta có 1 số điều muốn nói nếu như con muốn lấy con gái ta
Minh Thảo : vâng,xin bác dạy bảo ạ
Ông Thẩm : con định khi nào lấy Tường Doanh ?
Minh Thảo cười gượng : Lương con chưa được lấy lần nào sao đã đòi lấy Tường Doanh ạ,con muốn đi học hỏi 1 năm về đi làm con sẽ hỏi cưới cô ấy ạ
Ông Thẩm vỗ tay : rất khá có ý chí là tốt
Ông Thẩm : công ty của ta sau này cũng là của Tường Doanh ta muốn con về công ty nhà sau khi con đi học về
Minh Thảo : Thưa bác con về lần này muốn gây dựng lại cơ nghiệp của ba con mong bác thông cảm
Ông Thẩm : tự lực là rất tốt ta đồng ý
Ông Thẩm : Con phải yêu thương chăm sóc 1 mình con gái ta nếu ta biết con phản bội nó thì cẩn thận cái đầu con đó
Minh Thảo : Thưa bác con hứa sẽ bảo vệ cô ấy nhưng con cũng đã có hôn ước với 1 người rồi ạ
Ông Thẩm : ta không chấp nhận,con gái ta là con 1 sao có thể chung người thương với người khác
Thấy ba mình gay gắt
Tường Doanh : ba à con đồng ý mà
Ông Thẩm : được được miễn là con yêu con gái ta
Minh Thảo : đương nhiên rồi ạ
Ông Thẩm : ta cũng có tuổi muốn có cháu bế bồng,Tường Doanh là con 1 nên 2 đứa phải sinh con và cháu mang họ nhà ta
Minh Thảo : tất nhiên sẽ có cháu cho bác bế nhưng nếu là con của con sẽ mang họ con vì con cũng là con 1 trong nhà
Tường Doanh : ba ba con đồng ý
Ông Thẩm : Con ơi là con ta nuôi con bao năm thông minh là vậy,thôi 2 đứa ngồi nói chuyện ta đi lên phòng
Minh Thảo quay qua Tường Doanh : xin lỗi vì bữa ấy lớn tiếng với cậu
Tường Doanh : đồ ngốc sắp đi mới tới hả?
Minh Thảo : tại tôi sợ cậu không muốn nhìn mặt tôi
Tường Doanh bịt miệng Minh Thảo : muốn ngày nào cũng thấy có được không?
Minh Thảo : được này nhưng đợi 1 năm mới ngày nào cũng thấy đó
Tường Doanh : 3 ngày nữa cậu đi tôi qua ở luôn đó nhé không em nào ở mất thì chết
Minh Thảo : Có Việt Trinh đó,kêu tối tới ngủ
Tường Doanh : đi về thôi tối tôi cũng ngủ
Minh Thảo mặt gian tà : không đỡ được 2 nàng đâu nhé
Tường Doanh kéo tai : linh tinh
Vậy là đón Tường Doanh về nhà Minh Thảo có số hưởng vì được 2 người đẹp ngủ cùng tối nay
Ngồi coi phim cùng Tường Doanh có chuông cửa
Minh Thảo biết là Việt Trinh nên cố tình hối Tường Doanh : Vợ tương lai ra mở cửa
Tường Doanh mở cửa thái độ vui vẻ: Vào đi Trinh
Việt Trinh : Tối nay Doanh cũng ở đây à?
Tường Doanh : ừ Doanh được chủ nhà thuê coi hộ 1 năm chủ vắng nhà và ở cùng chủ nhà cả đời luôn
Tường Doanh ngồi sát Minh Thảo
Việt Trinh ngồi bên còn lại : tôi thì sao nhỉ chồng tương lai
Minh Thảo 2 tay ôm 2 cô nàng : 2 bà vợ tương lai ơi nhà đủ phòng cho cả 2 ở suốt đời đó
Việt Trinh : thế hôm nay ngủ tính sao khi có 3 người nhỉ?
Tường Doanh : có 2 phòng có đồ ngủ thôi
Minh Thảo : 2 người ngủ 1 phòng tôi ngủ mình
Việt Trinh : sang ngủ cùng chủ nhà đúng không Tường Doanh
Tường Doanh : ngủ 3 đi cho ấm này
Minh Thảo : chủ không có quyền ư?
Việt Trinh, Tường Doanh đồng thanh: có quyền làm theo
Vậy là tối ngủ 2 người đẹp gối lên 2 tay Minh Thảo
Minh Thảo : chết thôi sau nay như này thì tổn thọ mất
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn