Tường Doanh : mấy người có rồi cần gì tôi đâu
Ngay sau câu nói của Tường Doanh Minh Thảo ngấu nghiến hôn môi Tường Doanh mặc cho Tường Doanh đẩy ra cũng không rời,cuối cùng Tường Doanh cũng phải chịu thua
Minh Thảo nằm lên người Tường Doanh : đồ ngốc chân vợ còn đang đau nên chồng không muốn vợ đau thêm á vậy cũng giận rồi làm xấu kìa
TƯờng Doanh : Rồi mấy người biết với tôi,tạm tha đấy nhé
MInh Thảo : chồng nấu cháo mang lên nhé
Tường Doanh: Trinh nấu cơm xong rồi mà
MInh Thảo : tẩm bổ vợ để thịt
Sáng hôm sau đưa Việt Trinh về nhà chào hỏi Dượng và mẹ cũng là để thưa chuyện xin cưới Việt Trinh
Cả nhà ngồi quây quần bên nhau ở phòng khách
Ông Kiều : Công việc của con ổn định rồi chứ?
Minh Thảo : Vâng thưa Dượng cũng tạm ổn,hôm nay con tới để xin hỏi cưới Việt Trinh
Bà Lâm Việt Anh : thế ta lại vừa làm mẹ chồng vừa làm mẹ vợ hả?
Minh Thảo : là mẹ của chúng con chứ ạ
Bà Lâm : con tôi khéo lắm rồi
Ông Kiều : ta muốn sau khi kết hôn cả 2 về đây ở
Minh Thảo : dạ thưa con xin phép từ chối ạ,vợ chồng con muốn có không gian riêng đúng không em ( ôm Việt Trinh)
Việt Trinh ôm lấy tay bà Lâm : Mẹ ơi mẹ có tận 2 cô con dâu đấy ạ
Bà Lâm : có phải như Việt Trinh nói không?
Minh Thảo : dạ vâng
Ông Kiều : ta không chấp nhận để con gái ta thiệt thòi nhiều như vậy,con về đi còn Việt Trinh ở nhà
Minh Thảo : con muốn được sự chúc phúc của Dượng nên con sẽ chờ khi nào Dượng đồng ý con sẽ rước Việt Trinh
Bà Lâm : kìa anh sao lại vậy được
Việt Trinh : ba à con muốn kết hôn
Ông Kiều : không nói nhiều con lên phòng còn con về đi( nhìn Minh Thảo)
Ông Kiều tức giận bỏ lên phòng
Bà Lâm : 2 đứa cứ nghe theo đi mẹ sẽ thuyết phục ông ấy
Minh Thảo cầm tay Việt Trinh : thôi nào có gì đâu phải khóc này rồi chồng sẽ rước được vợ về thôi
Việt Trinh : không đâu,chồng sẽ bỏ vợ đúng không
Lau nước mắt cho Việt Trinh Minh Thảo nháy mắt : Con gái ba là người của Minh Thảo rồi còn gì ba phải gả thôi
Việt Trinh : chồng giỏi lắm
Minh Thảo : ở nhà ăn uống ngủ nhiều cho đẹp để vài bữa chồng sang rước nhé,giờ chồng về đã
Về nhà vào phòng ôm lấy Tường Doanh đang nằm ở giường
Minh Thảo : vợ thay đồ đi rồi đi sang nhà ba
Tường Doanh : để làm gì?
Minh Thảo : hỏi cưới con gái ba
Tường Doanh : Việt Trinh đâu sao chồng không đưa cậu ấy về nhà trước đi
Minh Thảo ngốc nghếch không biết rằng Tường Doanh đang nói ý liền thật thà trả lời : Chồng đưa Việt Trinh về nhà lúc nãy rồi
Tường Doanh ngay lập tức đẩy Minh Thảo không cho động vào : Tôi hiểu rồi,tất cả là tôi chỉ đứng sau Việt Trinh
Minh Thảo xích lại gần ôm: Dù gì cũng là mẹ và Dượng mà chồng mới về nên qua chào và tiện hỏi luôn thôi
Tường Doanh : Tránh ra đi đi tôi không cần nữa đi đi
Minh Thảo lập tức bịt miệng Tường Doanh bằng 1 nụ hôn ngọt ngào kéo dài
Sau nụ hôn kéo dài Minh Thảo nằm lên người Tường Doanh nhìn không chớp mắt
Tường Doanh : Đồ xấu xa
Minh Thảo : đã mang tiếng là xấu xa thì xấu xa cả thể nhỉ
Tường Doanh đỏ mặt : này định làm gì vậy?
Minh Thảo : làm chuyện người chồng nên làm với người vợ
Lần lượt từng chiếc áo,quần được Minh Thảo nhanh nhẹn gỡ bỏ.Bày ra trước mặt Minh Thảo là 1 Tường Doanh quyến rũ
Minh Thảo ôm chọn lấy cơ thể ngọc ngà của Tường Doanh,sau khi mơn trớn những chỗ nhạy cảm của Tường Doanh Minh Thảo biết rằng thời cơ đã đến
Minh Thảo thầm thì bên tai Tường Doanh : Vợ chịu khó 1 chút nhé
Tường Doanh ngoan ngoãn như con mèo gật đầu
Minh Thảo nhanh chóng phá rào cản nơi thuỷ cung của Tường Doanh
Vì quá nhanh quá bất ngờ khiến Tường Doanh phản ứng cấu lên cổ Minh Thảo mà kêu lên : uiiii aaaaa
Minh Thảo nhẹ nhàng tiếp tục ra vào nơi thuỷ cung của Tường Doanh để cô nàng đỡ đau và lấy lại cảm giác
Sau khi Tường Doanh đỡ có thể hoà theo từng nhịp nhấp của Minh Thảo Tường Doanh mới để ý sắc mặt nhăn nhó của Minh Thảo
Tường Doanh : Chồng sao thế sao sắc mặt lại khó coi thế kia?
Minh Thảo : tay vợ trên cổ chồng
Bỏ 2 tay ra khỏi cổ Minh Thảo cả 10 đầu ngón tay của Tường Doanh đều có máu còn cổ Minh Thảo máu cũng rớm ra
Tường Doanh vội ôm lấy Minh Thảo : vợ vợ xin lỗi
Minh Thảo nhăn nhít vì xót nhưng cố cười: Vợ ngốc
Tường Doanh : Vợ xin lỗi đã làm chồng đau
Ôm lấy Tường Doanh Minh Thảo: làm chồng đau thì đền đi chứ còn làm gì nữa
Tường Doanh : chồng muốn đền gì ?
Minh Thảo : đền làm vợ chồng suốt đời nhé,chồng tới hỏi ba xin vợ về nhé
Tường Doanh : vợ đồng ý
Minh Thảo : ối cái cổ chồng đau quá ai nhìn tưởng hồ ly hút máu người
Tường Doanh : ai bảo chồng ngốc đau không nói lại còn
Minh Thảo : đền bù thiệt hại đi
Tường Doanh: đền cả đời cho chồng còn gì nữa
Minh Thảo : đền vụ nãy đi chồng còn chưa xong mà
Tường Doanh : đồ tham lam làm vợ đau chết còn đòi nữa
Minh Thảo : thế thôi từ sau chồng không làm đau nữa là được chứ gì
Tường Doanh : chồng dám không hả?
Minh Thảo : vợ không cho mà nên chồng đâu có dám
Tường Doanh cầm tay Minh Thảo đặt ở thuỷ cung ướŧ áŧ của mình : Giờ chồng đi mà chịu trách nhiệm ai bảo gạ gẫm làm gì
Minh Thảo và Tường Doanh lại lao vào cuộc yêu cho tới khi cả 2 mệt giã rời
Ôm chặt lấy Minh Thảo Tường Doanh : chồng tuyệt lắm,vợ không dám giữ chồng là của riêng vợ nhưng momg sao chồng luôn công bằng với cả 2
Minh Thảo luôn hài lòng vì Tường Doanh tuy cô hay ghen nhưng thực chất lại hiểu chuyện : Chồng hứa mà,giờ sang gặp ba đi chồng muốn nhanh nhanh rước vợ về nhà
Đánh nhanh rút gọn sau 3 ngày Minh Thảo cũng rước Tường DOanh về làm vợ với sự tham gia của nhà gái và Mẹ minh Thảo
Ở nhà cô nàng Việt Trinh biết tin thì vô cùng tức giận,cô giận Minh Thảo giận bản thân mình giận nhất là ba của cô.
Suốt cả tuần cô không chịu nghe điện thoại của Minh Thảo cũng không thèm nói chuyện với ai trong nhà mà chỉ nhốt mình trong phòng
Lo lắng cho Việt Trinh Minh Thảo đánh liều sang nhà để gặp ông Kiều Minh Tuấn để xin cưới Việt Trinh lần nữa với hi vọng ông sẽ chấp nhận cho mối nhân duyên này
Ngồi chờ ông Kiều Minh Tuấn nửa ngày ông vẫn chưa chịu ra để Minh Thảo thưa chuyện,nóng lòng Minh Thảo lên phòng tìm Việt Trinh để bàn cách
Gõ cửa phòng Việt Trinh
Minh Thảo : mở cửa ra chồng có chuyện muốn nói đây
Nghe thấy giọng Minh Thảo Việt Trinh tức tối giật cửa mắng xa xả: Tới đây làm gì chứ hả?
Minh Thảo : hỏi gì lạ thế hả?đương nhiên tới đây để gặp ba xin con gái ba về rồi
Việt Trinh : Có vợ rồi còn tới đây làm gì?mấy người chắc vui vẻ lắm sao còn nhớ tới tôi
Minh Thảo : coi lại điện thoại của vợ đi xem có bao nhiêu tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của chồng,thay vì giận hờn mấy chuyện không đâu thì vợ cùng chồng nghĩ cách cưa đổ ba đi
Việt Trinh : Con gái của ba chồng còn cưa được huống chi là ba sao cần phải có người hỗ trợ?
Minh Thảo ôm Việt Trinh : Đồ ngốc có biết chồng mong rước vợ về lắm không?
Việt Trinh : Thế giờ tính sao?
Minh Thảo : ba vợ không chịu tiếp thì sao chồng có thể thưa chuyện được
Riêng mình thấy nhỏ Tường Doanh chứ như trà xanh , vả lại sao lại cs 2 người vợ được chứ , nếu thương thật lòng thì làm sao cs thể cs người thứ 2 làm vợ , thấy kiểu cứ như bắt cá 2 tay :)) , mình dọc cứ kiểu cay cú sao á, :ý kiến riêng của mình mong bn thông cảm truyện tạm ổn